Chương 195 Giết chết Trịnh Hổ! 1
Nếu thực sự là như vậy, ông ta sẽ không có được những tài nguyên đó, Vương cấp hậu kỳ, Vương cấp đỉnh phong mà ông ta mong muốn cũng không có được.
Xoẹt!
Trong lúc mặt mày khó coi, ở đằng xa, một bóng người nhanh chóng bay tới, chính là một Vương cấp của Thiên Nguyên Cung, Tôn Chí Quân.
Ông ta nhìn Trịnh Hổ hỏi: “Trịnh Hổ, ông cũng muốn đến dược viên kia à?”
Trước đó, để mở không gian di tích này cần mọi người cùng hợp sức, còn bên trong không gian di tích cũng xuất hiện một nơi đặc biệt, có màng mỏng tồn tại, ngay cả Vương cấp hậu kỳ cũng không phá vỡ được, cần rất nhiều người hợp sức.
Vì vậy, lúc này từng Vương cấp nghe được tin tức đang nhanh chóng đến đó tập hợp.
Bên trong màng mỏng đó, có thể nhìn thấy rõ từng quả linh quả khô héo! Trông giống như một vườn thuốc!
Nghe lời Tôn Chí Quân, Trịnh Hổ cười nói: “Đúng vậy.”
Lệnh bài trong tay ông ta không có phản ứng gì, lúc này ông ta cũng đành phải đi tìm kiếm linh quả.
Hai người nói chuyện thêm với nhau vài câu, ánh mắt Tôn Chí Quân chuyển động, đột nhiên hỏi: “Lý Dương thực sự đã chết rồi sao?”
Nghe vậy, Trịnh Hổ thở dài một hơi, nói: “Tôi cũng không rõ nữa, những luồng sương mù độc đó vẫn còn, tôi cũng không vào được, không rõ tình hình của Lý Dương.”
Nhìn sắc mặt của Trịnh Hổ, Tôn Chí Quân biết Trịnh Hổ và Lý Dương có thù, trước đây ông ta cũng chứng kiến trận chiến giữa Lý Dương và Trịnh Hổ.
Tuy nhiên, những luồng sương mù độc đó rất nhiều, nhìn là biết không phải do Trịnh Hổ bày ra.
“Sắp đến dược viên rồi, Trịnh Hổ, tôi đi tìm lãnh sự Ngụy Giang trước, lát nữa chúng ta cùng nhau tranh đoạt.”
Không hỏi thêm về chuyện của Lý Dương nữa, Tôn Chí Quân nhìn về phía trước, bóng người lướt đi, tăng tốc tiến về phía trước.
Còn Trịnh Hổ vẫn chậm rãi, nheo mắt nhìn bóng lưng Tôn Chí Quân rời đi: “Ông ta nghi ngờ mình ra tay với Lý Dương?”
Lý Dương xảy ra chuyện khi ở cạnh ông ta, tất nhiên ông ta là nghi phạm lớn nhất.
Hơn nữa, lúc trước ông ta và Lý Dương cũng có mâu thuẫn rất lớn.
“Đáng tiếc, những luồng sương mù độc đó không phải thứ mà mình có thể bày ra được, nếu mình không thừa nhận thì làm gì có ai dám nói mình giết Lý Dương chứ?” Trịnh Hổ cười lạnh.
Trịnh Hổ cười lạnh trong lòng.
Sương mù độc là do Hỏa Chúc tạo ra, không liên quan gì đến ông ta cả.
Hơn nữa, Thiên Nguyên Cung cũng chỉ có chưa đến mười Vương cấp, chẳng lẽ lại vì một kẻ đã chết mà trừng phạt ông ta sao?
Nếu như giết chết ông ta thì số lượng Vương cấp của Thiên Nguyên Cung sẽ thấp hơn cả nước Mỹ.
“Hỏa Chúc đại nhân rốt cuộc ở đâu?” Trong lòng thầm nghĩ, sắc mặt Trịnh Hổ lại lộ vẻ khó coi.
Lúc này, điều ông ta quan tâm nhất chính là tài nguyên bên phía Hỏa Chúc.
