← Quay lại trang sách

Chương 593 Đại ca của Lý Dương?

Nơi như vậy, lẽ ra nên nhanh chóng xử lý, tông môn hơi nhân từ một chút cũng sẽ sử dụng sinh mệnh cơ giới để thăm dò bên trong.

Mà Thú Nguyên Tông trực tiếp sử dụng con người, chống chọi độc tính kia để thăm dò.

Nhưng mà, Lãnh Võ làm những việc này cũng hoàn toàn không che giấu, không quan tâm, lại càng không lo lắng bị người khác nhìn thấy.

“Lý Dương, đại ca của ngươi ở bên kia, ta mang ngươi đi.” Vị Thần Minh kia nhớ rõ mình chỉ bắt một vị người Trái Đất, cho nên biết vị trí của Thẩm Huyền, vội vàng đi qua.

Lúc này trong lòng ông ta kích động, vô cùng hi vọng năng lực kháng độc của Thẩm Huyền có thể mạnh một chút, bằng không, hiện tại Lý Dương có thể không làm gì được ông ta, nhưng mà nếu Lý Dương vẫn luôn khắc ghi việc này ở trong lòng, về sau ông ta sẽ phải nơm nớp lo sợ mà sống.

Vút!

Đoàn người nhanh chóng bay về phía chỗ của Thẩm Huyền. …

“Là người của gia tộc mình đến sao?”

Một chỗ trong hồ Hắc Thủy, nhìn thấy những vị Thần Minh trên không trung rời đi rồi quay lại, trên mặt Thạch Lục lập tức lộ ra vẻ kỳ vọng.

Chuyện phát sinh trước mắt rõ ràng chứng minh suy đoán lúc trước của bọn họ, là có người đến Thú Nguyên Tông, hơn nữa chuẩn bị cứu bọn họ ở nơi này đi ra ngoài.

Mà người ở nơi này, bối cảnh của anh ta là mạnh nhất, người tới nơi này cứu anh ta không phải gia tộc của anh ta, chẳng lẽ là những người khác sao?

“Ha ha, Thạch Lục sư huynh, nhất định là người của gia tộc huynh đến.”

“Thạch Lục sư huynh, lát nữa lúc huynh rời đi nhất định phải mang chúng ta theo nha.”

Mấy người bên cạnh Thạch Lục vội vàng nói, vẻ mặt tươi cười.

“Yên tâm.” Thạch Lục vỗ bộ ngực nói.

Anh ta nhìn về phía Thẩm Huyền và hai người bên cạnh ông ấy, trên mặt mang theo vẻ vui mừng, nói: “Thẩm Huyền, cơ hội cuối cùng, chúng ta sắp sửa rời đi, ngươi cứ tiếp tục ở lại chỗ này đi.”

Bên cạnh Thạch Lục, những người kia cũng nhìn Thẩm Huyền, trong lòng cũng không biết là có cảm nghĩ gì.

Kỳ thật bọn họ cũng vẫn rất kính nể Thẩm Huyền, ở trong tông môn vẫn cảm thấy Thẩm Huyền là một nhân vật, vẫn chủ động kết giao.

Nhưng mà hiện tại xem ra, Thẩm Huyền rất cứng đầu.

Xem tình hình hiện tại, rõ ràng là đang đứng về phía Thạch Lục. Đối nghịch với Thạch Lục, đây là quyết định rất ngu xuẩn.

Nghe được lời Thạch Lục nói, Thẩm Huyền không nói gì. Ông ấy ngẩng đầu nhìn về phía xa

Thấy thế, khóe miệng Thạch Lục mang theo một tia cười lạnh, đã đến bước này rồi mà Thẩm Huyền còn không khuất phục.

Nhưng mà, kiên trì không nhất định là lựa chọn chính xác.

Không để ý đến Thẩm Huyền nữa, Thạch Lục nhìn về phía không trung, trong mắt tràn đầy vẻ chờ mong.

“Đi vào là cha và lão tổ của mình sao? Ngoài ra còn có ai nữa?”

Anh ta chờ mong, tiếp đó đám người kia quả nhiên bay về phía chỗ anh ta.

Cuối cùng, anh ta thấy được khuôn mặt của người tới.

Mà lúc nhìn thấy khuôn mặt của người tới, nụ cười trên mặt Thạch Lục bỗng nhiên đọng lại.

“Không phải là người của gia tộc mình?”

Trong những người tới, không có một vị nào là người của gia tộc anh ta.

“Đó là… Người Trái Đất?” Thạch Lục không thể tin được, nhìn chằm chằm Lý Dương đang ở cùng những vị Thần Minh này.

