← Quay lại trang sách

Chương 418 Đúc ra lưỡng tụ Thanh Bạch Xà, sơ thám Liên giáo Kỳ Thú cốc (4)

Thứ nhất, Thiên Lôi Phụ Thể.

Cái này hơi khác với "Thiên Lôi Thứ Thể" của Cô điện chủ.

"Thiên Lôi Thứ Thể" là tạm thời gia tăng thực lực, gia tăng tốc độ lực lượng của Cô điện chủ, và cũng duy trì liên tục một thời gian.

Đây thực ra là dựa trên sự cường hóa nào đó của nguyên huyết Hồi Liễu Công.

Còn Lý Nguyên, là dùng thiên lôi kích thích thân thể khiến cho lực lượng bản thân bạo tăng tạm thời, từ "Ngũ phẩm đại viên mãn" đột phá đến "Tứ phẩm sơ kỳ", nhưng tốc độ phản ứng lại không tăng cường.

Thay vào đó, hắn dùng lôi điện để xây dựng một hồ quang ẩn chứa sức mạnh nguyên huyết trên thân đao.

Dưới một chém, lôi hồ viễn dật, bỏ qua phòng ngự, uy lực rất mạnh.

Nhưng sau một đao, phải cần một thời gian mới có thể vận dụng lại một trảm này.

Thứ hai, Địa Sát.

Cái này không khác gì Cô điện chủ, cũng là địch nhân sau khi rơi xuống đất có thể sinh ra tiêu hao đối phương.

Thứ ba, uống máu định hướng.

Không giống với thanh kiếm của Cô điện chủ, cần tạo thành vết thương trên người đối phương mới hấp thu máu được.

Dường như, thanh đao này của Lý Nguyên giữ được đặc tính "bỏ qua phòng ngự và che chắn" trong nguyên huyết. Chỉ cần trong phạm vi hơn mười trượng quanh thân hắn, hắn có thể trực tiếp hút máu, cưỡng ép làm cho máu của đối phương không thể khống chế và chảy ra khỏi cơ thể. Nhưng mỗi lần chỉ có thể nhằm vào một mục tiêu.

Lý Nguyên nhìn hai thanh đao.

Trường đao xanh dài, đoản đao trắng ngắn.

Mũi lưỡi đều nhỏ, hồ nguyệt trình huy.

Một là yêu dị, một là rực rỡ.

Lý Nguyên suy nghĩ, cảm thấy nhất thanh nhất bạch rất hợp với một đôi xà yêu trên TV trước khi xuyên không.

Hắn nhắm mắt lại, hai thanh đao lập tức tùy hắn thao túng mà lơ lửng xung quanh.

Thông qua huyết mạch, Lý Nguyên có thể cảm giác được loại linh khí này có trình độ "Cảm giác" nhất định. Nhưng nói khó nghe một chút, trình độ "Cảm giác" này chính là một tên si ngốc "nước đổ đầu vịt".

Sau khi suy nghĩ kĩ, hắn quyết định đặt tên cho hai thanh đao, dù sao có khả năng hai thanh đao này sẽ làm bạn với hắn rất lâu.

"Diêm tỷ, thanh đao màu xanh này có liên quan cùng nàng.

Chỉ cần bị nó chém trúng, nàng có thể phát động một lần công kích đối với kẻ bị chém."

"Ồ? Thật tuyệt."

Diêm nương tử cầm thanh đao, nhìn trái nhìn phải, nàng chưa từng tới quy luật giết người của mình còn có thể kích hoạt như vậy.

"Nếu thanh đao này chém rất nhiều người, vậy chẳng phải là quỷ vực của ta sẽ có nhiều rất nhiều quỷ phó sao?"

Lý Nguyên nói: "Chỉ khi ở phụ cận quỷ vực chúng ta, cái này mới có thể có hiệu lực."

"Ồ, ta xin lỗi." Diêm nương tử đột nhiên hiểu ra, làm vẻ đã làm sai chuyện.

Lý Nguyên cười nói: "Vậy cũng đã rất mạnh, thật sự rất mạnh.

Dù sao muốn phát động quy luật ở gần quỷ vực cũng không dễ dàng.

Hiện tại Vân Sơn đạo còn chưa có quỷ vực siêu lớn như Kỳ Thú Viên, Cực Lạc Cung sao?

Chúng ta sẽ làm một cái quỷ vực siêu lớn, đến lúc đó thanh đao này cũng sẽ lợi hại hơn.

Được rồi, nàng đặt tên cho nó đi."

"Tướng công, chàng đặt đi. Dù sao cũng là đao của chàng."

"Vậy thanh trường đao lưỡi xanh lưng đen này gọi là Thanh Xà, thanh đoản đao lưỡi trắng lưng đen này gọi là Bạch Xà được không?"

"Được." Diêm nương tử vỗ tay khen ngợi, dù sao mặc kệ tướng công nói cái gì thì nàng cũng sẽ nói được.

Lý Nguyên phối vỏ đao cho Thanh Xà và Bạch Xà rồi giấu Bạch Xà ở bên hông, cõng Thanh Xà ở sau lưng.

Tiếp theo, hắn phải tốn thời gian đi tìm hiểu đao kỹ ngũ phẩm rồi đây.

Lại nói tiếp, thật ra đao kỹ ngũ phẩm cũng rất ít.

