← Quay lại trang sách

Chương kết

Cuối cùng thì Marcy đã liên lạc lại với Larry một vài ngày trước cuộc họp hôm thứ sáu và cô đã sẵn lòng để trở lại London. Cô yêu thành phố này và cô đã trải qua hàng giờ dài để dạo bước trên những con đường náo nhiệt của thủ đô. Larry đã sửa soạn rất công phu toàn bộ chương trình giúp cô trở lại hoàn toàn hình dáng của cô cô Marcia.. Vào ngày diễn ra cuộc họp với ban giám đốc của công ty mong muốn kí kết với cô, cô đã bỏ một buổi chiều với một trong những nhà tạo mẫu tóc và trang điểm nổi tiếng nhất ở London.

Khi cô gặp Larry, anh ta đánh giá cô từ đầu đến chân và rồi gật đầu như thói quen mỗi khi anh thấy hài lòng. Nhà tạo mẫu tóc và trang điểm đã làm nên những điều tuyệt diệu và trao lại sự sống cho cô Marcia. Bộ váy đen, một vẻ duyên dáng hiếm có, khiến cho Marcy trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết: chiếc váy tôn lên vòng eo bé nhỏ và dáng đi mảnh mai của cô.

- Hoàn hảo, em thực hoàn hảo đấy cưng à!

- Anh chắc chứ? Anh có tin là em có thể đạt được một hợp đồng độc quyền như vậy không?

- Quả bóng đang trong sân em. (* lợi thế đang thuộc về em). Chính họ muốn em. Họ đã không ngừng liên lạc với anh từ khi mà vị tổng tài của họ bị cuốn hút bởi em khi xem đoạn quảng cáo cho nước hoa Xanadu.

- Nhưng tóc em màu nâu trong cái quảng cáo đó…

- Đúng vậy, nhưng họ đã bị chinh phục khi được xem album ảnh của em. Họ tìm kiếm từ nhiều tháng nay một cô gái tóc vàng, tao nhã, được đào tạo tốt và có khả năng biểu tượng cho nét ưu tú riêng của công ty. Tổng tài của họ đã có một ý tưởng rõ rang tuyệt đối và tất cả những công ty chi nhánh đều sốt sắng. Anh đã không gửi đi album ảnh của em bởi vì em không còn muốn nghe nói đến nghề này nữa nhưng khi họ gọi đến cho anh, anh đã chịu thua. Họ đề nghị em một hợp đồng bằng vàng. Em sẽ không bao giờ còn phải lo những vấn đề về tiền bạc, mỗi năm em chỉ cần chụp một vài tấm ảnh và quay một số quảng cáo, hơn hết, em sẽ là hình ảnh của một tập đoàn lớn về thời trang lộng lẫy.

- Tại sao anh không muốn nói tên của công ty đó cho em?

- Họ muốn rằng đó sẽ là một bất ngờ. Ông chủ của họ có hơi kì quặc một chút, em không thấy thế hả?

- Ông ta có vẻ vậy…

Họ gọi một chiếc taxi và đi đến chi nhánh của tập đoàn một cách nhanh chóng. Cả hai cùng chờ đợi hội đồng quản trị ở tầng trên cùng của tòa nhà. Đứng trong thang máy, Marcy vuốt nhẹ váy của cô và rồi nắm chặt tay một cách lo âu. Cô phải mang về được bản hợp đồng này để cứu lấy Angleview và không bao giờ phải phụ thuộc vào ai nữa. Thang máy cuối cùng đã lên đến tầng trên cùng và Larry đưa cô vào phòng họp của hội đồng. Cô thư kí mở hai cánh cửa trượt khổng lồ và vì thế Marcy quan sát thấy một cái bàn rộng hình chữ U nơi đang có khoảng hai chục người ngồi. Ở trung tâm, cô nhận thấy ngay lúc ấy vị chủ tịch của tập đoàn: Chính là LUKE. Cô khẽ mở miệng vì ngạc nhiên và Larry tin rằng cô quá bị ấn tượng bởi sự đón tiếp ở đây.

Anh nắm lấy khuỷa tay cô và dẫn cô đi về phía hai cái ghế đặt ở đối diện Luke. Cả hai cùng ngồi xuống và Larry bắt đầu nói chuyện với một người đàn ông có vẻ là giám đốc quảng cáo. Marcy chẳng nghe thấy gì về cái mà họ nói với nhau, cô đã bị thôi miên bởi Luke người mà dường như cũng vậy không hề dứt cái nhìn ra khỏi cô. Những hình ảnh hạnh phúc quá khứ giữa hai người đang diễu hành trước mắt hàng: cái ôm siết chặt ở giữa Vòng Tròn đá, sự dịu dàng của anh khi họ ngủ cùng nhau, những buổi dạo chơi trên lưng ngựa, những nụ cười điên rồ, sự thán phục của Lilly khi cô ấy khám phá thấy những bộ váy công chúa trên tầng gác mái của Angelview, vòng quay của cô và anh trên “bánh xe khổng lồ”…

