← Quay lại trang sách

Chương 1594 Mộc Lan

Chỉ riêng điều này, đã có giá trị chiến lược trọng đại, lại phối hợp với đặc kỹ thứ hai của nàng là cân quắc tu mi, cổ vũ toàn quân, tăng cao sĩ khí, tăng cường chiến lực, thân vệ dưới trướng của nàng còn được tăng phúc gấp đôi, cùng với đặc kỹ nữ cường nhân, nữ tướng giúp tăng trưởng mị lực và trí lực…

Đây chính là một anh hùng thống soái cấp bậc sử thi đấy!

Thả ra ngoài, tuyệt đối có thể khiến vô số lãnh chúa tranh giành đến đầu rơi máu chảy, người đầu óc bình thường cũng đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán.

Là lãnh chúa đơn độc tác chiến, Hứa Dương càng cần một anh hùng thống soái như vậy để bổ sung khuyết điểm của mình.

Cho nên…..

Hứa Dương tiến lên phía trước, hai tay đỡ lấy nàng: “Mau đứng lên.”

“Vâng!”

Nàng cũng không kháng cự, thuận thế đứng dậy, đối diện với Hứa Dương.

Lúc này Hứa Dương mới có thể cẩn thận quan sát dung mạo của nàng, ăn mặc nam trang, mày kiếm mắt sáng, ngoài làn da trắng nõn, có chút nhỏ nhắn mềm mại ra, những thứ khác rất khó liên hệ với nữ tử, nhiều nhất cũng chỉ là một thiếu niên lang tuấn tú, khí khái hào hùng trên trán phấn chấn, hiên ngang như gió, chỉ liếc mắt đã khiến người ta sinh lòng hảo cảm, không khỏi muốn thân cận.

Không cần phải nói, nhất định là hiệu quả ẩn của ba đặc kỹ anh hùng “Thay cha tòng quân”,“Cân quắc tu mi”,“Khuynh quốc nữ tướng” cùng thuộc tính mị lực cao siêu.

Nhưng so với những điều này, Hứa Dương càng để ý đến…..

“Mộc Lan, cứ gọi ngươi là Mộc Lan, được chứ?”

Hứa Dương hỏi, nhìn như bình thường, thực tế lại mang theo vài phần thăm dò.

Hoa Mộc Lan cười, không mấy để tâm: “Kẻ dưới trướng nghe lệnh, tất nhiên là tùy tướng quân!”

“Tốt!”

Hứa Dương gật đầu, lại hỏi: “Mộc Lan, có thể kể cho ta nghe, ngươi làm thế nào mà vào được Thông Thiên tháp, làm thế nào mà trở thành anh hùng được không?”

Lời thăm dò, đâm thẳng vào trọng điểm!

Tuy trước đây đã từng có suy đoán, cái gọi là lãnh chúa chính là biến chủng của Địa Chích chi pháp, binh chủng anh hùng có thể coi là đạo binh do Địa Chích bồi dưỡng, nhưng biến chủng này biến đổi như thế nào, đạo binh lại được nuôi dưỡng ra sao, Hứa Dương đến giờ vẫn chưa rõ ràng lắm.

Ngoài ra, còn có một điều khiến hắn vô cùng tò mò, đó chính là lai lịch của những anh hùng sử thi, truyền thuyết này.

Sử thi, truyền thuyết, đã trở thành sử thi, vậy tức là đã là quá khứ, những nền văn minh lịch sử này đều rất xa xưa, có cái tồn tại trước khi Thông Thiên tháp được thành lập, có cái tồn tại vào thời kỳ Dục giới ma tộc thống trị, thậm chí có cái còn trước cả Dục Giới Thiên Ma, vào thời đại Tiên Thần trị vì.

Như vậy, vấn đề đến, Thông Thiên tháp làm cách nào để biến những anh hùng sử thi, anh hùng truyền thuyết, thậm chí anh hùng thần thoại này thành của mình?

Chẳng lẽ nó thật sự có sức mạnh to lớn, có thể xuyên qua quá khứ vị lai, vớt những anh hùng của các nền văn minh lịch sử này từ dòng sông lịch sử, biến thành cái gọi là anh hùng?

