← Quay lại trang sách

Chương 645 Tăng vọt! Tiên tướng khủng bố, chiến bình Cực Lạc Cung (2)

Lý Nguyên thở dài nói: "Nàng mới chỉ là lục phẩm, chưa từng gặp là chuyện rất bình thường, nhưng mà... haizzz..."

Tạ Du nói: "Ta đã gặp lão tổ nhà ta, hình như lão tổ nhà ta không cùng cấp bậc với chàng."

Lý Nguyên nói: "Lực lượng của một người là có hạn, lực lượng của mọi người mới là vô cùng vô tận. Cho dù ta mạnh hơn một chút so với lão tổ nhà nàng thì sao chứ, ba vạn Hãn Châu thiết kỵ của đại ca chúng ta vẫn có thể dễ dàng giết chết ta."

Tạ Du rất có lòng tin đối với ba vạn Hãn Châu thiết kỵ, đó là sức mạnh để cho Tạ gia của nàng tung hoành trong thiên hạ.

Nhưng nàng suy nghĩ kỹ một chút, vẫn là đoán không ra được rốt cuộc là nam nhân nhà nàng mạnh, hay là ba vạn Hãn Châu thiết kỵ mạnh.

"Cho nên, thật ra ta cũng không mạnh, chỉ là hình tượng mà thôi."

Lý Nguyên nhân cơ hội đưa ra kết luận.

Tạ Du cảm thấy kỳ lạ, nhưng có sự chống đỡ của ba vạn Hãn Châu thiết kỵ, nàng dường như lại không còn sợ hãi như lúc đầu nữa.

Nàng ôm lấy cánh tay Lý Nguyên, nghiêng đầu tựa vào vai hắn, sau đó nói: "Thì ra chàng đã đột phá tứ phẩm. Chàng rốt cuộc là ai? Chàng thật sự tới từ Đông Hải sao? Đông Hải là một vùng biển thần bí, ta chỉ nghe nói có yêu ma quỷ quái qua lại, cho tới bây giờ ta vẫn chưa từng nghe nói nơi đó còn có người."

Lý Nguyên nói: "Đông Hải có Tiên Vực, nơi đó có người."

Vì thế, hắn lại giảng giải một hồi.

Thật lâu sau, Tạ Du bừng tỉnh: "Nghĩa là, chàng là tiên nhân đến từ Đông Hải Tiên Vực."

Lý Nguyên lắc lắc đầu, nói: "Ta không phải."

Tạ Du im lặng: "Thế chàng giải thích với ta nhiều như vậy để làm gì?"

Lý Nguyên nói: "Ta chỉ là muốn nói cho nàng biết, Đông Hải có người."

Tạ Du bật cười "ha ha" một tiếng, sau đó lại nói: "Vậy chúng ta trở về chốn cũ, chàng... Rốt cuộc là ai? Thật sự là đến từ Đông Hải sao?"

Trong lúc bất giác, lời nói của nàng lại thả lỏng.

Lý Nguyên nói: "Thật ra ta không phải là người ở Đông Hải."

Tạ Du sửng sốt.

Lý Nguyên nói: "Ta chỉ là thèm nhỏ dãi sắc đẹp của cô nương, cho nên mới tự nâng giá trị bản thân."

Tạ Du nắm chặt tay, nhẹ nhàng đấm Lý Nguyên nói: "Ta có sắc đẹp gì chứ?"

Lý Nguyên cười nói: "Trong lòng ta, nàng chính là đẹp."

Tạ Du nói: "Đáng ghét, nào có cường giả như chàng?"

Lý Nguyên nói: "Chưa từng gặp à?"

Tạ Du lắc đầu: "Chưa từng."

Lý Nguyên cười nói: "Bây giờ nàng đã gặp rồi nè."

Dứt lời, hắn lại nặng nề thở dài nói: "Kẻ bơi giỏi thường lặn dưới nước. Trong mắt nàng, ta có lẽ mạnh. Nhưng ta càng mạnh thì ta cũng tiếp xúc với kẻ địch càng cường đại, nguy hiểm càng lớn. Thật ra, ta vẫn rất yếu.

Ta mới vừa đột phá, cảnh giới còn chưa ổn định, phải đi tìm một ít tồn tại cường đại để thử nghiệm.

Nơm nớp lo sợ, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi."

Tạ Du cảm thấy rất có lý, liền bắt đầu an ủi hắn: "Không có chuyện gì đâu, chàng thật sự rất mạnh. Tướng công, chàng phải tin tưởng bản thân."

Lý Nguyên nắm chặt tay nàng, tiếp tục thở dài.

Tạ Du tiếp tục an ủi hắn.

Trong tiếng thở dài và an ủi không ngừng này,"nỗi sợ hãi của kẻ hạ vị đối với kẻ thượng vị trong chuỗi thức ăn" đang dần biến mất, không còn dấu vết.

Lý Nguyên muốn thử tay, mục tiêu đầu tiên của hắn là "Cực Lạc Cung".

Nguyên nhân rất đơn giản, theo quan sát của hắn, Cực Lạc Cung không dính dáng nhiều đến các phương khác, bất kể bên trong xảy ra chuyện gì... thì có lẽ cũng không dẫn tới lực lượng đứng đằng sau.

Hơn nữa, hắn có mối quan hệ rất sâu với Cực Lạc Cung.