Bởi vì từ xưa đến nay, người đột phá ngũ phẩm cũng không có bao nhiêu, vả lại tất cả mọi người đều lấy linh khí chém giết làm chủ.

Nhưng động lực mạnh hơn tất nhiên có thể mang đến kỹ năng hoàn toàn mới...

Sau khi đón Tiểu Thánh về, hắn liền bắt đầu ngồi trong quỷ vực chợ đen, trầm tư suy nghĩ.

Bá Đao, Tuyệt Đao, Yêu Đao tương ứng với ba loại quan niệm của hắn...

Mà ba loại quan niệm này lại ở trên người đệ tử.

Nhưng những lục chủng này lại hoàn toàn quy về hắn.

Vậy sau khi bị hắn lấy đi lục chủng, đệ tử sẽ như thế nào?

Lý Nguyên càng nghĩ càng tò mò, hắn nhất định phải hiểu rõ bộ dáng và tư duy lực lượng của mình, nếu không khó có thể tiếp tục.

Hơi suy tư một chút, Lý Nguyên lại một lần nữa về tới phụ cận Vấn Đao cung.

Bởi vì bước vào ngũ phẩm, hắn có thể quan sát xa hơn và an toàn hơn.

Tới sớm không bằng tới đúng lúc.

Trong Vấn Đao cung đang có một vài giọng nói, lọt vào trong tai hắn đó là Triệu Thuần Tâm và một vị giáo đồ Liên giáo.

"Sau đêm đó, ta khôi phục bình thường và cảm thấy trong lòng vô cùng yên tĩnh.

Lúc trước, mỗi lần ta vẽ ra tổ lục đều đặc biệt thống khổ. Nhưng bây giờ, ta vẽ rất dễ dàng."

Ngay sau đó, vị giáo đồ Liên giáo kia lại gọi Hứa Thịnh.

Hứa Thịnh tâm tình kích động.

"Lan Lan ở đâu?

Còn Lan Lan thì sao?

Lan Lan bị các ngươi bắt đi đâu rồi!"

"Xem ra Hứa lão sư vẫn điên như trước."

"Ta không có điên. Chỉ cần nói cho ta biết Lan Lan ở đâu, ta nguyện ý bày tỏ lòng trung thành lớn nhất với các ngươi, ta..."

"Hứa Lan đang chấp hành nhiệm vụ.

Được rồi. Ta đã biết Hứa lão sư không có vấn đề gì. Ngươi đi xuống đi."

Tiếp theo chính là Dương Đằng.

Dương Đằng ngược lại trung quy trung củ, sau một hồi dặn dò cũng được thả trở về.

Mà vị giáo đồ Liên giáo kia lại nhanh chóng rời khỏi Vấn Đao cung.

Lý Nguyên hơi suy tư, cẩn thận dùng chim bay theo sau.

Sau một hồi quanh co, giáo đồ Liên giáo dừng lại trong sơn cốc núi Tiểu Mặc.

Chim bay lên cao, bay trên không trung quan sát cảnh tượng trong sơn cốc.

Quần phong như điểm, nhưng bởi vì là tầm mắt của Lý Nguyên cho nên có thể nhìn rõ ràng.

Trong hoàng hôn, từng đống bóng thú quỷ dị an tĩnh phủ phục trong sơn cốc.

Liếc mắt nhìn lại, dã thú chừng bốn năm trăm, trong đó kỳ thú có số liệu ngũ phẩm chỉ có sáu bảy, còn lại đều là lục phẩm.

Lúc này, giáo đồ Liên giáo cúi đầu trước một cái đình trên núi, bắt đầu cung kính báo cáo tin tức vừa rồi.

Người trong đình yên lặng nghe, chưa từng phát biểu ngôn luận. Đợi giáo đồ kia đi, lúc này y mới nói chuyện với một người khác trong đình.

"Đệ tử đưa cơm rõ ràng đã bị người thay thế, lão phu làm sao có thể tự mình đi giết hắn?"

"Việc này khó bề phân biệt... Quang giáo chủ thật sự không có làm gì sao?"

"Lục trưởng lão, ngươi như vậy chính là trúng gian kế của địch nhân, ngươi nói xem, ta độc sát đệ tử kia thì có lợi gì?"

"Vẫn là yên lặng chờ điều tra đi."

"Thật đúng là trúng gian kế của địch nhân.

Bỏ đi. Bành Di chết, các ngươi luôn cảm thấy ta sẽ làm gì đó.

Nhưng thật ra, cái gì ta cũng không muốn làm, muốn tra thì tra đi."

"Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc."

Lý Nguyên không tới quá gần để tránh bị phát hiện. Hắn yên lặng điều khiển chim bay rời đi, ở xa xa quan sát. Đợi đến khi đêm xuống, hắn lại lặng lẽ bay tới đỉnh núi gần hẻm núi.

Nơi này cách những kỳ thú kia hơn mười dặm, nhưng phạm vi này đã là phạm vi cảm ứng hoàn toàn mới của Lý Nguyên.

Ở trong phạm vi này, hắn có thể nhận thấy được một cỗ cơ hội đột phá khó hiểu đang từ trên người kỳ thú truyền đến.

Mà cơ hội này giống hệt như hắn cảm nhận được trên người Triệu Thuần Tâm, Hứa Thịnh, Dương Đằng.

Nói cách khác, tổ lục của hắn vẫn hấp thu được thêm lục chủng...

Hắn đếm lục chủng, cư nhiên còn có... Sáu người!!