← Quay lại trang sách

Chương 196 Giết chết Trịnh Hổ! 2

Lúc này trong lòng Trịnh Hổ đang xoay chuyển rất nhiều ý nghĩ.

Những người khác không biết, nhưng Lý Dương rất có thể biết chuyện sương mù kia là do ông ta ra tay.

Nhưng tất nhiên là ông ta kiên quyết không thừa nhận, dù sao cũng không có ai nhìn thấy, hơn nữa, những sương mù độc đó cũng không phải do ông ta tạo ra.

Ông ta không sai, mà Lý Dương bây giờ lại dám tấn công ông ta, vậy thì Lý Dương thuộc về hành vi công khai khiêu khích quy tắc của Thiên Nguyên Cung!

“Muốn chơi chiêu với tôi à? Xem tôi chơi chết cậu đây!” Trịnh Hổ cười lạnh trong lòng.

Ông ta ở giới tu luyện nhiều năm như vậy, Lý Dương chỉ là một thằng nhóc chân ướt chân ráo, có tư cách gì đấu với ông ta chứ?

Ông ta không cần ra tay, cũng có thể dễ dàng đùa giỡn Lý Dương trong lòng bàn tay.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng đột nhiên sắc mặt Trịnh Hổ đại biến.

Bởi vì, sau khi ông ta vừa hét lên, Lý Dương đã đến bên cạnh ông ta!

“Sao có thể?” Thấy vậy, trong mắt Trịnh Hổ lộ ra một tia kinh hãi.

Tốc độ của Lý Dương sao lại nhanh như vậy?

“Trịnh Hổ, trước đó ông muốn giết tôi có phải không?” Bên tai, truyền đến giọng nói vô cùng lạnh lùng của Lý Dương.

Lúc này, Trịnh Hổ cũng không còn quan tâm nữa, trên người xuất hiện từng ngọn lửa, thực lực Vương cấp trung kỳ bùng nổ.

“Cút đi!”

Ông ta gầm lên với Lý Dương, muốn đánh lui Lý Dương.

Nhưng ngọn lửa mạnh mẽ trước mặt Lý Dương không có tác dụng gì, lúc này Lý Dương đã hoàn toàn đến bên cạnh ông ta, từng tia Lôi điện bùng nổ, hoàn toàn khống chế thân thể ông ta! Lôi điện quấn quanh thân thể, khiến Trình Hổ không thể phát huy được thực lực của mình.

“Tôi vốn không có ý định đối phó với ông, thế nhưng ông lại muốn giết tôi, nếu đã như vậy, thì tôi cũng chỉ có thể giết ông thôi!” Sắc mặt Lý Dương lạnh lùng, trực tiếp bóp lấy cổ họng Trịnh Hổ!

Bất kỳ thủ đoạn nào, trước thực lực tuyệt đối, đều không có tác dụng.

Bị Lý Dương khống chế, Trịnh Hổ cảm thấy linh lực của mình đều bị phong ấn, không thể phản kháng. Trong mắt ông ta tràn đầy vẻ kinh hãi.

Ông ta là Vương cấp trung kỳ, thế nhưng lại hoàn toàn không phải là đối thủ trong tay Lý Dương!

“Thực lực của Lý Dương sao lại mạnh như vậy? Mình là Vương cấp trung kỳ, hắn có thể dễ dàng khống chế mình như vậy, chẳng lẽ thực lực của hắn là Vương cấp hậu kỳ, Vương cấp đỉnh phong sao? Sao có thể, mới có một tháng?”

Một tháng, cho dù có một đống linh quả không ngừng luyện hóa, cũng rất khó để từ Vương cấp sơ kỳ đạt đến Vương cấp hậu kỳ, đỉnh phong.

Ví dụ như ông ta, có được đầy đủ tài nguyên, thế nhưng một tháng cũng chỉ nâng thực lực lên Vương cấp trung kỳ.

Lúc này Trịnh Hổ hoàn toàn hoảng sợ, trong mắt cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hoàng, bởi vì lúc này ông ta đã cảm nhận được nguy cơ tử vong thực sự!

Trong lúc kinh hoàng, Trịnh Hổ đột nhiên nhìn thấy không xa có mấy bóng người bay tới, trong đó có một người chính là Ngụy Giang, lãnh sự của Thiên Nguyên Cung, ngang hàng với Thiệu Kiệt, thực lực Vương cấp trung kỳ.

