← Quay lại trang sách

Chương 24 - Cơn Bão Kết Thúc.

Khi bình minh lên, cơn bão vừa trút giận lên Kilmore Cove đã dịu đi. Những đám mây tan ra, để những tia nắng yếu ớt đầu tiên rọi xuống. Đám chim mòng biển bay là là trên những con sóng để bắt cá. Biển vỗ sóng chầm chậm.

Dòng nước xoáy ngược đã gửi lại trên bãi biển những búi rong biển, vỏ sò, mảnh gỗ và lưới đánh cá, cả những mảnh vỡ to hơn mà những người đánh cá sẽ phải vứt đi trước khi hạ thuyền lần nữa. Có một thân cây dài vài mét và một cánh buồm đã rách, mà chẳng ai biết được chúng đến từ cơn bão nào, và từ vùng biển nào trên thế giới.

Và có một người đàn ông, nằm sõng xoài úp mặt xuống cát, bất động. Người này mặc quần áo tối màu và một chiếc áo mưa. Nước biển nhè nhẹ liếm vào quần của hắn, và chân hắn thiếu mất một chiếc giày.

Một vài con chim mòng biển tò mò bay lượn bên trên, hy vọng đó là một con cá lớn mắc cạn để cùng nhau đánh chén.

Bỗng nhiên người đàn ông cất tiếng ho.

Gã chỉ ho có một tiếng, sau đó tức giận tuôn ra một tràng những từ ngữ khó hiểu.

Gã bật ngồi dậy, làm lũ chim mòng biển hoảng sợ, rồi sau đó bắt đầu ho và phun nước phì phì.

Khi đã nguôi đi, gã thử cử động một chân trước rồi tới chân kia, cuối cùng là kiểm tra cánh tay và đếm số xương sườn. Gã cảm thấy toàn thân đau nhức, nhưng có vẻ như không bị gãy xương chỗ nào.

Gã nhắm mắt rồi mở ra.

Bàn tay bên phải của gã rất đau. Nó chảy máu đầm đìa và những ngón tay cứng lại quanh một thứ gì đó. Gã phải dùng bàn tay kia để mở nó ra.

Gã ho tiếng cuối cùng, rồi mỉm cười.

Manfred vẫn nắm chặt trong tay chiếc chìa khóa cũ kỹ. Với tay cầm hình sư tử.