← Quay lại trang sách

Chương 1325 Giáng lâm 2

Trước đó Lý Dương và Hồn Nguyên Thủy Tổ liên thủ lại cũng mất mười mấy giây mới giết được một vị Sáng Thế Thủy Tổ, điều này đã khiến bọn họ sợ mất mật rồi.

Mà hiện tại, thời gian mười mấy giây này, Lý Dương tuyệt đối có thể giết chết tất cả bọn họ!

Giống như Sáng Thế Thủy Tổ có thể miểu sát Chúa Tể, số lượng Chúa Tể có nhiều hơn nữa, đối với Sáng Thế Thủy Tổ cũng sẽ không có uy hiếp gì!

Hiện tại, những Sáng Thế Thủy Tổ bọn họ cũng giống như những Chúa Tể có thể dễ dàng bị miểu sát, đối với Lý Dương không tạo thành bất kỳ uy hiếp nào.

Từng vị Thủy Tổ kinh hãi nhìn về phía Lý Dương, lúc này Lý Dương lại căn bản không để ý tới bọn họ, ánh mắt hắn nhìn về phía vết nứt không gian kia.

“Chủ nhân, người của Tứ Đại Thánh Vực đến rồi!” Trong cơ thể, khí linh gương Côn Luân lại xuất hiện, âm thanh truyền vào trong đầu Lý Dương.

Lúc này trên linh hồn Lý Dương rõ ràng cũng cảm nhận được một tia dị thường, hắn có thể cảm nhận được có thân ảnh đang nhanh chóng tiếp cận bên này.

“Cuối cùng cũng đến rồi sao?” Trong mắt Lý Dương lộ ra một tia ngưng trọng.

Hắn cũng không dám nắm chắc 100% khả năng ứng phó với nguy cơ lần này, dù sao chưa giao thủ, không rõ ràng thực lực cụ thể của đối phương.

Hắn cũng chưa từng chân chính giao thủ với cường giả cấp bậc Sáng Thế Thủy Tổ đỉnh cấp.

Trong lòng đang suy nghĩ.

“Ầm ầm ầm!”

Đột nhiên, toàn bộ hư không lập tức trở nên âm u, từng tiếng sấm sét vang lên không ngừng, xen lẫn từng tia chớp.

Trong hư không, từng sợi dây xích trật tự xuất hiện.

Trong nháy mắt, toàn bộ bầu trời hoàn toàn âm u, bao phủ toàn bộ Bình nguyên Hỗn Độn rộng lớn.

“Chuyện gì thế này?”

Nhìn thấy biến hóa như vậy, sắc mặt của các cường giả đều biến đổi.

Hư không của Bình nguyên Hỗn Độn vô tận năm tháng luôn rất yên tĩnh, chưa từng xảy ra biến hóa đặc thù nào, mưa gió sấm sét căn bản không tồn tại.

Mấu chốt là theo mây đen áp tới, trong lòng nhóm người Ổ Hồn Thủy Tổ lại xuất hiện một tia cảm giác tim đập nhanh, dường như bị một tồn tại vô cùng nguy hiểm nào đó nhìn chằm chằm.

Mà trong lúc sắc mặt mọi người vô cùng ngưng trọng…

Trong hư không, đột nhiên xuất hiện hai thân ảnh.

Hai thân ảnh này cứ như vậy mà xuất hiện, không có bất kỳ dấu hiệu nào.

Một trong số đó là một thanh niên mặc áo choàng trắng, thân hình nhìn có chút giống nhân tộc, chỉ có điều làn da trông giống như đá, sau lưng mọc hai đôi cánh, một đôi màu đen, một đôi màu trắng, đồng tử màu tím, còn mọc thêm một con mắt dọc.

Bên cạnh thanh niên là một lão giả, lão giả nhìn qua cao không tới một mét ba, sau lưng còn có mai cứng rắn, giống như loài rùa.

“Ầm ầm ầm!”

