Chương 658 Thăm lại Hoàng Đô, hoa khai nhị độ (2)
Lý Nguyên hờ hững nhìn chằm chằm con kiến nhỏ trong lòng bàn tay.
Nghe lời nói, xem hành động, nhìn nhận tâm tư, thuận thế mà đi.
Xảo trá là chưa bao giờ có thể sắp xếp trước, mà chỉ là tiện tay bỏ đá xuống giếng, thuận nước đẩy thuyền.
Giờ khắc này, đáy lòng Lý Nguyên đã có chút phán đoán.
Cho nên, hắn phát ra âm thanh già nua khàn khàn, tràn ngập nguyền rủa lạnh như băng: "Giúp bổn tọa mang câu... Phản bội, sẽ phải trả giá thật lớn."
Ngụy Hỏa Thánh sửng sốt: "Ngươi muốn tha cho ta?"
Bành!
Ngón tay Lý Nguyên đè xuống, vô tận khô hỏa từ trong lòng bàn tay phun ra.
Đây đã là lực lượng toàn thân của Lý Nguyên.
Mà Ngụy Hỏa Thánh bị hắn nắm trong tay cũng không chết dễ như vậy.
Lần này y thật sự khó có thể thoát khốn, ba cây cờ kia vẫn che chở cho y.
Hết thảy tiến vào giai đoạn liều mạng.
Hai bên không nói gì nữa.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Động tĩnh nơi đây rốt cục đưa tới sự chú ý của trấn Hoa Khai.
Nơi xa, từng thân ảnh bay lên trời, dừng ở địa phương cách chiến trường vài dặm, xa xa nhìn cảnh tượng khiến tâm hồn người ta run rẩy này.
"Đó là quái vật gì vậy?"
"Không phải quái vật, là thần linh trăm trượng..."
"Ở trong bàn tay thần linh hình như là Ngụy đại nhân."
Cuộc đối thoại ngắn gọn, lộ ra một loại áp lực cùng sợ hãi.
Không ai dám tới gần, mà hai nam nhân mặc hồng giáp khác hẳn đệ tử Liên giáo cũng vô cùng khiếp sợ.
Trên đường phố trấn Hoa Khai, Bành Di dùng kinh hoàng để che lấp vẻ mừng như điên dưới đáy mắt.
Mà một nam nhân hồng bào với khuôn mặt bị hủy một nửa thì đồng tử khẽ động, nhẹ nhàn lui về phía sau.
Nam nhân hồng bào này là Phương Kiếm Long.
Y vất vả từ Nam Địa đến Ngọc Kinh, sau đó lại rút lui cùng Liên giáo của Ngọc Kinh, đi tới trấn Hoa Khai, hiện giờ chính là trưởng lão của Hồng Liên giáo.
Nhưng hiện tại, y cảm thấy nơi này tràn ngập nguy hiểm.
Hôm nay các nơi trong thiên hạ đều có ruộng thịt cao phẩm xuất hiện, y không cần phải liều chết ở đây.
Y dự định rời đi, sau đó cho dù mai danh ẩn tích, sống một cuộc đời bình thường... cũng không tệ.
Ít nhất còn tốt hơn là chết một cách khó hiểu trong cuộc giao tranh giữa những con quái vật này.
Nghĩ tới đây, y bước nhanh hơn, thừa dịp loạn mà về phòng mình lấy hành lý đã sớm chuẩn bị, che dấu thân hình nhanh chóng rời đi.
Y đi chưa được bao xa, chợt nghe xa xa truyền đến một tiếng nổ long trời lở đất.
Ầm ầm một tiếng, màng nhĩ mọi người giống như bị xé rách, não ong ong rung động.
Kim thân cự nhân kia đã bóp nổ Ngụy Hỏa Thánh.
Hai hồng bào nhân xoay người bỏ chạy.
Có lẽ là lo lắng bầu trời quá dễ thấy, hai người kia liền nhanh chóng hạ xuống đất, bắt đầu chạy nhanh.
Đây là phán đoán rất bình thường.
Đáng tiếc "bình thường" đối với "Địa Hồn", lại là địa điểm công kích tốt nhất.
Hai hồng bào nhân này, một người chui vào trong cửa, bị Lý Nguyên kéo tới trước mặt rồi trực tiếp đánh nổ.
Còn một người thì bị Lý Nguyên lợi dụng "Cửu đạo tuần lệnh lâm thời" đuổi theo, chặn đường, sau đó không kịp tránh né mà bị đánh chết.
Đợi đến khi làm xong hết thảy, Lý Nguyên chỉ cảm thấy tinh thần mệt mỏi vô cùng.
Nhưng hắn chịu đựng mệt mỏi, trước tiên thu hồi kim thân, sau đó nhặt lên ba lá cờ nhỏ của Ngụy Hỏa Thánh rơi trên mặt đất, sau đó lại lấy đến thanh Địa Hỏa kiếm như ống khói đen kia ở đằng xa, bỏ vào một cái hộp mà Quỷ Thủ lấy được từ một tiệm tạp hóa nào đó, sau đó giấu vào trong một sơn động bí mật, đợi ngày sau chậm rãi nghiên cứu.
Tiếp theo, thân hình hắn biến ảo, hóa thành một tiểu côn trùng tầm thường nằm trên cây, tạm nghỉ ngơi.
Gió mát hiu hiu, lay động cánh côn trùng.
Chiến quả hôm nay, hắn vẫn rất hài lòng.
Hắn nhìn lại trận chém giết vừa nãy.
Trong trận chiến này, Ngụy Hỏa Thánh không thể vận dụng Địa Hỏa kiếm, nhưng y lại dùng hồng giáp và ba lá cờ nhỏ.
Hồng giáp không chỉ có tác dụng phòng ngự, còn có thể tạm thời bổ sung năng lượng.
