Chương 1591 Kỳ Quan (2)
“Chuồng ngựa Kim quốc?”
“Đúng đúng đúng!”
Hình như sợ Hứa Dương từ chối, Trương Yên vội vàng giải thích: “Tống quốc tuy có thể huấn luyện kỵ binh, thậm chí còn có đặc thù kỵ binh như Bối Ngôi trọng kỵ, nhưng kiến trúc Tống quốc không có trường ngựa, huấn luyện kỵ binh cần tiêu hao lượng lớn tiền tài phụ trợ, cho nên ta cần chuồng ngựa Kim quốc này.”
Giọng nói nàng có chút gấp gáp.
Trận chiến này tuy bọn họ đại thắng, nhưng cái giá phải trả cũng cực kỳ nặng nề, nhất là nàng, thân là lãnh chúa, binh sĩ Tống quốc được huấn luyện bằng lượng lớn ngân lượng thương vong hơn phân nửa, phòng ngự thành trì cũng bị xe bắn đá của đối phương phá hủy nghiêm trọng, 20 tòa lầu tháp hiện tại chỉ còn bảy tòa.
Những điều này khiến nàng ý thức được, thủ thành tuy tốt nhưng không phải vạn năng, nhất định phải có một đội kỵ binh có thể xuất thành dã chiến để phản công. Nếu không, gặp phải đối thủ chuyên về chế tạo vũ khí công thành, vài cái, thậm chí mười mấy cái khí giới công thành điên cuồng tấn công, nàng chẳng phải chỉ có thể bị động chịu đòn?
Tuy nói vậy, nhưng đội ngũ dã chiến, nhất là loại hình dã chiến như trọng kỵ binh, lại là khuyết điểm của văn minh Tống quốc. Chi phí phụ trợ huấn luyện kỵ binh, cho dù là tiểu phú bà như nàng cũng không chịu nổi, lúc này mới nhắm vào chuồng ngựa Kim quốc.
Đối với việc này, Hứa Dương đáp gọn: “Quyết định vậy đi!”
Đồng ý vô cùng sảng khoái.
Không thể không sảng khoái, văn minh Hoàng Cân không chỉ không có binh chủng loại hình “Cung thủ”, ngay cả “Kỵ binh” hắn cũng không có.
Cho nên, chuồng ngựa Kim quốc này đối với Hứa Dương mà nói không có nhiều ý nghĩa, cũng chỉ là một kiến trúc kinh tế hiệu quả khá mạnh mà thôi.
Linh thạch thì lại khác…..
“Cao vậy sao?”
Nhìn giá linh thạch Trương Yên đưa ra, Hứa Dương cũng có chút kinh ngạc.
Trương Yên cười, ẩn ý chút đắc ý: “Giá linh thạch vốn đã cao như vậy rồi, ta đưa cho ngươi còn là giá nội bộ dành cho học sinh, nếu mang ra hãng giao dịch, giá còn có thể cao hơn một hai thành nữa.”
“Tốt lắm!”
Hứa Dương lắc đầu: “Giảm bớt phần lời của thương nhân trung gian, số vũ khí trang bị, anh hùng tù binh này ngươi có muốn không, ta muốn đổi hết lấy linh thạch!”
“Muốn, đương nhiên là muốn!”
Nghe vậy, Trương Yên hai mắt sáng rực.
Là lãnh chúa chính thống thiên về mị lực, lại có đặc hiệu “Thương mậu” của văn minh Đại Tống, buôn bán cũng là một trong những hạng mục thu nhập của nàng.
Dù sao nàng có thiên phú “Khuynh thành mỹ nhân”, thăng cấp có thể thu hoạch được thuộc tính mị lực phụ trợ cùng kỹ năng mị lực, khẩu tài, giao dịch, quản lý tù binh chính là những hạng mục chủ chốt.
Hứa Dương bán sỉ số vũ khí trang bị, anh hùng tù binh này cho nàng để đổi lấy linh thạch, nàng lấy số hàng hóa này đến Thông Thiên tháp bán ra, mua đi bán lại một lần là có thể kiếm được không ít lợi nhuận, bù đắp tổn thất chiến tranh lần này.
Sao nàng có thể từ chối được?
Nghe vậy, Hứa Dương cũng dứt khoát, trừ vài bộ trang bị để dành cho anh hùng, những chiến lợi phẩm khác bao gồm cả khế ước anh hùng (tù binh) của mấy tên võ tướng Kim quốc kia đều được đóng gói bán cho nàng.
