← Quay lại trang sách

Chương 7 - Bậc Thày Của Những Ngọn Đuốc.

Dây là lần đầu tiên trong đời Jason sử dụng một bản ghi nhớ bằng đá. Đó là một miếng đá núi lửa hình chữ nhật, to như một cái đĩa, Balthazar đã dùng một chiếc chìa khóa khắc đường đi đến Vườn Thực Vật của Cha Falena trên đó.

Ba đứa trẻ đi ngang qua một hàng cổng vòm với những đường cong thanh thoát và những cây cột mảnh dẻ. Ánh trăng đâm xuyên bóng tối như những lưỡi dao bạc. Qua hàng cổng vòm hiện ra một khu vườn được bao quanh bởi một bức tường đồ sộ phủ kín những dây thường xuân leo: chiếc thang treo dẫn đến một cánh cửa, đương nhiên là đang mở. Tới chỗ cánh cửa, đám dây leo tiếp tục đi xuống đến những tán cây lớn có lá nhỏ như đồng xu. Đó là một vườn ô liu hàng trăm tuổi.

“Tại vườn ô liu, rẽ trái. Cánh cửa thứ tư.” Đọc dứt lời, Jason ném miếng đá xuống đất. “Và cuối cùng chúng ta cũng đến nơi.”

Miếng đá rơi xuống đất vang lên một tiếng “cộp” khiến Dagoberto giật mình, nhanh như cắt, cậu nhóc biến mất trong đám cây thường xuân cùng với mớ dây dợ.

“Cậu đừng làm như thế nữa, được chứ?” Sau khi nhận ra tất cả đều yên ắng, cậu nhóc nổi đóa và trượt xuống đất.

Bọn trẻ đi tới tòa nhà ở phía đối diện vườn cây ô liu, nơi bị ánh trăng và những cây thường xuân chia thành từng mảng sáng tối. Cánh cửa thứ tư dẫn đến một sân trong bằng đá, từ đó lại dẫn đến một căn phòng được ánh nến thắp sáng.

“Cha Falena có trong đó không?” Dagoberto bước vào, cất tiếng hỏi. “Có ai không?”

“Vào đây, mọi người vào đây…” Từ bên trong, một giọng nói nhẹ nhàng đáp lời.

Jason đi vào cùng với Dagoberto, trong khi Julia ở lại khu vườn ô liu, trên tay cầm ngọn đuốc cô bé lấy từ chỗ Khóa Đen.

“Em hãy đi với cậu ấy. Chị sẽ đứng đợi ở đây.” Cô hoài nghi nói với cậu em.

Ngồi trong vườn và chờ đợi, Julia nghe thấy tiếng bước chân xa dần của Jason và tên trộm nhí.

“Suỵt!” Một giọng nói nhỏ cất lên, khiến Julia dừng việc ngắm cảnh đêm lại.

Cô bé giơ ngọn đuốc lên trước mặt. Nhưng không thấy ai.

“Suỵt!” Giọng nói lặp lại.

Lần này Julia đứng dậy.

“Ai đó?” Cô bé cất tiếng hỏi trong khu vườn tối tăm. “Ai nói vậy? Có ai không?”

“Ở đây!” Giọng nói trả lời.

“Là ở đâu?”

“Dưới đất ấy! Tiến lên trước đi!”

Julia đứng bất động và cảm thấy bối rối. Ngoài bãi cỏ, những cây ô liu, bức tường bao phủ thường xuân và bầu trời đầy sao, cô bé hoàn toàn không nhìn thấy gì khác. Ngọn đuốc khẽ nổ lách tách.

“Tôi không thấy ông. Hãy xuất hiện đi.” Cô bé thì thầm.

“Ta muốn làm vậy lắm, nhưng không thể!” Giọng nói cất lên, nghe giống như giọng của một ông già. “Ta ở miệng cống dưới chân ngươi đó.”

Julia nhận ra hệ thống ống thoát nước cách chỗ cô bé đứng vài bước, chạy ngang dưới khu vườn ô liu. Giọng nói đang trò chuyện với cô bé vang lên từ dưới những chấn song của hệ thống đó.

Julia giơ ngọn đuốc lại gần tấm lưới sắt, rồi bất giác hét lên: hai con mắt đang nhìn chằm chằm vào cô bé.

“Ông là ai?” Julia quỳ trên mặt đất hỏi.

“Ta là Rigoberto, thuộc băng Trộm Cống. Ta không biết Dagoberto đã kể gì cho các người,” tên trộm giơ ngón trỏ qua chấn song, cảnh báo cô bé. “Nhưng hãy cẩn thận: đừng tin! Nó là một tên chuyên nói dối và đầy thủ đoạn.”

