Chương 28 Ngôi sao mới
Ngay đêm đó, những tin tức nóng hổi đã không còn chờ đợi được nữa, nổ tung như tiếng sét khắp liên bang, rồi từ đó, phóng vụt qua đại dương, lao dọc theo đường dây điện báo toàn cầu. Nhờ có gương phản xạ khổng lồ trên Longs Peak, viên đạn đã được xác định! Dưới đây là lá thư do giám đốc Đài Thiên văn Cambridge xác nhận. Nội dung thư bao hàm kết luận khoa học về cuộc thử nghiệm vĩ đại của Câu lạc bộ Súng.
LONGS PEAK,
Ngày 12 tháng Mười hai,
Gửi các cán bộ Đài Thiên văn Cambridge.
Viên đạn phóng từ khẩu Columbiad tại Đồi Đá đã được các ngài Belfast và J. T. Maston phát hiện vào lúc tám giờ 47 phút tối ngày 12 tháng Mười hai khi Mặt trăng đang vào quý cuối. Viên đạn không đến được đích mà sượt qua cạnh bên, nhưng đủ gần để lực hấp dẫn của Mặt trăng giữ lại.
Do chuyển động thẳng ban đầu biến thành chuyển động vòng quanh với vận tốc cực lớn và hiện giờ tuân theo quỹ đạo hình elip xung quanh Mặt trăng, tức là, viên đạn trở thành một vệ tinh thực sự.
Các đặc điểm của ngôi sao mới này, chúng tôi vẫn chưa thể xác định, chúng tôi cũng không biết vận tốc di chuyển của nó là bao nhiêu. Khoảng cách từ nó tới bề mặt Mặt trăng có thể vào khoảng 2.833 dặm.
Tuy nhiên, chúng tôi cân nhắc hai giả thuyết.
1. Hoặc lực hấp dẫn của Mặt trăng cuối cùng sẽ hút nó vào Mặt trăng và các du hành gia sẽ cán đích;
2. Hoặc, viên đạn, tuân theo định luật bất biến, sẽ tiếp tục chịu ảnh hưởng từ lực hấp dẫn và vĩnh viễn quay quanh Mặt trăng.
Trong thời gian tới, các quan sát của chúng tôi sẽ làm sáng tỏ vấn đề này, nhưng đến khi đó, có thể thử nghiệm của Câu lạc bộ Súng chẳng thu được kết quả gì ngoài việc cấp cho hệ Mặt trời của chúng ta một ngôi sao mới.
J. M. BELFAST.
Kết cục không lường được này đã gợi lên bao nhiêu thắc mắc? Tương lai dành những bí ẩn nào cho các điều tra khoa học? Dù sao đi nữa, những cái tên Nicholl, Barbicane và Michel Ardan chắc chắn sẽ trở thành bất tử trong biên niên sử ngành thiên văn học!
Ngay khi thông điệp từ Longs Peak được biết đến rộng rãi, tất cả chỉ còn chung một cảm giác vừa bất ngờ vừa lo sợ. Có thể đi trợ giúp ba du hành gia quả cảm này không? Không! Vì họ đã tự đẩy mình ra ngoài khả năng của nhân loại bằng cách vượt qua giới hạn mà Đấng Sáng Tạo đặt ra cho các giống loài trên Trái đất. Họ có đủ không khí trong hai tháng, họ có đủ lương thực trong mười hai tháng, nhưng sau đó thì sao? Chỉ còn đúng một người không chịu thừa nhận tình huống tuyệt vọng này – người duy nhất còn tin tưởng và đó là người bạn tận tâm của họ, J. T. Maston.
Hơn thế nữa, Maston không bao giờ để họ rời khỏi tầm mắt mình. Nhà anh từ đó trở đi chính là trạm thiên văn trên Longs Peak, tầm nhìn của anh là tấm gương phản xạ khổng lồ. Ngay khi Mặt trăng mọc lên từ đường chân trời, anh lập tức đưa nó vào phạm vi ống kính và không để nó rời khỏi tầm mắt dù chỉ trong giây lát, cần mẫn theo sát hành trình của nó trong không gian đầy tinh tú. Anh theo dõi viên đạn băng qua mặt đĩa màu bạc với sự kiên nhẫn không mệt mỏi và thực sự xứng đáng là người vẫn giữ liên lạc thường xuyên với ba người bạn của mình, những người anh không nguôi hy vọng có ngày gặp lại.
“Ba người đó,” anh nói, “đã mang vào không gian mọi tài nguyên nghệ thuật, khoa học và kỹ thuật. Với những thứ đó, người ta có thể làm bất cứ điều gì. Hãy chờ rồi sẽ thấy, nay mai là họ thoát ra thôi.”
HẾT