Như thế vẫn chưa đủ, Hứa Dương lại lấy cuốn binh thư Vạn tiễn lúc trước ra: “Cái này có muốn không?”
“Binh thư?”
“Vạn tiễn?”
“Kỹ năng quân đoàn cấp sử thi?”
Trương Yên hai mắt sáng lên, càng thêm vui mừng, liên tục gật đầu: “Muốn muốn, giá bao nhiêu?”
Hứa Dương nhìn nàng, nghi ngờ hỏi: “Hiện tại ngươi có nhiều linh thạch vậy sao?”
“Chuyện này…..”.
Trương Yên khựng lại, lúc này mới hoàn hồn, liếc nhìn Hứa Dương: “Hay là chúng ta trả theo giai đoạn, ta cam đoan ưu tiên cung ứng cho ngươi, không cần mấy kỳ là có thể trả hết. Hơn nữa, trận chiến này ta còn thu được mấy cái Chinh Chiến lệnh cấp hi hữu, trong thời gian ngắn lãnh địa gần như không có nguy hiểm bị chiếm đóng, có thể toàn lực khai thác mỏ.”
“Còn hội học sinh kia…..”
“Ta sẽ tìm cớ ứng phó, ngươi yên tâm!”
“Vậy quyết định như thế đi!”
“…..”
Cứ như vậy, hai người nhanh chóng quyết định xong việc giao dịch linh thạch, Hứa Dương bán sỉ gần như toàn bộ chiến lợi phẩm cho Trương Yên, đổi lấy một phần linh thạch cùng hiệp định trả theo giai đoạn.
Như vậy, thu hoạch của Hứa Dương trong trận chiến này chỉ còn lại Hổ Phù, Đồ quân nhu, khế ước anh hùng sử thi, tiệm thợ rèn Kim quốc, cùng với Thiết Bối cung tinh chế, và vài bộ trang bị của Thiết Phù Đồ cùng Hộ Giá Quân.
Đồ tốt không nằm ở số lượng mà ở chất lượng, cất một trăm linh thạch Trương Yên giao cho vào bao khỏa, Hứa Dương liền đi về phía tường thành, muốn dẫn binh lính của mình trở về lãnh địa.
Nhưng không ngờ, vừa lên tường thành, hắn đã gặp một thiếu niên mặt đầy tàn nhang, đang giả vờ u sầu giữa gió lạnh tràn ngập huyết tinh và mùi khét.
“A Dương, ta chúc ngươi và lớp trưởng hạnh phúc…..”
“Có bệnh thì đi chữa, trong đầu ngươi ngoài tình tình ái ái ra thì không còn gì khác sao?”
Lời còn chưa dứt đã bị cắt ngang, thiếu niên liếm cẩu cứ đứng ngây ra đó. Hứa Dương bất đắc dĩ lắc đầu, cũng không khuyên bảo nhiều lời, thẳng tiến về phía binh lính của mình.
30 tên Hoàng Cân bộ tốt, hiện tại chỉ còn lại chín người, đây là kết quả của việc Hứa Dương cố ý bảo vệ, không để bọn hắn đứng ở tiền tuyến.
Chẳng còn cách nào, binh chủng Hoàng Cân, thật sự quá rác rưởi!
Nhưng may mắn thay, là binh chủng văn minh, bọn hắn cũng có cấp bậc đặc thù tồn tại.
Hứa Dương vung tay, biến những Hoàng Cân bộ tốt còn lại thành thẻ bài, lập tức trở về Thông Thiên tháp, rồi chuyển tiếp về thế giới lãnh địa của mình, thả ra để thăng cấp.
Như vậy…..
Hoàng Cân bộ tốt
Cấp bậc binh chủng: Nhất giai (nghĩa dũng)
Thuộc tính binh chủng: 18 thể lực, 5 trí lực, 3 mị lực.
Đặc kỹ binh chủng: Hoàng Cân
Kỹ năng binh chủng: Cường thân nhất giai LV5, cường kích nhất giai LV5, bộ chiến nhất giai LV5, thuẫn phòng nhất giai LV5, tinh thông vũ khí một tay.
Trang bị binh chủng: Hoàng Cân mũ sắt, Hoàng Cân thiết giáp, Hoàng Cân Đằng Bài, Hoàng Cân Hoàn Thủ Đao.
Giới thiệu binh chủng: Hoàng Cân nghĩa dũng, dũng khí của nghĩa quân!