Mà lá cờ nhỏ kia lại là công phòng nhất thể, rất là thực dụng, có lẽ rất có thể là binh khí tam phẩm.
Lúc ấy hắn đang rèn tứ phẩm linh trận, nói "Linh trận linh trận", nhưng thực tế vẫn là linh khí, chẳng qua là loại linh khí có "Phạm vi công kích".
Nhưng lá cờ nhỏ này, cùng với trận pháp trong Thần Mộc Điện, lại làm cho hắn liên tưởng đến "Trận kỳ".
'Có khả năng là sở hữu một số chức năng của trận pháp, nhưng cũng dung hợp một chút đặc điểm của linh khí. ' Lý Nguyên đưa ra phán đoán.
'Niệm nhập âm dương sinh cảnh vực quả nhiên là phương thức tác chiến của tam phẩm.
Nhưng loại phương thức lợi dụng cờ nén lại, lại bộc phát này, hiển nhiên mạnh hơn một chút.
Sức mạnh này được thể hiện chủ yếu ở tần số tấn công, nhưng dường như lực lượng tấn công không tạo ra nhiều biến động, mà vẫn luôn ổn định. '
Lý Nguyên nhịn không được mà nghĩ đến ngày trước đối chiến với Thanh Hãn Thành, Lữ Huyền Tiên.
Vô luận là hoa viên huyết sắc của Thanh Hãn Thành, hay là binh luân của Lữ Huyền Tiên, mỗi một vật trong đó đều có thể phát huy ra "Lực lượng công kích gần như là tương đương với bọn họ".
Như thế xem ra, Lý Nguyên đột nhiên nghĩ đến "chức nghiệp" trong trò chơi trước khi xuyên không.
Dường như, chức nghiệp kia trùng khít với những người tu luyện Nhân Hồn này.
Đó chính là... Triệu hoán sư.
Những cường giả Nhân Hồn này, tuy là sinh ra cảnh vực, nhưng bản chất vẫn là lợi dụng các vật nhỏ bên trong cảnh vực khiến cho "tựa như có ngàn vạn cá thể đồng thời xuất thủ trong nháy mắt" vậy.
Nhưng chỉ là đồng thời ra tay, lại không có chồng lên nhau.
Chỉ là, so sánh với Thanh Hãn Thành và Lữ Huyền Tiên, lực lượng của Ngụy Hỏa Thánh tự nhiên cường đại hơn rất nhiều.
Ngoài ra, còn có... thú ảnh thanh đồng kia.
Lý Nguyên chợt nhớ tới một thú ảnh thanh đồng lao ra từ ngọn lửa, khẽ nhíu mày.
'Ngay từ đầu, thú ảnh thanh đồng đã ẩn náu trong thú triều, hay là thú triều tử vong cho nên hóa ra hai đoạn công kích?'
'Tiểu Thánh từng nói, cảnh giới của Nhân Hồn tam phẩm phân biệt là âm dương cân bằng sinh ngụy cảnh, chân cảnh tự thủy kiến họa thành, đồng họa, ngân họa, kim họa.
Lữ Huyền Tiên, Thanh Hãn Thành hẳn là lợi dụng binh khí miễn cưỡng tiến vào Nhân Hồn tam phẩm đệ nhất cảnh.
Vậy Ngụy Hỏa Thánh thì sao?
Thú ảnh thanh đồng, thú ảnh thanh đồng, chỉ từ màu sắc đến xem, y hẳn là cảnh giới đồng họa đi?
'Như thế, vị ở Hoàng Đô hẳn cũng là Nhân Hồn tam cảnh. '
Tiểu trùng suy tư đoán mò.
Ngụy Hỏa Thánh chỉ là một thí điểm, thế cục Hoàng Đô phức tạp hơn Yến Vân đạo rất nhiều.
Trước khi vào Hoàng Đô, hắn phải thu thập càng nhiều tin tức càng tốt.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên, một trận tiếng đánh nhau từ xa theo gió bay tới.
Thần sắc của tiểu trùng hơi lộ nhân tính hóa.
Nơi này cách trấn Hoa Khai đã khá xa, đánh nhau ở đâu ra?
Kẻ yếu tránh họa, kẻ mạnh lại nguyện ý đi xem xét chuyện xảy ra trên mảnh đất mình sinh sống.
Lý Nguyên vừa mới đánh nổ một tam phẩm, hai tứ phẩm, hắn tự nhiên là cường giả.
Vì thế, hắn nhìn kỹ phương hướng tiếng đánh nhau truyền đến.
Giữa rừng cây cỏ dại, đang có một nam một nữ giằng co.
Nữ tử hiển nhiên muốn thoát đi, chẳng qua nam tử kia lại âm lãnh nhìn chằm chằm nàng.
Lý Nguyên nhìn lướt qua, thấy là đang chém giết, vốn không muốn nhìn lại, nhưng vừa nhìn lại phát hiện nữ tử kia đúng là người hắn quen biết - "Thánh cô" Bạch Linh Thủy của Bạch Liên giáo.
Lúc trước, vị này trời xui đất khiến đã giúp hắn một lần.
Bạch Linh Thủy sớm không có bộ dáng quyến rũ như lúc trước, có lẽ sau khi chia tay với Điển Vi, nàng đã trải qua rất nhiều chuyện.
Lúc này, nàng tay cầm đoản đao, cẩn thận nhìn nam tử hủy dung đối diện, nói: "Phương Kiếm Long, ngươi muốn đi thì đi, ta coi như không thấy, ngươi thật sự cho rằng Bạch Liên giáo ta chỉ biết dò xét, mà không có sức mạnh? Nếu đánh nhau thật, cho dù ngươi thắng cũng sẽ làm ra động tĩnh rất lớn."