← Quay lại trang sách

Chương 871 Một trang loạn thế, hổ lang Bắc Địa, hóa sinh thiên nhân (3)

Sau khi Cao Phường rời đi, Doanh Mạt không nghĩ tới đồ ăn hay uống trà nữa.

Từ sau khi ý thức được "Thiên tử cũng không thể trường sinh bất lão", gã càng ngày càng bạo ngược, càng ngày càng hoảng hốt. Gã không hề có ý định cai trị đất nước, tất cả những gì gã nghĩ đến chỉ là "Bất lão dược".

Lúc này, lại có yêu đạo góp lời, nói rằng trái tim của đồng nam và đồng nữ có thể phối dược kéo dài tuổi thọ. Doanh Mạt liền ra lệnh cho Mặc Y Vệ đi lấy trái tim của con cái tội thần, uống vào.

Trong lúc nhất thời, xung quanh Doanh Mạt, nhìn quanh toàn yêu đạo.

Nhưng mà, vấn đề là Doanh Mạt thực ra không hề ngu ngốc. Gã sở dĩ tin tưởng những yêu đạo này, vẫn là bởi vì người phía sau những yêu đạo này — lão Thiên sư của Thiên Sư Cung.

Lão Thiên sư hiện nay đã tròn một trăm năm mươi lăm tuổi, tóc bạc phơ, nhưng tinh thần quắc thước. Tuy nói đã không thể đi lại, nhưng cả ngày ở trong phủ Thiên sư nghiên cứu một số bí thuật gì đó. Những đạo sĩ này đều là xuất thân từ môn hạ của lão.

Doanh Mạt đành tuân theo.

Có lẽ do thừa hưởng truyền thống tốt đẹp từ tiên đế, tuy rằng Doanh Mạt tàn bạo, hoang dâm, nhưng gã lại không keo kiệt trong việc phân bổ kinh phí cho Binh bộ và Võ bộ. Hơn nữa, với tư cách là Hoàng đế, gã cũng hiểu được một ít đạo lý thi ân, nên đã lôi kéo được không ít tướng lĩnh và cao thủ có bản lĩnh thực sự.

Điều này khiến cho quân đội trở thành "nanh vuốt" của vị hôn quân này.

Thiên hạ lâm vào cảnh khổ không thể tả.

Vài vị trong Bát Trụ quốc tìm cớ, lặng lẽ rời khỏi Hoàng Đô, đi phát triển tổ địa của mình. Doanh Mạt cũng không thèm để ý chút nào. Những thế gia này có căn cơ hùng hậu, gã không thể động vào được, ở lại Hoàng Đô ngược lại thành cản trở, rời đi là tốt nhất!

Sau khi Bát Trụ quốc đã có sáu người rời đi, Thiên tử càng thêm táo tợn. Vào một buổi sáng, gã thậm chí tâm huyết dâng trào, bãi giá đi tới phủ Thiên sư để gặp vị lão Thiên sư kia, khiến cho toàn bộ văn võ bá quan phơi nắng tại triều đình.

Sau đó, gã chỉ nhìn thấy lão Thiên sư nhíu mày viết viết vẽ vẽ trên tờ giấy, trông giống như chữ gà bới.

Bên cạnh là lò đỉnh đang cháy hừng hực, đồng tử đang quạt gió, khói thuốc lượn lờ, tỏa ra khí tức huyền diệu mà yên bình, có mùi của cỏ cây, lại có mùi của kim thạch, và có cả mùi của máu thịt nữa, không rõ là cái gì.

Doanh Mạt vặn vẹo thân thể mập mạp, đi tới bên cạnh Thiên sư tóc bạc nhan sắc trẻ con kia, hỏi: "Thiên sư đang vẽ chính là bí thuật trường sinh hả?"

Lão Thiên sư thở dài: "Khó, khó, khó a..."

Nghe lão nói khó, Doanh Mạt ngược lại vui vẻ hẳn lên, nói tiếp: "Thiên sư cứ việc phân phó, có chỗ nào trẫm có thể giúp đỡ không?"

Lão Thiên sư nhìn chữ trên giấy, nói: "Linh khí đã rút đi, nhưng vẫn có kim thạch và cỏ cây ẩn chứa linh khí. Luyện chế cỏ cây và kim thạch này có thể thu được linh khí, sau đó dùng nó làm chất dẫn, có thể thành công.

Đồng nam và đồng nữ ẩn chứa hai khí âm dương trong cơ thể.

Những đứa trẻ sơ sinh mang tiên thiên chi khí càng cao hơn.

Đây đều là phương pháp dùng người bổ mình."

Doanh Mạt giật mình, hưng phấn nói: "Lão Thiên sư nếu cần người, trẫm còn nhiều. Trong thiên hạ này đều là người của trẫm. Trẫm muốn dùng như thế nào thì dùng như thế đó!"

Lão Thiên sư thở dài: "Chỉ tiếc thủ đoạn này có chút tàn nhẫn."

Doanh Mạt nói: "Bọn họ vì trẫm mà chết, đó là phúc phận của bọn họ."

Hai người nói chuyện với nhau một lúc, lão Thiên sư tặng chút bí phương cùng đan dược, Doanh Mạt cung kính bái biệt, rời đi theo đạo sĩ đi cùng.

Đợi Doanh Mạt đi xa, bên cạnh lão Thiên sư mới có một đạo sĩ trẻ tuổi tiến đến.

Đạo sĩ trẻ tuổi này chính là tiểu Thiên sư của phủ Thiên sư.

Lão Thiên sư hỏi: "Đã xử lý sạch sẽ chưa?"