Cho dù nó có khả năng đó, thì mục đích của nó là gì? Đừng nói những anh hùng sử thi, anh hùng truyền thuyết này có giá trị gì, cho dù giá trị lớn đến đâu cũng không thể bù đắp được sự tiêu hao khi vượt qua thời không, làm như vậy hoàn toàn không có hiệu suất.

Vậy nên, những anh hùng này rốt cuộc từ đâu mà đến, là người thật bằng xương bằng thịt, hay là bản sao do Thông Thiên tháp tạo ra?

Hứa Dương vô cùng tò mò về điều này, vẫn luôn muốn tìm hiểu đến cùng, nhưng không có cách nào để biết được.

Dù sao trước đây hắn chỉ có binh chủng sơ giai, ngốc nghếch, trí năng không cao, căn bản không thể cho hắn thông tin chính xác cụ thể.

Hiện tại thì khác, anh hùng, cho dù là anh hùng sơ giai, trí lực cũng không khác gì người thường, nói không chừng có thể cho Hứa Dương một chút manh mối.

Đối với câu hỏi của Hứa Dương, Hoa Mộc Lan cũng không từ chối, trực tiếp kể lại lai lịch của mình: “Bẩm báo tướng quân, Mộc Lan vốn là con nhà quân hộ Bắc Ngụy, phụ thân già yếu bệnh tật, đệ đệ muội muội còn nhỏ, lại gặp lúc chiến chiến sự…”… … …

Lách cách trong khung cửa

Mộc Lan ngồi dệt lụa

Không nghe tiếng thoi đưa

Chỉ nghe nàng than thở

Hỏi nàng đang mong gì

Hỏi nàng đang nhớ chi

Nàng thưa chẳng mong gì

Nàng thưa chẳng nhớ chi.

Đêm qua đọc quân thiếp

Khả hãn đang điểm binh

Quân thư mười hai quyển

Tên cha viết rành rành

Cha không có trai lớn

Mộc Lan thiếu trưởng huynh

Nguyện sắm sửa yên mã

Thay cha đi tòng chinh… … ….

Mõ đồng rền chướng khí,

Trăng lạnh rọi thiết y.

Trăm trận tướng quân chết,

Mười năm tráng sĩ về.

Về bái yết thiên tử,

Thiên tử ngồi minh đường.

Xét thưởng hai mươi bậc,

Ban cho trăm ngàn vàng.

Vua dò hỏi ý muốn.

“Mộc Lan không nhận chức quan sang,

Chỉ xin thiên lý mã,

Đưa về với cố hương”.

(Dịch thơ - Nam Trân)

Như trong thơ đã nói, Mộc Lan xuất thân quân hộ, phụ thân già yếu, đệ đệ muội muội còn nhỏ, lại gặp lúc chiến sự, thiên tử ra lệnh tòng quân, cho nên nàng thay cha tòng quân, dấn thân vào chiến trận, trải qua mười năm chinh chiến, cuối cùng khải hoàn hồi triều.

Nhưng sau khi hồi triều thụ phong…..

“Mạt tướng vốn là nữ nhi thân, không thể ở lâu trước thiên tử, bởi vậy xin từ chối phong thưởng, chỉ xin một con ngựa khỏe, trở về quê nhà, phụng dưỡng cha mẹ.”

“Trên đường về thôn, mạt tướng nghỉ chân tại một quán trọ ở vùng núi hoang vu, lại gặp Huyết Nguyệt nhuốm đỏ, thiên địa dị biến!”

Ánh mắt Hoa Mộc Lan ngưng trọng, trầm giọng nói: “Huyết Nguyệt giữa trời, ma vật quỷ dị sinh sôi, tàn sát khắp nơi trong thôn, mạt tướng cùng chúng ác đấu, nhưng không địch lại, liên tục bại lui, cuối cùng bị trọng thương.”

“Ngay lúc sinh tử nguy cấp, hư không bỗng nhiên vỡ vụn, một đạo linh quang rơi vào người mạt tướng, dẫn hồn phách mạt tướng vào Thông Thiên tháp, hóa thành một anh linh, chờ đợi khế ước Thiên Mệnh.”

“Sau đó, chính là thuận theo khế ước thiên mệnh, đến dưới trướng tướng quân, thân này được trọng sinh, trở lại thời thiếu niên….”

Lời Hoa Mộc Lan nói ra, tiết lộ không ít tin tức.

Nhưng nghe xong, Hứa Dương vẫn nhíu mày, không khỏi nghi hoặc.