Chương 1310 Đại Cục
Thân là Vạn Đạo tôn chủ, nhờ Thiên Công tạo pháp, hắn có thể lấy thân Đại Thừa chống lại Kiếp Tiên, nếu bày xuống Cửu Nghi kiếm trận, thậm chí có thể đánh lui Chân Tiên cửu kiếp như Đông Thắng Thiên Đình, Bắc Cực Đại Đế.
Nhưng cũng chỉ là đánh lui mà thôi.
Cực hạn chiến lực hiện tại của hắn, cũng chỉ là đánh lui Chân Tiên cửu kiếp, không thể chém giết, thậm chí ngược lại, nếu một vị Chân Tiên cửu kiếp không tiếc đại giới, liều mạng với hắn, hắn còn có nguy cơ bị đánh bại thậm chí bỏ mạng.
Không còn cách nào khác, tiên phàm khác biệt, chênh lệch cảnh giới vẫn còn đó. Thiên Công tạo pháp cùng đặc tính kỹ năng tuy mạnh, nhưng không thể hoàn toàn lấp đầy khoảng cách đó, hắn hiện tại không thể chém giết Chân Tiên.
Huống hồ thế giới này ngọa hổ tàng long, chưa nói đến Thiên Tiên Địa Tiên thần bí khó lường, chỉ riêng Chân Tiên cửu kiếp đã có hàng ngàn hàng vạn, tính cả Kiếp Tiên thì càng nhiều không đếm xuể, tạo thành từng tập đoàn thần hệ.
Dù hiện tại Hứa Dương nắm giữ cục diện, nhưng đối mặt với những tập đoàn thần hệ này, hắn vẫn có không ít áp lực.
Có thể thành Tiên Thần, ai cũng không đơn giản. Bây giờ bị hắn từng bước xâm chiếm, chỉ là do tình thế bức bách, tạm thời nhẫn nhịn. Một khi tình thế thay đổi, hoặc thời cơ chín muồi, bọn họ sẽ quả quyết trở về trần thế.
Đến lúc đó, sẽ là có thù báo thù, có oán báo oán.
Phải làm sao đây?
Chỉ có bật hack!
Chỉ cần tiến nhập Kiếp cảnh, thành tựu Chân Tiên, cửa ải khó khăn sẽ được giải quyết, nếu không toàn bộ thì cũng hơn phân nửa.
Làm sao
Trước mắt chỉ có thể dựa vào công đức. Hiên Viên đã thành, Cửu Nghi sắp xuất hiện, trọng tâm công đức có thể chuyển dời, tập trung vào việc tăng tu vi.
Nhờ vào lực lượng công đức, trong vòng ngàn năm, hẳn có hy vọng đột phá Đại Thừa, thành tựu Kiếp Tiên, trước khi tiên cảnh Phật quốc giải khai, Địa Tiên Thiên Tiên trở về, duy trì địa vị “thiên hạ vô địch”.
Chẳng biết bọn họ có cho hắn được thời gian này không?
⚝ ✽ ⚝
Thiên hạ nổi gió mây, bốn phương dậy sóng ngầm.
Lại một chốn Động Thiên bí cảnh, lại một tòa kim cung Thần điện nguy nga.
“Tên đần độn Uy Đức kia, để một tên tiên nhân Huyền Môn giam cầm, nhục nhã làm nô, nào chỉ làm mất mặt Già Lâu La chúng ta, lại còn tổn hại uy nghiêm của thượng chủ, tội đáng muôn chết, tội đáng muôn chết!”
Ngự trên vương tọa, lời nói như sấm rền, chính là một tôn thần, đầu ưng mình người, giống hệt Uy Đức trước đó.
Ấy là Già Lâu La Vương - Đại Mãn!
Già Lâu La nhất tộc có tứ đại quân vương, lần lượt là Uy Đức, Đại Thân, Đại Mãn, Như Ý.
Trong tứ vương, Uy Đức tuổi trẻ nhất, thực lực cũng yếu nhất, chỉ là một vị Thần Linh tam kiếp.
Còn vị Đại Mãn Già Lâu La Vương này, tu vi đã đến lục kiếp, gần với Như Ý, người đứng đầu tứ đại quân vương.