Cô giờ đây chỉ có một ước muốn duy nhất là được ném mình vào trong vòng tay của anh… Nhưng Luke anh làm gì ở đây vậy? Anh muốn gửi đến cô thông điệp gì? Vậy là, chính anh là vị chủ tịch nổi tiếng, người chỉ muốn cô làm đại diện cho nhãn hiệu của công ty anh sao? Vậy là, chính anh là người đã tặng cho cô một mức tiền công hậu hĩnh đến thế sao? Một cú huých mạnh vào khuỷa tay kéo cô ra khỏi giấc mơ của mình. Cô quay qua Larry, anh rõ là đang chờ đợi câu trả lời của cô. Cô nhìn anh một cách sững sờ và anh ra hiệu cho cô hãy trả lời vâng.

- Vâ…ng.., vâng nhưng…, ông có thể vui lòng nhắc lại với tôi những điều khoản chính trong hợp đồng không?

Larry ngước mắt lên trời, vị giám đốc quảng cáo quăng cho cô một cái nhìn ngạc nhiên. Rõ ràng là, họ vừa nói đến điều đó lúc nãy… Luke bỗng cất lời:

- Thưa cô Stoneway, chúng tôi đang tìm kiếm người đại diện cho nhãn hiệu của chúng tôi cũng như các cửa hàng sang trọng trong nhiều các chiến dịch quảng cáo khác nhau. Vì điều đó, chúng tôi mong muốn một sự độc quyền trong lãnh vực quảng cáo trong 5 năm, nhưng cô sẽ được tự do thực hiện tất cả các dự án nghệ thuật. Trong mắt tôi, cô là người phù hợp nhất với hình ảnh mà tôi muốn chuyển đến những người đồng hành với tôi, và tôi hi vọng rằng cô sẽ chấp nhận sự hợp tác này ngay cả khi tôi biết rằng cô đã quyết định kết thúc sự nghiệp của mình.

John, hiện đang ngồi bên phải em trai mình, hướng một nụ cười đầy âm mưu đến cô gái trẻ.

- Thưa ông Taylor, Marcy trả lời với tông giọng mà cô muốn nó khép kín nhất có thể, tôi sẽ rất hân hạnh được làm đại diện cho công ty của ngài và tôi xin hứa với ngài sẽ thực hiện nó tốt nhất tôi có thể.

- Trong trường hợp đó, Chúng ta chỉ còn phải kí kết hợp đồng thôi.

Marcy nhìn Luke kí một nét hẹp và kiên quyết, rồi cô cũng kí khi đến lượt mình. Những tràng vỗ tay vang lên trong căn phòng trong khi cô đứng thẳng lên và Luke hướng đến cô với nụ cười dịu dàng. Sau đó, những người có mặt cùng đi về phía căn phòng nơi tổ chức bữa tiệc đứng, và Marcy nhận thấy mình chỉ còn một mình với người đàn ông trẻ.

- Đã lâu không gặp em, Marcy…, anh thì thầm trong lúc ôm cô tựa vào anh.

- Em đã tin rằng anh không yêu em…rằng anh chỉ muốn có Angelview từ em.

- Thật ngu ngốc! Anh đã phát điên vì em! Anh mong muốn mua lấy Angelview bởi vì anh nghĩ căn nhà đó bị bỏ rơi. Nhưng hạnh phúc thay, em đã quyết định quay trở lại, nếu không, anh sẽ không bao giờ gặp được em. Nhờ Angelview, chúng ta biết nhau và đó mới là điều quan trọng nhất! Anh yêu em Marcy, yêu em hơn tất cả, em có tin anh không?

- Có, em tin.

- Anh đã muốn chứng minh với em điều đó qua bản hợp đồng này. Em sẽ được yên ổn với mọi quyết định của mình. Nhưng chắc chắn rằng, anh hi vọng hơn hết em mong muốn giống như anh…Marcy, Em có đồng ý cưới anh không?

- Ồ, vâng, Luke à, em thật yêu anh. Thật khó khăn với em khi không còn được nhìn thấy anh và em đã sai khi nghi ngờ anh như thế…

- Đừng nghĩ về điều đó nữa.. Quan trọng nhất bây giờ là chúng ta lại tìm thấy nhau..

Họ trao nhau những nụ hôn dài và say đắm… Cuối cùng, Luke rời cô gái trẻ với vẻ tiếc nuối.

- Chúng ta phải đi thôi. Em đã gây ấn tượng rất mạnh đến tất cả các thành viên của hội đồng..

- Anh tin thế sao?