Theo hai thân ảnh này xuất hiện, hư không của toàn bộ bình nguyên Hỗn Độn càng thêm biến hóa kịch liệt, vô số tia sét lóe lên, giống như ngày tận thế giáng lâm, mang đến cho người ta áp lực cực lớn.

“Hai vị cường giả kia là ai?”

“Không biết.”

“Thật mạnh! Ta nhìn hai vị cường giả kia, trong lòng lại sinh ra cảm giác sợ hãi.”

“Ta cũng vậy.”

Sắc mặt nhóm người Ổ Hồn Thủy Tổ đều biết đổi.

Thực lực của Lý Dương khiến bọn họ kinh hãi, mà hai thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, bọn họ cảm thấy mình cũng hoàn toàn không nhìn thấu, trong lòng theo bản năng sinh ra cảm giác sợ hãi.

Lúc này Lý Dương cũng đang nhìn.

“Hai người?”

Lý Dương thầm hỏi: “Gương Côn Luân, ngươi có thể nhìn ra lai lịch của hai người kia không?”

Gương Côn Luân hiển nhiên rất hiểu rõ tình huống của Tứ Đại Thánh Vực.

Lý Dương vừa hỏi, gương Côn Luân lập tức nói: “Chủ nhân, trong hai người này, thanh niên đến từ tộc Thần Dực, còn lão giả kia đến từ Khai Thiên Tông, trên người ông ta có ấn ký chuyên môn của Khai Thiên Tông.”

“Khai Thiên Tông?”

Nghe được điều này, Lý Dương nhìn lão giả một cái, không ngờ lại có người của Thiên Khai Tông giáng lâm.

Hắn nhìn kỹ lại, trên người lão giả kia quả thực có ấn ký phù hiệu đặc thù của Khai Thiên Tông.

Lý Dương biết Khai Thiên Tông cũng là thế lực cấp bậc Thiên Tôn.

Gương Côn Luân tiếp tục nói: “Lão giả kia là nhân vật cấp bậc Thái Thượng Trưởng Lão của Khai Thiên Tông, cũng chính là cường giả Thiên Đạo cảnh! Thanh niên kia sánh vai cùng lão giả, vậy thì nhất định cũng là một vị Thiên Đạo cảnh! Nếu ta đoán không nhầm thì thanh niên này chính là người được tộc Thần Dực lựa chọn để luyện hóa Trái tim vũ trụ của Vũ trụ Bàn Viêm!”

“Người được lựa chọn?” Lý Dương có chút nghi hoặc.

Gương Côn Luân giải thích: “Chủ nhân, Trái tim vũ trụ liên lụy rất lớn, từng cỗ thế lực Thiên Tôn, trải qua vô số năm tranh đấu, phỏng chừng sớm đã quyết định Trái tim vũ trụ thuộc về cỗ thế lực Thiên Tôn nào.”

Trái tim vũ trụ, tất cả cường giả đều sẽ động lòng, nhưng người có thực lực tranh đoạt nhất định là thế lực Thiên tôn!

Nhưng, thế lực Thiên Tôn cũng không thể nào vì Trái tim vũ trụ mà tranh đấu mãi không thôi.

Dù sao thì Trái tim vũ trụ, cũng không phải chỉ có Vũ trụ Bàn Viêm mới có.

Cho dù hiện tại vũ trụ tồn tại Trái tim vũ trụ không vượt quá mười cái, nhưng về sau không chừng lúc nào lại có vũ trụ mới sinh ra Trái tim vũ trụ.

Cho nên, các đại thế lực Thiên Tôn không thể nào vì nó mà đấu sống đấu chết.

Sau khoảng thời gian thỏa hiệp, tộc Thần Dực bỏ ra nhiều lợi ích cho các thế lực Thiên Tôn khác, cuối cùng quyết định Trái tim vũ trụ thuộc về tộc Thần Dực.

Mà người được lựa chọn để luyện hóa Trái tim vũ trụ này cũng phải được lựa chọn cẩn thận, không thể nào tùy tiện một người là được.