Chương 324 Mưu Đồ
Bắc Mang sơn là nơi tụ tập của yêu ma.
Hứa Dương tập trung Thiên Nhãn, Huyền Quang lóe lên, cảnh tượng trong kính biến đổi, những dãy núi rậm rạp tan biến, hiện ra một cung điện nguy nga tráng lệ.
Trong điện có rất nhiều người đang ngồi.
Tuy nói là người, nhưng lại không thấy hình người, mà là thân xác của sài lang hổ báo, loài thú, nhưng lại hóa thành hình dạng người, quả thực là yêu ma quỷ quái, si mị vô độ. Trước mặt chúng bày biện những thức ăn không tầm thường, chính là huyết nhục người sống máu me đầm đìa, có người còn đang kêu rên, lại bị bắt được, ăn sống nuốt tươi, đưa vào bên trong miệng.
Trên vị trí chủ tọa, là một bóng người cao lớn.
Hắn nhìn kỹ lại, chỉ thấy đầu sói thân người, nguyên bản da lông xám xanh, bây giờ đã hóa trắng bạc, không biết sống bao nhiêu năm tháng.
Chính là…
Sở Công Hầu, một trong Yêu Vương Mang Sơn, tổ tiên của Sở gia lang tộc, ngàn năm khổ tu, cuối cùng phá quan, bước vào cảnh giới Yêu Đế.
Thiên Nhãn ngưng tụ, linh quang vừa chiếu, tin tức tự nhiên hiển hiện, nhìn nền tảng của yêu ma này một cái không sót gì.
Nhưng nó lại hoàn toàn không biết gì cả.
Nhìn lại dưới điện, một đám yêu ma, có tới hai ba trăm con, hơn phân nửa đều là Yêu Vương, nửa còn lại thì đều là Yêu Tướng.
Hứa Dương cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Đất nước sắp diệt vong, tất có yêu nghiệt!
Một cái vương triều, đi đến thời kì cuối, sản xuất cung cấp không đủ nhu cầu, sẽ xuất hiện tình trạng “Thừa dân số”.
Lại thêm quan lại mục nát, thói quen khó sửa, phân phối không đều, nghịch loạn dần dần nổi lên, chỉ có thể đại sát một phen, lại mở tân triều.
Cho nên, vương triều năm đầu, tất có đại trị, một là quân vương khai quốc hùng tài đại lược, hai là một lần nữa phân phối lợi ích, có thể dung nạp các phương.
Thế giới này cũng giống vậy, chỉ là thêm vào sự tồn tại của yêu ma, một khi triều đình vô lực trấn áp các phương, các đại đạo môn cũng luân hãm vào chuyện tranh đoạt thống trị, đấu tranh khí vận, yêu ma đương nhiên sẽ ào ào xuất thế, ăn người tu hành, thẳng đến khi tân triều thành lập, trọng trấn hoàn tất, chúng mới có thể lùi về sào huyệt, một lần nữa ẩn núp.
Cứ tích lũy như thế, một hai trăm Yêu Vương thì tính là gì?
Bọn Yêu Vương ăn như gió cuốn.
Là Yêu Đế, cũng là chủ nhà, Sở Công Hầu ngồi trên ghế cao, chờ cho bọn Yêu Vương ăn uống no nê, mới cười lớn nói: “Thế nào, mùi vị còn được chứ, những thứ người sống này đều là huyết thực thượng đẳng do bản vương nuôi nhốt, còn cố ý để bọn hắn tu luyện đạo pháp, ăn vào ngon hơn những người phàm tục kia nhiều đúng không?”
“Ngon ngon ngon!”
“Thật ngon!”
“Sở Vương đại khí!”
“Mùi vị quả thật không tệ.”
Bọn Yêu Vương ăn uống no nê đương nhiên cũng vui vẻ, liền cổ vũ cho chủ nhà.
Sở Công Hầu cười một tiếng: “Tất cả mọi người đều là yêu quái, ta cũng không che giấu, hôm nay mời chư vị tề tụ Bắc Mang sơn, là vì một kiện đại sự, một chuyện tốt vô cùng lớn.”
“Ồ?”
“Chuyện gì?”
Nghe vậy, bọn Yêu Vương cũng hứng thú.
Sở Công Hầu nở nụ cười âm u, bên trong miệng to như chậu máu phun ra bốn chữ: “Thư viện Quách Bắc!”
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Yến hội vừa rồi còn khí thế ngất trời, trong nháy mắt lạnh xuống, bọn yêu thất thanh, hoàn toàn tĩnh mịch.
Tĩnh, tĩnh đến mức cây kim rơi cũng có thể nghe tiếng!
Sở Công Hầu thấy vậy, lại là không thèm để ý chút nào: “Thế nào, sợ?”
“Chuyện này…”
Bọn Yêu Vương cũng giật mình tỉnh lại, nhìn Sở Công Hầu phía trên, hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao.
Rất lâu, mới có một yêu quái lên tiếng: “Sở Vương chuẩn bị đánh chủ ý với Thư viện Quách Bắc kia?”
“Không sai!”
Sở Công Hầu gật một cái, sâm nhiên cười nói: “Ta đã dò xét qua, bây giờ bên trong huyện Quách Bắc kia nhân khí như biển, chỉ là đất đai một huyện, lại có trăm vạn nhân khẩu.”
“Trăm vạn nhân khẩu, nếu là hóa thành huyết thực, trở thành quân lương cho chúng ta, chư vị đang ngồi sợ là có không ít người có thể đột phá, thành tựu Yêu Đế một phương?”
“Chớ nói chi là bên trong Thư viện Quách Bắc kia, còn có mấy vạn học sinh, vốn là văn nhân có văn khí trong người, còn có không ít tu sĩ đạo pháp.”
“Ăn bọn họ, tu vi của chúng ta sẽ tiến cảnh đến mức nào?”
“Còn nữa, những kẻ vong ơn bội nghĩa, tự xưng là thiện yêu, hiện giờ cũng đang ẩn náu trong đó, từng tên từng đứa đều là vật đại bổ, huyết thực cực phẩm. Chư vị chẳng lẽ không động tâm sao?”
“Chỉ cần phá được Thư viện Quách Bắc, chúng ta sẽ có vô số huyết thực để hưởng thụ, thậm chí còn hơn cả bách quan trong kinh thành, đế vương thiên tử. Dùng bọn chúng làm quân lương, đột phá Vương thân, thành tựu Yêu Đế, không phải là nói chơi. Thậm chí còn có thể hóa thành Yêu Thần, phá giới phi thăng, tìm kiếm hy vọng trường sinh!”
Sở Công Hầu giơ ly rượu lên, uống cạn chén máu đỏ thẫm, sau đó đập mạnh bình rượu xuống bàn, gầm lên với lũ yêu: “Chư vị có nguyện cùng bản vương cùng tổ chức đại hội, mưu đồ đại sự hay không?”