Thẩm Huyền chính là người Trái Đất, mà đặc thù khuôn mặt của người đến giống như đúc với Thẩm Huyền, hiển nhiên cũng là người Trái Đất.

“Không phải thực lực của Trái Đất rất nhỏ yếu sao? Sao Thần Minh của Thú Nguyên Tông lại đặc biệt đi tiếp đón chứ?”

Lúc này trong lòng Thạch Lục không biết là cảm giác gì.

Người trong gia tộc mà anh ta chờ đợi chưa tới, kết quả người Trái Đất bên phía Thẩm Huyền lại đến đây.

Anh ta nhìn về phía vị thanh niên Trái Đất kia, càng nhìn càng thấy khuôn mặt này quen thuộc, trong mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

“Đó là… Lý Dương?”

Lúc trước Thánh điện Vĩnh Hằng nhân tộc tổ chức tuyển chọn thiên tài, anh ta cũng tham gia, lúc ấy anh ta cũng chú ý đến Lý Dương.

Nhưng mà hiện tại đã qua vài chục năm, đương nhiên anh ta không thể nào vẫn luôn chú ý, cho nên hiện tại vừa thấy liền không nhận ra.

Nhưng mà, nhìn thấy những Thần Minh này đối đãi nhiệt tình như vậy, cộng thêm suy đoán của anh ta, trí nhớ trước kia về Lý Dương lại trở nên rõ ràng.

“Sao có thể? Sao Lý Dương lại đến nơi này?”

Trên mặt Thạch Lục khó có thể tin.

“Chẳng lẽ là bởi vì Thẩm Huyền? Thẩm Huyền và Lý Dương có quan hệ?”

Đều là người Trái Đất, hiện tại Lý Dương đến nơi này, rất có thể chính là tới cứu Thẩm Huyền.

Thạch Lục không thể tin được, nói đúng ra là không muốn tin.

Thẩm Huyền vẫn làm cho anh ta ghét, có quan hệ với thiên tài tuyệt thế Lý Dương của Trái Đất?

Không chỉ có anh ta, mấy người bên cạnh Thạch Lục cũng đều nhìn về phía mấy người trong không trung đang bay tới. Bọn họ cũng chờ mong, chờ mong người của gia tộc Thạch Lục đến đây, có thể mang theo bọn họ đi ra ngoài. Nhưng nhìn khuôn mặt người đến, cũng lập tức ngơ ngẩn.

“Đó là… Lý Dương?”

“Sao có thể? Lý Dương đến nơi này?”

“Lý Dương là người Trái Đất, Thẩm Huyền cũng là người Trái Đất, có thể nào Lý Dương tới vì Thẩm Huyền không?”

Mấy người kia nhận ra Lý Dương, trên mặt lộ ra vẻ giật mình, sắc mặt bọn họ thay đổi, lại nhìn về phía Thẩm Huyền.

Vũ trụ lớn như vậy, diện mạo của con người trên các hành tinh lớn của nhân tộc cũng không giống nhau, cùng là người Trái Đất, ở bên ngoài đương nhiên chính là một đoàn thể.

Cho nên Lý Dương đến, đương nhiên bọn họ nghĩ đến là bởi vì Thẩm Huyền.

Về phần hai anh em Hạo Nguyên, Hạo Nhu bên cạnh Thẩm Huyền, vốn sắc mặt không tốt lắm, nhưng lúc này lại lập tức lộ ra vẻ vô cùng vui mừng.

“Thẩm Huyền sư huynh, là Lý Dương, thiên tài tuyệt thế Lý Dương của Trái Đất các huynh kìa.”

“Thẩm Huyền sư huynh, huynh và Lý Dương quen biết à?”

Lúc này trong mắt hai anh em Hạo Nguyên, Hạo Nhu rõ ràng lộ ra một tia khát vọng.

Thẩm Huyền và Lý Dương đều là người Trái Đất, nói không chừng Lý Dương sẽ cứu Thẩm Huyền ra ngoài.

Như vậy bọn họ chắc chắn cũng có thể đi ra ngoài.

Lúc này đoàn người Huyền Nguyên Tông đều đang đoán quan hệ của Thẩm Huyền và Lý Dương.

Ở dưới ánh mắt của mọi người, Lý Dương bay xuống dưới, đi thẳng tới bên cạnh Thẩm Huyền, nói: “Đại ca.”

Mà nghe được lời Lý Dương nói, mấy người Huyền Nguyên Tông đều lập tức ngây ngẩn cả người.