Chương 285 Tiệm tạp hóa của Diêm nương tử, khách đến (1)
Ác quỷ, có là linh hồn thể, cũng có là thực thể.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao quỷ phó có thể hành hạ cao thủ giang hồ đến chết, nhưng cao thủ giang hồ vung đao xuất kiếm lại như đang đánh vào không khí, đánh thế nào cũng không chạm vào được quỷ phó.
Trừ phi là ảnh huyết ẩn chứa tổ lục, mới có thể dùng "cực dương chi khí" để trực tiếp xâm nhập vào linh hồn thể được tạo bởi "cực âm chi khí".
Lúc này, Lý Nguyên cảm nhận được cái ôm của nữ nhân trong ngực. Hắn vươn tay vòng qua lưng nữ nhân, ôm lấy thân thể xinh đẹp và tái nhợt lạnh như băng vào trong ngực.
Hắn lẩm bẩm nói: "Quỷ và quỷ phó, khi bị tấn công thì chúng sẽ biến thành linh hồn thể. Mà khi công kích, chúng lại có thể dùng linh hồn thể hoặc thực thể.
Chỉ có điều chúng không có ý thức của con người, cho nên chúng sẽ không lựa chọn. Đó là lý do con người không thể chạm vào chúng, bởi vì bất kể là quỷ hay là quỷ phó, khi gặp phải công kích đều sẽ tự động biến trở về linh hồn thể."
Diêm nương tử nhẹ giọng thì thầm: "Nhưng ta có thể lựa chọn mà."
"Ta có thể để cho tướng công ôm."
Lý Nguyên lại ôm chặt cô hơn, nhẹ giọng nói: "Mười bảy tháng, hai mươi mốt ngày."
Diêm nương tử nói thêm một câu: "Còn kém hai canh giờ."
Hai người an tĩnh lại. Đây là thời gian riêng biệt của họ.
Mà trùng hợp, hai người bọn họ đều nhớ rõ.
Trong không khí, âm khí nồng đậm, những kiến trúc trong chợ đen không phải làm từ gạch đá thực sự, lúc này trở nên càng rét lạnh hơn và lộ ra lãnh ý đâm vào linh hồn.
Trên đường phố vắng vẻ không một bóng người của chợ đen, lúc này lại thấy từng chiếc xe đẩy nhỏ, trước xe không có người, sau xe cũng chẳng có ai, duy chỉ có một chiếc lá cờ rũ xuống giữa gió đêm tiêu điều, hiện ra sự quỷ dị khó tả.
Có thể đây là bối cảnh, nhưng vẫn lộ ra một loại ôn nhu cùng sự dịu dàng kỳ diệu.
Lý Nguyên hỏi: "Có thể theo ta về nhà không?"
Diêm nương tử nói: "Không về được"
Lý Nguyên cũng không bất ngờ với đáp án này, nhưng vẫn có chút không thể tiếp nhận mà hỏi một câu: "Vì sao?"
Diêm nương tử nói: "Ta chỉ là người bình thường, dương khí và âm khí trên người ta đều ít đến đáng thương. Đối mặt với ác quỷ như vậy, ta đã sớm chết rồi, sở dĩ còn sống là bởi vì hai ác quỷ này đạt tới cân bằng, hơn nữa hoàn toàn dung hợp. Bây giờ, người chàng nhìn thấy vẫn là ta.
Nhưng trên thực tế, hình dáng thực sự của ta có lẽ là một bộ dáng khác, đó là một tập hợp âm khí cỡ lớn được hình thành do hai ác quỷ hợp lại thành một. Vùng đất âm khí dưới chân ta có thể làm cho ta bất tử bất diệt, vĩnh viễn duy trì bộ dáng này.
Nhưng đổi lại, ta chỉ có thể ở lại quỷ vực, xuất hiện ở quỷ phố, và sau khi một người nào đó kích hoạt quy luật ác quỷ xung quanh quỷ vực thì ta đi giết người.
Loại kích hoạt này, ta không cách nào từ chối, thân thể của ta sẽ tự động tiến đến, trực tiếp giết người."
Lý Nguyên thắc mắc: "Nhưng khi ta chạm vào nàng, ta lại không sao."
Diêm nương tử nhẹ nhàng nói: "Bởi vì chúng ta ở cùng một chỗ, ta lựa chọn để cho chàng không thể kích phát quy tắc."
Lý Nguyên lại hỏi cô: "Nếu ta không cẩn thận vi phạm quy tắc thì sao?"
Diêm nương tử chỉ im lặng rồi nói: "Ta cũng không thể không ra tay. Nhưng tướng công, chỉ cần chàng không biểu hiện ra bộ dáng muốn giết ta, cũng không đi mua âm Ký Thủy Phấn, thì dù có thế nào cũng sẽ không vi phạm quy tắc."
Lý Nguyên có chút do dự, muốn nói lại thôi.
Nhưng Diêm nương tử thông minh như thế nào, là phu thê với nhau, nhìn thấy tướng công nhà mình như vậy, cô lập tức hiểu tướng công đang suy nghĩ cái gì. Vì thế cô mỉm cười tiến đến bên tai Lý Nguyên, nhẹ gióng nói hai câu.
Mặt Lý Nguyên không khỏi đỏ lên. Thế nhưng nương tử của mình biến thành ác quỷ là loại trải nghiệm gì?
Hắn chưa từng thể nghiệm qua, cho nên lần này muốn thử xem sao.