Tiểu Thiên sư gật đầu, nói: "Yên tâm đi, sư phụ, tên dư nghiệt Băng man kia đã bị độc chết. Hắn ta phải chết vì hắn ta biết quá nhiều bí mật và làm quá nhiều điều cho chúng ta. Chẳng qua, có thể coi như hắn ta đã trả thù được, chết cũng không nuối tiếc."

Dư nghiệt Băng man mà hai người nói chính là con cá lọt lưới trong vụ "Tuyên Hoàng đế" giết chết "Băng man hỏa chủng" trước đó, tuy nhiên con cá lọt lưới này đã được lão Thiên sư cứu sống.

Lão Thiên sư lợi dụng lực lượng cường đại trời sinh của con cá lọt lưới, để cho hắn ta lặng lẽ trà trộn vào trong cung, bí mật hạ độc liên tiếp mấy đời sau của "Tuyên Hoàng đế", thẳng đến khi bạo quân ngu ngốc vô năng lên nắm quyền, hắn ta mới bỏ qua.

Hiện giờ, Doanh Mạt này thoạt nhìn so với tiên đế còn hoang đường hơn, lão Thiên sư cuối cùng cũng yên tâm, mà dư nghiệt Băng man kia tự nhiên cũng có thể chết rồi.

Tiểu Thiên sư nói: "Sư phụ, vì sao chúng ta đột nhiên phải vội vàng như vậy?"

Tiểu Thiên sư nói đến chính là chuyện vừa rồi lão Thiên sư nói cho Thiên tử. Cúng tế đồng nam đồng nữ và trẻ sơ sinh, những thứ này rõ ràng là hành động của bạo quân làm rung chuyển thiên hạ.

Về phần cái gì mà "Linh khí thối lui, lại còn có kim thạch thảo mộc ẩn chứa linh khí", hoàn toàn là sư phụ lừa gạt Thiên tử.

Bởi vì như vậy, chính Thiên tử có khả năng sẽ mở ra loạn thế.

Lão Thiên sư thở dài nói: "Thời gian của ta không còn nhiều lắm, ta cần lửa giận trên mảnh đất này để thu hút một ít nhân vật anh hùng chân chính, giúp ta tìm hiểu... Nhân Hoàng Võ Kinh.

Một trang cuối cùng của võ kinh kia cất giấu bí pháp chân chính, chỉ khi ta giải quyết được cái bí ẩn kia, mới có thể bước vào siêu phàm của thời đại này...

Bí ẩn kéo dài mạng sống, cũng chính ở chỗ này."

Chớp mắt lại thêm năm năm trôi qua.

Lão Thiên sư không đợi được bí ẩn cuối cùng.

Vị tồn tại này trên thực tế đến từ Hạ triều, vị cường giả đạo gia này chính là người cuối cùng trong ba vị thủ mộ ở Tây Cực sau khi đoạt xá đệ tử đã liều mạng chịu đựng, nhưng cuối cùng vẫn không thể chịu đựng vượt qua thời gian được, cũng không thể chờ đợi đến lúc mưu đồ có thể thành hiện thực.

Lão Thiên sư đã chết rồi.

Mà tiểu Thiên sư thì ngồi lên vị trí của lão Thiên sư.

Có lẽ do nhìn thấy nỗ lực của sư phụ, tiểu Thiên sư đối với việc giải đáp bí ẩn của Nhân Hoàng Võ Kinh càng ngày càng khát cầu.

Tiểu Thiên sư đã thử qua phương pháp hô hấp kia không biết bao nhiêu lần, nhưng luôn cảm thấy hiệu quả có hạn, căn bản khó đạt được siêu phàm. Tuy nhiên, lão Thiên sư lại nói chắc như đinh đóng cột rằng bí ẩn nằm trong đó.

Tiểu Thiên sư biết bản lĩnh của sư phụ. Tiểu Thiên sư mặc dù không biết vấn đề xảy ra ở đâu, nhưng vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch của sư phụ: Âm thầm phát tán Nhân Hoàng Võ Kinh ở nhân gian, khơi mào thiên hạ đại loạn, lấy lực lượng quần hùng để tìm hiểu pháp môn này, từ đó lĩnh ngộ pháp môn này.

Mà Thiên tử vẫn chưa từng phụ sự chờ mong của tiểu Thiên sư. Tháng trước, gã vừa mới đào trái tim của một gã trọng thần muốn khuyên can, rồi ném vào ổ rắn để răn đe.

Mấy ngày trước, Thiên tử lại càng phát rồ mà lừa gạt thê tử của một quan văn vào trong cung, sau đó làm nhục.

Vua không có đức thì thiên hạ loạn lạc....

Bắc Địa.

Một tiểu nam hài năm tuổi khoác y phục da thú, lưng đeo rìu sắc, trong mắt lóe ra vẻ sắc bén không phù hợp với tuổi tác.

Đây chính là cháu trai lớn của Hô Diên gia - Hô Diên Hải.

Hô Diên Hải này mới năm tuổi, cũng đã có thực lực siêu phàm. Nhất là kỹ xảo một đạo, lại năng lực áp đảo được người trưởng thành, cho nên tại Hô Duyên gia đặc biệt được sủng ái.

Nhưng hài tử dũng mãnh như vậy, lúc này lại đang đọc sách.

Hô Diên Hải thế mà lại đang đọc lịch sử Trung Nguyên, dường như cảm thấy có hứng thú với những chuyện thời đại siêu phàm đó. Cho nên sau khi Hô Diên gia trở thành kim trướng, liền bảo phụ thân và tỷ tỷ sưu tầm rất nhiều chuyện xưa kỳ lạ về Trung Nguyên cho mình.

Mà đúng lúc này, từ xa có một con ngựa đi tới.

Người tới hào sảng cười ha ha, hô: "Tiểu Hải, nhìn xem ta mang về cái gì!"