- Anh chắc chắn về điều đó…

Họ đi đến bữa tiệc cocktail vẻ tiếc nuối. Luke gia nhập ngay vào cuộc trò chuyện với những thành viên trong ban hội đồng và Marcy đi đến chỗ Larry, anh giới thiệu cô với rất nhiều người khác. Một lúc sau, anh nghiêng đầu thì thầm vào tai nang:

- Nói với anh xem, Luke Taylor có vẻ đã bị thuyết phục… Anh ta không hề ngừng nhìn em và em thì cũng mang vẻ hoàn toàn bị anh ta mê hoặc… Cả hai không phải bị trúng tiếng sét ái tình đấy chứ? Anh có ấn tượng là em đã biết anh ta trước…

- Vâng, đúng vậy…

- Em đang yêu… Đó chính là người đàn ông đã làm em thất vọng đấy sao?

- Vâng, nhưng em đã nhầm. Anh ấy thực sự yêu em. Ôi, Larry, em thực sự hạnh phúc lắm!

- Anh rất vui khi cuối cùng cuộc đời em đã lật sang trang mới.

Luke quan sát Marcy từ đầu kia của căn phòng và dễ thấy là chàng đã trả lời kha khá các câu hỏi của người này người kia. Một cách kín đáo, chàng ra dấu cho cô gái trẻ ra gặp chàng ở bên ngoài và họ sẽ trốn đi…. Ngay khi họ ra đến hành lang một cách yên ổn thoát khỏi những cặp mắt tò mò, Luke quấn chặt lấy nàng và ôm nàng về phía thang máy. Khi vào đến bên trong, họ hôn nhau say đắm.

- Em muốn chúng ta đến căn hộ của anh hay em thích ăn tối trong thành phố?

- Em thích đến chỗ anh hơn. Em chỉ muốn có hai ta…

- Anh cũng vậy, anh thật sự không thể chịu được việc nhìn thấy em mà không thể chạm vào em hay hôn em…

Căn hộ ở London của Luke nằm cách văn phòng của chàng một vài phút. Đó là một căn phòng rộng hiện đại theo phong cách thuần khiết. Đã khá trễ và họ bắt đầu đói.

- Tủ lạnh hoàn toàn trống rỗng, Luke nói ngượng ngùng. Anh phải đưa em đến nhà hàng thôi.

- Không cần đâu, em sẽ chuẩn bị một vài thứ nhanh thôi. Lần này hãy để em chuẩn bị bữa ăn nhé…

Họ cười phá lên khi nhớ lại những nỗ lực của Luke để giúp nàng lấy lại khẩu vị.

- Nhờ anh mà em đã tìm thấy lại khẩu vị của bữa ăn và cả khẩu vị của cuộc sống… - Marcy thì thầm, thu mình trong vòng tay của Luke.

- Đó là nguyện vọng quý báu nhất của anh…

- Nguyện vọng của anh khi ở Vòng Tròn Đá sao?

- Một phần thôi. Mong ước của anh ở Vòng Tròn đá, đó chính là cưới em và sống mãi mãi cùng em…Em có tin rằng điều đó sẽ thành hiện thực không?

- Em tin và em cũng đã ước như anh…

Marcy rời khỏi sau nụ hôn mới của họ để chuẩn bị cho bữa ăn. Tủ lạnh thật sự không có gì nhiều nhưng nàng có thể làm trứng ốp la đi kèm sa lát. Về phần Luke, chàng tìm một chai rượu ngon. Họ cùng ngồi vào chiếc bàn thấp ở phòng khách.

- Làm thế nào mà anh nảy ra ý tưởng đề nghị em bản hợp đồng này?

- Trước hết, phải kể đến đã nhiều tháng nay anh tìm kiếm một siêu mẫu đại diện cho nhãn hiệu của bọn anh và cũng như các cửa hàng sang trọng của công ty anh. Nhưng anh đã có một ý định rõ ràng về người mà anh sẽ phải tìm kiếm và không một người mẫu nào được đề nghị phù hợp cả. Hơn nữa, khi xưa lúc em bắt đầu trở nên nổi tiếng, em sống ở Mỹ và vì vậy anh không biết đến gương mặt em. Anh đã tình cờ được xem đoạn quảng cáo cho Xanadu lần đầu tiên cách đây vài tuần và ngay khi đấy, nhìn vào đó, anh nghĩ rằng mình đã tìm thấy người mẫu mà mình muốn tìm kiếm. Vấn đề duy nhất, chính là màu tóc nhưng anh nghĩ với một chai thuốc nhuộm điều đó sẽ được cải thiện.

- Vậy anh không nhận ra em lúc đó sao?