Ngụy Giang nắm giữ hình phạt của Thiên Nguyên Cung, mà Thiên Nguyên Cung cấm tự giết hại lẫn nhau.

Như nhìn thấy hy vọng, Trịnh Hổ lớn tiếng nói: “Lý Dương, đừng giết tôi! Lãnh sự Ngụy Giang, mau cứu tôi với!”

Lúc này sự tuyệt vọng trong lòng Trịnh Hổ bỗng giảm đi rất nhiều, người của Thiên Nguyên Cung đã đến!

“Ha ha, trời không tuyệt đường sống của tôi! Lý Dương, bây giờ Ngụy Giang đã đến, tôi xem cậu định làm gì!” Thiên Nguyên Cung cấm tự giết hại lẫn nhau, nếu dám ra tay, hình phạt cao nhất là trực tiếp xử tử!

Lý Dương bây giờ ra tay đối phó với ông ta, chắc chắn sẽ phải đối mặt với hình phạt nghiêm khắc!

Còn về việc Lý Dương nói với Ngụy Giang chuyện lúc trước mà ông ta làm…

“Lý Dương, tôi không thừa nhận những chuyện đó, thế thì tất cả chỉ là nghi ngờ mà thôi. Cậu không có bằng chứng, thế thì Thiên Nguyên Cung không thể kết tội tôi được, tôi sẽ không sao cả.” Trịnh Hổ ngang nhiên khiêu khích.

“Lý Dương, dừng tay lại!!!” Không xa, Ngụy Giang vội vã đến đã giận dữ hét lên.

Ông ta đã nhìn thấy Lý Dương bóp lấy cổ họng Trịnh Hổ.

“Ngụy Giang sao…”

Lý Dương nhìn bóng người đang nhanh chóng bay tới từ xa, nhưng hắn làm như không nghe thấy.

Hắn dùng sức tay phải.

“Rắc!”

Một tiếng giòn tan vang lên, từng tia Lôi điện tràn vào cơ thể Trịnh Hổ, điên cuồng hủy diệt sinh cơ trong cơ thể ông ta.

“Tôi… Tôi…”

Trịnh Hổ muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nên lời. Ông ta cảm nhận được cổ họng bị bóp nát, sinh cơ đang điên cuồng trôi đi, cuối cùng trong đầu chỉ còn một ý nghĩ.

“Lý Dương… Sao hắn dám?”

Trong tình huống Ngụy Giang đến, dưới ánh mắt của nhiều Tu luyện giả Vương cấp, thế mà Lý Dương lại dám ra tay giết chết ông ta!

Trên không trung, sinh cơ trong cơ thể Trịnh Hổ hoàn toàn tiêu tan, Vương cấp Trịnh Hổ của nhà họ Trịnh, tử vong!!!

“Ông tưởng tôi không dám giết ông à?” Lý Dương nhìn Trịnh Hổ đã chết, trong lòng cười lạnh.

Theo hiểu biết của hắn về quy tắc của Thiên Nguyên Cung, trước đó Trịnh Hổ ra tay với hắn, không có ai nhìn thấy, nếu Trịnh Hổ không thừa nhận thì Thiên Nguyên Cung căn bản không thể định tội Trịnh Hổ.

Cho nên, hắn căn bản không trông chờ vào việc dựa vào Thiên Nguyên Cung để giết Trịnh Hổ.

Với thực lực của chính hắn, hoàn toàn có thể làm được!

Thực lực, chính là con át chủ bài lớn nhất của hắn, lúc này Lý Dương đã không cần kiêng dè điều gì nữa rồi.

Vút! Vút! Vút!

Xa xa, từng bóng người bay tới, có đến mấy chục Vương cấp!

Những người này nhìn Trịnh Hổ đã bị giết, còn có Lý Dương đứng giữa hư không, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

“Lý Dương, hắn… giết Trịnh Hổ?”

“Sao có thể? Trịnh Hổ cho dù thực lực ở Vương cấp sơ kỳ là yếu nhất, nhưng ít nhất cũng phải là Vương cấp trung kỳ mới giết ông ta được. Chẳng lẽ thực lực hiện tại của Lý Dương đạt tới Vương cấp trung kỳ rồi sao?”