Lúc này nghe vậy, hắn hơi cúi người, dùng cánh tay cường tráng vòng xuống chân Diêm nương tử trực tiếp ôm cô lên, rồi lại hỏi: "Phượng Nhi và người bán hàng rong thật sự không có ý thức chứ?"
Gò má Diêm nương tử luôn tái nhợt, nhưng lúc này trong sự tái nhợt lại hiện ra một phần xấu hổ, ngượng ngùng.
Cô lắc đầu, sau đó vươn ra cánh tay lạnh như băng quấn ở trên cổ Lý Nguyên, suy nghĩ một chút lại tiến tới nói: "Vì đề phòng vạn nhất, lát nữa chàng không thể..."
Thanh âm của cô càng ngày càng nhẹ, lại mang chút áy náy.
Lý Nguyên lại ôm cô, sải bước xuyên qua kiến trúc quỷ vực dày đặc, đẩy ra một gian phòng lầu các trong đó, sau đó ôm Diêm nương tử lên giường.
Một buổi sung sướng, tiêu mệt nhọc cả ngày.
Hành đáo tẫn đầu, khước thị kháng long hữu hối. *
(*Chú: trích "Lục Bát" của Lý Bạch. Một người đã đi cuối đường nhưng vẫn cảm thấy hối hận vì đã không làm được điều gì đó... )
Ý còn chưa hết, phu thê lại chung gối.
Thật lâu sau, kiều nương tái nhợt trở lại nhân gian, kề bên người Lý Nguyên, chọc chọc bộ ngực cường tráng của hắn, hỏi: "Cảm giác có gì khác không?"
Lý Nguyên nói: "Lạnh."
Diêm nương tử:...
Lý Nguyên lại nói: "Chỉ một đoạn ngắn, nhưng ta lại cảm thấy phiền não và tâm tình tồn đọng của võ giả cao phẩm đều biến mất, chuyện này là trước giờ chưa từng có. Cho dù..."
"Dù là gì?"
"Cho dù, ta gọi Tiểu Lan Tiểu Trúc, lại gọi Tiết tỷ, cũng không tốt hơn tình trạng lúc này."
Diêm nương tử cười ha ha, sau đó trêu chọc nói: "Ta đây thật sự thành bảo bối của chàng."
"Vốn chính là như vậy." Lý Nguyên ôm chặt cô.
Tuy là kháng long hữu hối, nhưng lại như sắt luyện nhúng hàn thủy.
Lý Nguyên lại cảm nhận, lại bổ sung một câu: "Thật ra không phải tình trạng tốt."
Diêm nương tử:???
Lý Nguyên nói: "Là tốt trước nay chưa từng có."
Diêm nương tử hờn dỗi đánh cánh tay cường tráng của hắn nói: "Đáng ghét."
Lý Nguyên hỏi: "Nếu âm dương tương khắc, ác quỷ là âm, võ giả là dương... Ta làm vậy với nàng, nàng sẽ không sao chứ?"
Diêm nương tử nhắm mắt lại, cảm nhận một lát, sau đó khẽ nhíu mày nói: "Tình trạng... cũng không thể dùng từ tốt để hình dung."
Lý Nguyên:???
Diêm nương tử cười "phì phì" một tiếng, nói: "Bởi vì, là tốt trước nay chưa từng có."
Lý Nguyên:...
Hắn vốn còn lo lắng nương tử nhà mình sẽ thay đổi, nhưng xem ra, hoàn toàn không thay đổi.
Bất quá, hắn vẫn rất tò mò.
Diêm nương tử nói: "Quỷ là cực âm, nhưng thứ duy trì ý thức của ta lại là ta và tướng công, Tiểu Thánh, còn có những người khác.
Tướng công ân ái cùng ta, chính là đang cường hóa ràng buộc này, để cho ta tiếp tục duy trì trạng thái lúc này."
Cô im lặng suy nghĩ một lát, lại nói: "Tướng công có thể coi sự ràng buộc này là chấp niệm của một ác quỷ mới, chẳng qua chấp niệm này có nhiệt độ, có nhân tính."
Lý Nguyên nhẹ giọng nói: "Vậy ta quấn 【 Thiên Lý Nhất Tuyến 】 ở trên người nàng, về sau mỗi ngày đều tới tìm nàng."
Diêm nương tử liếc mắt một cái, nói: "Đừng, sao chàng có thể dùng loại đạo cụ này với quỷ?
Làm vậy là giống như cưỡng chế kéo hai quỷ lại gần nhau.
Nếu tương thích thì hai quỷ này có thể sẽ dung hợp. Nhưng khả năng lớn hơn là chỉ thoáng đụng, liền tách ra. Thậm chí... khả năng lớn nhất là chỉ giới hạn tại âm khí trên đạo cụ kia, chứ không dẫn tới bản thể ác quỷ.
Lúc trước, người bán hàng rong cũng là như vậy với Tiểu Thánh, khoảng cách giữa nó và chúng ta cũng không xa, cho nên liền chạy tới chuẩn bị phát động một lần công kích, kết quả bị ta dây dưa liên tục cho nên mới sinh ra dung hợp.
Nhưng chàng đạo cụ này với ta, đồng nghĩa phát động công kích với ta, từ đó... ta không thể không tuân theo quy luật mà giết chàng.
Cho nên, tướng công, chàng ngàn vạn lần đừng dùng a."
"Và..."
Cô thoáng dừng lại, cười nói: "Tướng công cũng không cần dùng."
"Tại sao?"
"Bởi vì, chỉ cần tướng công còn ở huyện Sơn Bảo, thì buổi tối chìm vào giấc ngủ là có thể nhìn thấy ta."