-9-
Trước thềm tòa nhà Trụ sở cảnh sát tỉnh, Hanazono Ai của tờ Times đã chờ sẵn. Cô vừa liếc nhìn Tomoko không chút ngượng ngùng, vừa nói những lời châm chọc đầy đắc ý với Aizaki.
“Anh đã nhìn thấy tôi đi đêm, đúng không?”.
Và rồi lời nói tiếp theo của cô ta cũng hùng hồn không kém.
“Này, chúng ta trao đổi đi”.
“Trao đổi?”.
“Đúng. Nói cho tôi nghe những gì anh đã nhìn thấy. Tôi sẽ nói cho anh nghe về cuộc trao đổi giữa tôi và phu nhân trưởng nhóm khi tôi đi đêm. Anh thấy sao?”.
“Cuộc trao đổi với phu nhân ư…?”.
“Nào nào, anh phải nói trước”.
Aizaki từ chối thỏa thuận. Anh muốn giấu đi ác cảm của mình với trò chơi này, nhưng cũng không thể hứng thú nổi với người đồng nghiệp đang tỏ ra sung sướng với nó. Quan trọng nhất là, anh đang buồn ngủ kinh khủng.
Bầu trời phía đông đã hửng sáng. Aizaki về xe, mở cửa rồi bất giác quay lại phía sau. Đúng như dự đoán, Tomoko đang nói gì đó với Hanazono Ai.
Aizaki ngả ghế ra rồi nhắm mắt lại.
Mặc dù đã biết về thời gian gây án nhưng… tại sao nhóm của Aizaki khi đó đang ở ngay trước dinh thự lại không nghe thấy bất cứ âm thanh nào. Thủ đoạn là siết cổ… Nếu cảm thấy bị tấn công từ phía sau, kiểu gì nạn nhân cũng sẽ hét lên. Chí ít phản ứng ban đầu là như thế.
Tomoko ngồi phịch xuống ghế phụ, xua tan cơn buồn ngủ đang bám dính lấy Aizaki.
“Đúng là một ả ghê gớm. Nhưng tôi đã hỏi ra được những gì phu nhân trưởng nhóm nói rồi”.
“Bà ấy đã nói gì?”
“Đây là theo lời ả kia nói nhé. Buổi chiều có một cuộc điện thoại gọi đến nhưng người gọi không nói gì cả. Tôi cảm thấy bất an vô cùng. Cô cũng là thân con gái sống một mình phải không? Nếu vậy thì phải cẩn trọng với người lạ nhé. Cậu nghĩ sao?”
Aizawa chẳng biết có nên ngạc nhiên hay không nữa.
“Sau khi nghe chuyện đó, tôi đã rất sững sờ. Chúng ta đang suy nghĩ về vụ án dựa trên những manh mối xung quanh sự xuất hiện của tiếp viên Minagawa, tuy nhiên tôi cho rằng chúng ta cần lội ngược dòng thời gian mà suy xét kỹ hơn. À không, chẳng những thời gian mà còn phải suy nghĩ rộng hơn, lớn hơn về tổng thể vụ án…”.
Cơn buồn ngủ của Aizaki lại lớn dần lên.
“Vì trong vụ án lần này chúng ta cũng là những người liên quan. Ngay cả hành động của bản thân chúng ta cũng phải được nhìn nhận một cách khách quan. Tôi nghĩ rằng chúng ta hãy bắt đầu lại từ việc đánh giá tổng thể vụ án”.