“Thế tại sao tôi nên tin ông?”

“Bởi vì ta đang nói với ngươi sự thật!” Rigoberto trả lời. Rồi ngưng bặt. “Họ đang đến!” Tên trộm kêu lên.

Julia quay người lại: Dagoberto và Jason bước ra khỏi nhà của Cha Falena. Và bọn nhóc không đi một mình. Khi cô bé quay lại nhìn miệng cống, tên Trộm Cống đã biến mất.

Julia hướng về phía Jason và Dagoberto. Đi cùng với chúng là một cô gái cao gầy, tự xưng là Afide, trợ lý của Cha Falena.

“Vào giờ này, ông chủ của tôi đã đi nghỉ lâu rồi.” Cô gái nói. “Nhưng tôi tin là mình biết các cậu đang tìm ai.”

“Tuyệt vời!” Jason kêu lên, đưa mắt nhìn cô chị.

“Nếu tôi không nhầm, người đó sống cách đây không xa đâu…” Afide tiếp tục. “Cách đây không lâu người đó có đến đây tìm Cha Falena, các cậu đừng hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra, nhưng người đó đã cướp mất cô trợ lý cũ Zanzan của ông ấy. Kể từ đó, họ không còn thân thiết với nhau nữa.”

“Núi Lửa Đen…” Jason lầm bầm, “ông ta làm gì với những phụ nữ đó vậy?”

“Cha Falena đã chọn tôi để thay thế cô ấy.” Afide tiếp tục giải thích. “Công việc chính là học cách sắp đặt tất cả những ngọn đuốc trong thành và điều phối hai nhóm người: thắp đuốc và dập đuốc, họ phụ trách việc bảo trì những ngọn đuốc này. Việc này khá phức tạp, vì có những bữa tiệc đặc biệt mà một vài khu vực cần để tối, trong khi những khu khác cần thắp sáng. Rồi cả những ngọn đuốc cần phải thay thế, những ngọn đuốc tự tắt mà không cần có lý do… tóm lại là những việc như thế.”

Trong lúc nhóm người đang nói chuyện, Dagoberto lỉnh ra xa và quan sát xung quanh. Giác quan thứ sáu mách bảo cậu nên cảnh giác và không nên ở lại đây quá lâu. Cậu nhóc cảnh báo những người khác.

“Để chốt lại…” Afide vội nói, “những gì tôi muốn nói là Zanzan và người bạn của các cậu hiện đang sản xuất pháo hoa cho các bữa tiệc của triều đình.”

“Hẳn rồi! Chắc chắn là ông ấy!” Jason thốt lên.

“Nhưng ở đâu?”

“Tại phòng Thí Nghiệm Sấm.” Afide trả lời. Đúng lúc đó Afide nghe thấy tiếng Cha Falena gọi và cô biến mất sau cánh cửa.

Ba đứa trẻ đứng yên dưới ánh sao.

“Cậu biết nó ở đâu không?” Hai chị em sinh đôi hỏi Dagoberto.

“Tớ không nhớ chính xác.” Tên trộm cáu kỉnh thừa nhận. “Nhưng có thể trong cuốn sổ ghi chép của các cậu có nhắc tới…”

Chuyển ngọn đuốc sang Jason, Julia lôi cuốn sổ ra khỏi túi và bắt đầu lật những trang giấy.

“Một Trăm Con Công, Tầng Hầm Nói Dối, Phòng Khiêu Vũ Xám Xịt, Cung Điện Gối La Hét, Đài Phun Nước Tuổi Trẻ Vĩnh Hằng, TorCicala…”

Nghe thấy những cái tên đó, đôi mắt Dagoberto sáng bừng lên. Theo bản năng, cậu nhóc đưa tay với lấy cuốn sổ ghi chép, nhưng Jason đã ngăn cậu lại.

“Lần lượt từng việc một đã,” Jason nói, đứng chắn giữa cậu nhóc và Julia. “Trước tiên chúng ta hãy tìm ra người bạn của chúng tớ. Rồi sau đó cậu sẽ được xem cuốn sổ.”

“Các cậu không biết nó có nghĩa gì đâu.” Dagoberto thì thầm. “Cuốn sổ đó đã đánh dấu lộ trình đến Đài Phun Nước Tuổi Trẻ Vĩnh Hằng!”

“Tớ không nghĩ là hiện tại cậu cần đến điều đó.” Jason vặn lại, cậu vẫn đứng chặn trước chị gái.

“Phòng Thí nghiệm Sấm.” Cuối cùng Julia đã thấy nó được nhắc đến trong những trang cuối cùng của cuốn sổ.