← Quay lại trang sách

Chương 451 Thiên Kiếm

“Thiên Kiếm!”

“Thiên Kiếm!”

Trận lão nghiến răng, hồi hộp từng trận: “Hắn vừa mới nói cái trận này cua mình, tên là Thiên Tuyệt Địa Liệt Trận.”

“Lúc đầu ta còn tưởng rằng, Thiên Tuyệt Địa Liệt này là chỉ Thiên Lôi Địa Hỏa!”

“Lại không ngờ, Thiên Tuyệt Địa Liệt, thực sự là hai trận thiên địa!”

“Phá Cấm phù tứ giai vừa rồi chỉ phá vỡ Địa Liệt Trận, còn có một Thiên Tuyệt trận bố trí ở trên, đang vận sức chờ phát động.”

“Trong trận bố trận, đôi trận liên tiếp, nhưng lại phân biệt rõ ràng, Địa Liệt phá vỡ cũng không ảnh hưởng đến Thiên Tuyệt đã tích súc viên mãn.”

“Địa Liệt Trận tan vỡ, hắn bay lên trời, kích hoạt trận thế Thiên Tuyệt, hóa thành lôi đình, kết hợp với kiếm pháp, tạo ra một thanh Thiên Kiếm!”

“Thiên Kiếm này thể hiện trình độ lôi pháp, kiếm pháp và trận pháp của hắn đã đạt đến đỉnh cao, dung hợp hoàn hảo, hỗ trợ lẫn nhau, như Tam Tài Thiên Địa Nhân hợp nhất, kiếm động thiên uy!”

“Đây chính là Thiên Kiếm!”

“So với thanh kiếm sau lưng ý nghĩa gì, chém Nguyên Anh như chém bùn?”

Trận lão hít một hơi thật sâu.

“Ta ngang dọc Bắc Vực bao nhiêu năm, cũng coi như trải qua nhiều chuyện, nhưng yêu nghiệt như vậy… Ta chưa từng thấy qua, chưa từng thấy qua.”

“Hắn có thiên tư tuyệt thế, linh thể bẩm sinh, tu luyện từ trong bụng mẹ, nhưng cũng không thể nào luyện thành Thiên Kiếm ở cảnh giới Kim Đan. Cái này cần bao nhiêu thời gian, bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu kiến thức và nội lực tích lũy?”

“Chẳng lẽ hắn trời sinh tiên thai, có thọ nguyên vạn năm, thậm chí trường sinh bất tử, có vô số thời gian để tu luyện kiếm pháp, lôi pháp, trận pháp mà không cần tăng cảnh giới?”

“Chuyện này làm sao có thể?”

Lời nói của Trận lão càng lúc càng hỗn loạn, ẩn ẩn điên cuồng.

Nghe vậy, thiếu niên cũng không biết nói gì.

May mắn thay, Trận lão nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Hắn tuyệt đối không chỉ có tu vi Kim Đan!”

“Thân này chỉ là ngụy trang, hoặc là Thân Ngoại Hóa Thân!”

“Bản tôn của hắn, ít nhất cũng là Hóa Thần, thậm chí Phản Hư!”

“Như vậy mới có thể tu thành Thiên Kiếm.”

“Giờ thì giải thích được rồi.”

“Nhưng, người như vậy, tại sao lại đến đây?”

“Tam tông xảy ra chuyện gì hay là Hư Linh động thiên này có vấn đề…”

“Thôi kệ!”

Sau một hồi lẩm bẩm, Trận lão nói với thiếu niên: “Lai lịch của người này không thể xem thường, e rằng cũng muốn đoạt Hư Linh động thiên này.

“A?”

Thiếu niên khẽ giật mình, lập tức lo lắng: “Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không thể đoạt lại từ tay hắn chứ?”

“Ta dạy ngươi bao lâu nay, ngươi chỉ biết dùng sức mạnh, không biết dùng chút trí óc nào à?”

Trận lão tức giận mắng: “Với thực lực của hắn, ngươi và ta hợp sức cũng không chịu được một chiêu lôi đình của hắn, nhưng có câu nói: Ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi!”

“Ngao cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi?”

Thiếu niên khẽ giật mình, hai mắt dần sáng lên: “Ý của Trận lão là để hắn cùng tam tông cùng chết, chúng ta tìm cơ hội kiếm chác?”

“Trẻ nhỏ dễ dạy!”

Trận lão vui mừng gật đầu: “Để hắn cùng tam tông đấu, lão phu sẽ dẫn ngươi lấy trước chỗ tốt nhất trong Hư Linh động thiên này, sau đó rời khỏi nơi quỷ quái này, tu luyện có thành tựu rồi mới quay lại thu lấy tiên khí này, há chẳng phải diệu thay?”

“Tốt tốt tốt, cứ làm như vậy!”

Thiếu niên liên tục gật đầu, nhưng lại lo lắng: “Hắn đã chém Nguyên Anh, tam tông còn có thể chống lại hắn sao?”

“Ngươi không hiểu.”

Trận lão lắc đầu: “Ba tông phái này đều có chỗ dựa sau lưng, một Nguyên Anh tính là gì, chẳng mấy chốc sẽ có đại đội nhân mã đến liều mạng với hắn, đến lúc đó, chúng ta có thể đục nước béo cò, tìm đến Hư Linh tiên phủ, thu dọn toàn bộ bảo bối, để bọn hắn tranh nhau đến cùng, chẳng được gì.”

“Cứ làm như vậy!”

Thiếu niên hai mắt sáng rỡ: “Bước đầu tiên làm thế nào?”

“Trước tiên tu luyện!”

Trận lão trầm giọng nói: “Tu vi của ngươi quá thấp, cho dù bọn họ ngao cò đánh nhau, ngươi cũng khó ngư ông đắc lợi, cho nên bước tiếp theo, nhất định phải tăng cao tu vi, tối thiểu phải tu thành Kim Đan, Trúc Cơ là thứ gì, ra ngoài cũng chẳng bằng chó!”

Thiếu niên không để ý: “Vậy ta đi về tu luyện.”

“Về cái gì, với chút tài sản này của ngươi, tu luyện cái gì, uống gió tây bắc cũng không có tăng tu vi được!”

Trận lão trầm ngâm một lát, nảy ra ý hay: “Có rồi, chúng ta đi Thanh Ngọc tông, hắc hắc hắc, tiền nhân trồng cây, hậu nhân hưởng mát, giờ tam tông Kim Đan đều bị diệt, Thanh Ngọc tông không có người trấn giữ, chẳng phải là tùy ý muốn lấy gì thì lấy? Đi mau, tiểu tử, lão phu dẫn ngươi đi phát tài!”

Thiếu niên nghe vậy, lại chần chừ: “Chuyện này…”

“Đừng có chuyện này chuyện kia nữa!”

Trận lão cắt ngang: “Còn muốn báo thù hay không? Cô gái nhỏ kia đã bái vào Thiên Xu tông.”

“Chuyện này… Tốt, chúng ta đi!”

“Đừng kêu to như vậy, muốn dẫn lão quỷ kia tới sao?”

“A a a!”

Thiếu niên liên tục gật đầu, thận trọng nhìn Tử Vân sơn, lập tức thân ảnh chuyển động, hóa thành một tia sáng vàng, chui vào trong núi không thấy tăm hơi.

⚝ ✽ ⚝