Nếu không có sự thuận tiện mà "Thiên Lý Nhất Tuyến" mang lại, có lẽ hắn căn bản không thể nhanh chóng và thuận lợi đi đến bước này.

Cho nên hắn muốn đích thân tới bái phỏng Cực Lạc Cung.

Nhưng khoảng cách từ Yến Vân đạo đến Miên Châu đạo thật sự rất xa, nếu như dẫn cả Tạ Du theo, vậy thì cần ít nhất hai tháng.

Cho nên, hắn định vận dụng "Cửu đạo tuần lệnh lâm thời".

Mà đây cũng là đạo cụ ác quỷ duy nhất hắn còn có thể vận dụng.

Trong thanh trang bị của hắn, lúc này chỉ có ba cái là chưa ảm đạm:

【 Trang bị 1: 1 tiền (30) 】

【 Trang bị 2: Cửu đạo tuần lệnh lâm thời 】

【 Trang bị 3: Lồng Ngạ Quỷ (1) 】

Về phần "Nghiệt Kính","Thiên Lý Nhất Tuyến", thậm chí "Quỷ chùy" cũng đã mờ xám, điều này nói rõ ba vật này đã không thể thừa nhận dương khí của Lý Nguyên.

Sau khi rời khỏi hoang nhai, Lý Nguyên mang theo Tạ Du trở lại tiểu trạch viện đã thuê ở nội thành, sau đó ăn uống no say và tắm gội.

Sau khi Tạ Du lên giường, Lý Nguyên cũng chuẩn bị rời đi.

Nhưng hắn vừa xuống giường, liền nghe thấy động tĩnh rất nhỏ ở đằng sau.

Hắn hơi nghiêng đầu, Tạ Du nhắm mắt, hô hấp đều đều đặn.

Nhưng bộ dạng này của Tạ Du sao giấu diếm được Lý Nguyên?

Đây rõ ràng là tỉnh táo, nhưng lại giả vờ ngủ.

Lý Nguyên hơi do dự, bèn móc ra một khối lệnh bài đen nhánh, quơ quơ trước mặt Tạ Du, nói: "Ta không phải đi ra ngoài lêu lổng, thứ này là bảo vật, có thể giúp ta súc địa thành thốn..."

"Tạ Du: Zzz"

Lý Nguyên tiếp tục nói: "Tóm lại, ta có thể đi đến nơi khác trong nháy mắt, không phải lúc ban ngày ta đã nói là muốn đi thử tay sao? Bây giờ đi. Nếu nhanh thì sẽ về trước khi trời sáng."

Tạ Du mở mắt ra, nào có dáng vẻ ngủ say.

"Ngay lập tức đến nơi khác?"

Nàng nghi ngờ hỏi một câu, sau đó lại nói,"Vậy chàng ở mật thất..."

Lý Nguyên xấu hổ đáp lời: "Ừm."

Trên mặt Tạ Du nở nụ cười tự giễu, nàng hỏi: "Trong mắt chàng, có phải ta chỉ là một trò đùa không?"

Lý Nguyên nói: "Nếu là trò đùa, ta sẽ không nói cho nàng những điều này. Trên người ta thật sự có một số bí mật."

"Thiên tử có phải là do chàng ám sát không?" Tạ Du đột nhiên hỏi.

Lý Nguyên gật đầu.

"Chẳng trách... Chẳng trách... Thì ra mục tiêu ban đầu của chàng chính là Thiên tử.

Chàng cưới ta chỉ vì muốn đến gần Thiên tử." Tạ Du nhẹ giọng nói.

Lý Nguyên dùng ngôn từ chính nghĩa nói: "Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!

Ta ám sát Thiên tử hoàn toàn là vì ngày đó hắn đã mở miệng đùa giỡn nàng, ta không chịu nổi!"

Tạ Du nói: "Chàng thừa nhận đi..."

Sao Lý Nguyên có thể thừa nhận.

Như vậy quá tổn thương người.

Hắn liên tục lắc đầu, nói: "Tiểu Du Nhi, nàng có thể suy đoán, thế nhưng nàng không thể đổ oan cho ta."

Hai người đối diện nhìn nhau.

Thật lâu sau...

Tạ Du nói: "Vậy chàng đi tìm ai luyện tập?"

Lý Nguyên nói: "Ta định đi Miên Châu đạo, tìm..."

"Tìm ai?" Tạ Du khịt khịt mũi, dáng vẻ ủy khuất "Chàng lại muốn giấu ta."

Lý Nguyên nói: "Tìm Cực Lạc Cung."

Tạ Du: ???

"Cung gì?"

"Cực Lạc Cung" Lý Nguyên gãi đầu, hắn đã không còn lý do gì để tiếp tục lừa gạt người bên gối nữa, cho nên hắn không nói dối nữa.

Tạ Du há miệng thật lâu, âm u nói: "Lại gạt người!"

Lý Nguyên do dự nói: "Vậy ta mang nàng cùng đi, đến lúc đó nàng đứng ngoài nhìn là được, chẳng qua từ nơi này đến Miên Châu đạo cần thời gian rất dài."

Tạ Du đẩy hắn nói: "Chàng đi đi, trở về sớm một chút, chàng muốn thử tay với ai ta còn lâu mới quan tâm."

Lý Nguyên gật gật đầu, đứng dậy, cười với nàng, sau đó cầm "Cửu đạo tuần lệnh lâm thời", trong nháy mắt biến mất tại chỗ.