Chỉ thấy vị Thần Linh lục kiếp này mặt đầy giận dữ, ngồi trên vương tọa mắng nhiếc hành vi của Uy Đức, khiến cho tên Già Lâu La ngũ luân dưới điện cùng toàn bộ thuộc hạ nằm rạp dưới đất, run rẩy không dám nói lời nào.
“Hừ!”
Sau khi trút giận xong, hắn mới hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía tên Già Lâu La dưới điện: “Việc này liên quan đến thể diện của Già Lâu La chúng ta, Như Ý thân là người đứng đầu Già Lâu La Vương, chẳng phải nên ra mặt rửa sạch sỉ nhục này sao?”
“Bẩm Đại Mãn vương!”
Tên Già Lâu La nằm rạp dưới đất, trán chạm đất, lời nói vô cùng cung kính: “Như Ý Vương đang bế quan khổ tu, nhưng cũng đã biết mọi việc ở nhân gian, cho nên phái ta đến đây truyền lời, mong ngài cùng Đại Thân vương đừng vọng động, đám tiên nhân Huyền Môn kia lực lượng quá mạnh, chỉ có Chân Thần mới có thể chống lại.”
“Hừ!”
Nghe lời sứ giả, Đại Mãn hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không phản bác.
Trong tứ đại Già Lâu La Vương, “Như Ý Vương” lớn tuổi nhất, tu vi cao nhất, thực lực mạnh nhất, là một vị Thần Linh thất kiếp, tiếp đến mới là Đại Mãn Vương lục kiếp như hắn, rồi đến Đại Thân Vương tứ kiếp và Uy Đức Vương tam kiếp.
Thân là Thần Linh thất kiếp, thực lực của Như Ý cực mạnh, nhưng cũng có nhiều điều phải dè chừng, không nói đến những việc khác, chỉ riêng việc nhập thế độ kiếp này, Đại Mãn tự nghĩ chỉ có sáu phần nắm chắc, Như Ý thực lực hơn hắn, kiếp số cũng nặng hơn hắn, e rằng chỉ có năm phần hy vọng vượt qua.
Năm phần hy vọng, một nửa thành công, một nửa thất bại, hiểm nguy trong đó không cần phải nói.
Cho nên, Như Ý vẫn luôn chuyên tâm khổ tu, chuẩn bị ứng phó thiên kiếp.
Nay xảy ra việc này, thân là Già Lâu La Vương lớn tuổi nhất, hắn lẽ ra phải ra mặt.
Nhưng có những việc, càng là chuyện đương nhiên, lại càng khó làm.
Giống như bây giờ, Như Ý không muốn nhúng tay vào, bởi vì mạo hiểm khi ra mặt thực sự quá lớn.
Đừng nói gì đến tầm nhìn hạn hẹp, không quan tâm đại cục, có lúc tầm nhìn xa cũng không phải chuyện tốt.
Bởi vì tầm nhìn xa, sẽ xung đột với lợi ích trước mắt, với sự an nguy của bản thân.
Ai mà không biết Vạn Đạo học cung kia đang từng bước lớn mạnh?
Ai mà không biết ba người kia đang từng bước xâm chiếm các đại động thiên?
Nhưng biết thì đã sao, ngươi muốn ta vì sự phát triển lâu dài, vì sự an nguy của đại cục, độ kiếp nhập thế rồi liều mạng với ba người kia sao?
Ngươi tưởng ngươi là ai, thượng chủ Vishnu sao?
Tất cả đều là Già Lâu La Vương, tu vi tuy có cao thấp, thực lực tuy có mạnh yếu, nhưng địa vị thì ngang nhau, ngươi không quản được ta, ta không quản được ngươi, dựa vào cái gì mà muốn ta mạo hiểm, muốn ta bán mạng, đi làm cái kẻ “lấy đại cục làm trọng” kia?
Huống hồ, với thực lực mà ba người kia đã thể hiện, cho dù là những Thần Linh đã qua kiếp số như bọn ta, cũng chưa chắc đã bắt được họ.
Cho nên…