Vù…
Đúng lúc này, đột nhiên hư không trước mặt ông ta đột nhiên vặn vẹo, xuất hiện một cánh cổng kỳ lạ.
Thấy cảnh tượng này, Trịnh Hổ sửng sốt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng vô cùng.
“Hỏa Chúc đại nhân ra ngoài rồi sao?”
Trước đó, Hỏa Chúc xuất hiện theo cách này.
“Ha ha, nhất định là vậy, trước đó Hỏa Chúc đại nhân chắc chắn có chút việc, bây giờ đã xong rồi.”
Trịnh Hổ mừng thầm, tài nguyên của ông ta sắp có rồi, Vương cấp hậu kỳ, thậm chí Vương cấp đỉnh phong đối với ông ta mà nói cũng không còn là vấn đề gì nữa.
“Đợi khi có được tài nguyên, mình sẽ trở thành cường giả chỉ đứng sau Thẩm Huyền trên Trái Đất! Chờ tương lai sau này, mình thậm chí còn có thể vượt qua cả Thẩm Huyền, trở thành cường giả mạnh nhất Trái Đất!”
Trong lòng Trịnh Hổ tràn đầy khát vọng, chờ mong.
“Hỏa Chúc đại…”
Ông ta cung kính, đang định nói gì đó, nhưng vẻ mặt vui mừng trên mặt ông ta đột nhiên đông cứng lại.
Trong ánh mắt của ông ta, tại nơi xoáy không gian, một bóng người xuất hiện, bóng người này vô cùng trẻ tuổi, mà vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt kia khiến ông ta lập tức biến sắc.
“Lý Dương!!!”
Nhìn bóng người xuất hiện trước mắt, sắc mặt Trịnh Hổ tái nhợt.
“Sao lại là cậu?”
Hỏa Chúc đại nhân không ra ngoài, Lý Dương lại xuất hiện trước mặt ông ta?
Lúc này, Lý Dương không phải đã chết rồi sao?
Khuôn mặt thay đổi dữ dội, sau đó, Trịnh Hổ không chút do dự, quay người bỏ chạy!
Mặc dù thực lực của ông ta đã đạt đến Vương cấp trung kỳ, theo ông ta thấy thì Lý Dương Vương cấp sơ kỳ căn bản không phải là đối thủ của ông ta.
Thế nhưng bây giờ Lý Dương không chết, còn đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta theo cách này, điều này quá kỳ lạ, thế nên Trịnh Hổ lấy sự thận trọng làm chính, tạm thời không muốn giao chiến với Lý Dương.
“Trịnh Hổ! Ông chạy cái gì?” Thấy Trịnh Hổ, sắc mặt Lý Dương lạnh lùng.
Ầm!
Bóng người hắn bùng nổ, trực tiếp tấn công Trịnh Hổ.
Thấy Lý Dương vừa ra tay đã tấn công mình, lúc này Trịnh Hổ không có ý định giao thủ với Lý Dương, ông ta trực tiếp nổi giận hét lên: “Lý Dương, cậu làm cái gì thế hả?!?”
Tiếng hét này như sấm sét, trực tiếp vang lên trong hư không!
Thực lực của Vương cấp, cộng thêm giọng nói cố ý, giọng nói này thậm chí như truyền âm ngàn dặm, không biết truyền đi bao nhiêu dặm.
“Ai đang gọi Lý Dương?”
“Lý Dương không phải đã chết rồi sao?”
“Hình như là giọng của Trịnh Hổ?”
Cách đó mười dặm chính là nơi có dược viên, lúc này xung quanh dược viên tụ tập rất nhiều Vương cấp, đều đang chờ tích lũy thực lực, phá vỡ màng mỏng của dược viên, bắt đầu cướp đoạt linh quả bên trong.
Mà nghe thấy tiếng quát tháo của Trịnh Hổ, những Vương cấp này đều nhìn về phía này, sau đó một số Vương cấp cũng bay tới đây.
“Hừ! Lý Dương, bây giờ tôi là Vương cấp trung kỳ, cậu căn bản không làm gì được tôi đâu. Tôi không để lộ thực lực này ra, mà bây giờ cậu ra tay với tôi thì tôi sẽ để cho những người khác nhìn thấy, xem cậu định giải quyết thế nào?”