- Lần đầu tiên thì không. Trong bộ tóc giả và cách trang điểm như vậy, người ta rất khó nhận ra em. Và rồi, anh đã nói điều đó với John và cả Lisa, cùng họ xem đoạn quảng cáo lần thứ 2, anh đã hiểu rằng đó chính là em. Anh sẽ không bao giờ nghĩ sẽ đề nghị em công việc đó bởi vì anh không biết em đã từng là người mẫu. Nhưng vào thời điểm đó, tất cả đã trở nên rất rõ ràng. Cuối cùng anh đã có thể không chỉ có được người lí tưởng để đại diện cho công ty mà còn đưa ra cho em được bằng chứng rằng Angelview không phải và không bao giờ là lí do khiến anh quan tâm em. Anh đã mất một khoảng thời gian để hiểu rằng em giận anh bởi vì em tin điều đó. Nhưng khi anh hiểu ra, anh đã tìm cách để chứng minh cho em thấy rằng nó sai. Bây giờ, mọi thứ đã rõ…Và nếu em cần thêm một bằng chứng nữa, chúng ta sẽ sống ở nhà anh chứ không phải ở khu trang viên!

- Thật ngốc! Dĩ nhiên là chúng ta sẽ sống ở Angelview! Chính nhờ khu trang viên mà chúng ta gặp được nhau… Và thử nghĩ xem làm sao chúng ta có thể bỏ hoang nó chứ…

- Đúng thế…Và thật ra, anh đã tìm được một cái tên cho nhà của anh, Angelheart.

- Đó là một cái tên rất hay.

- Nó sẽ trở thành kỉ niệm về câu chuyện của chúng ta và nó sẽ được kể cho con cháu của chúng ta… Anh thật sự hạnh phúc khi em lại tin tưởng ở anh..

- Chính Pricetown dã gieo rắc nghi ngờ cho em. Hắn ta thật sự là kẻ trụy lạc.

- Và chính hắn đã khiến anh nghi ngờ em, nghi ngờ sự chân thành của em… Nhưng anh sẽ thanh toán hắn ta…

- Anh nói gì cơ?

- Hắn ta đã tấn công và bạo lực một người mẫu khác và cô ấy muốn tố cáo. Ban đầu cô ấy sợ hắn nhưng anh đã gặp cô ta và đảm bảo với cô ta rằng anh sẽ giúp cô ấy tìm luật sư tốt nhất. Cô ấy sẽ theo kiện để hắn ta sẽ không bao giờ còn có thể bắt đầu lại…

- Điều đó khiến em cảm thấy yên tâm. Hắn ta đã đối xử tồi tệ với những cô gái.

- Đúng vậy em yêu. Về phần Berckely, hắn ta tự mình bị trừng phạt.

- Như thế nào?

- Hắn say xỉn và đã gây ra một vụ tai nạn xe nghiêm trọng. May mắn thay, hắn là nạn nhân duy nhất.

- Công lý của Chúa…

- Một số thứ đã như thế…. Về món tráng miệng, anh có kem, Luke tiếp tục.

- Em không còn thấy đói…

- Nhưng anh còn, anh vẫn còn đói lắm, anh muốn ăn em…Luke thì thầm khi kéo nàng dựa vào anh trên chiếc tràng kỉ.

Nằm dài trên tràng kỉ, họ ghì sát vào nhau. Những nụ hôn của Luke càng lúc càng đắm say, đôi bàn tay thành thạo của chàng ve vuốt khắp thân thể nàng. Marcy vòng tay quanh cổ Luke và nàng cảm nhận cơ thể chàng, nàng hôn chàng.

- Em có chắc rằng mình đã sẵn sàng không, Marcy? Luke dịu dàng hỏi nàng.

- Em chắc, tình yêu của em…. Em đã chờ đợi anh quá lâu…

Luke ẵm nàng trong vòng tay mình và đưa nàng đến phòng ngủ của chàng. Chàng đặt nàng trên chiếc giường rộng lớn rồi giảm nhẹ ánh sáng.

- Anh đã mơ về khoảnh khắc này Marcy à….

- Em cũng thế…

- Đừng sợ em yêu, anh sẽ thật nhẹ nhàng…

- Em không sợ khi đó là với anh…

- Anh sẽ luôn ở đây để bảo vệ em, tình yêu của anh.

Luke cúi thấp đầu và hôn Marcy, nhẹ nhàng dịu dàng và càng lúc càng đắm say. Môi chàng trượt xuống vùng hõm sâu của cổ nàng và Marcy thở ra sung sướng. Luke cởi nhẹ từng khuy nút một chiếc áo khoác trên bộ trang phục của nàng và đặt những nụ hôn lên ngực nàng. Chàng trượt nhẹ khóa kéo ở váy nàng và kéo nó ra khỏi người nàng với sự dịu dàng.

Họ âu yếm đến cạn kiệt sức lực nhưng thỏa mãn trong vòng tay nhau. Sáng hôm sau, Marcy bị đánh thức bởi những tia nắng mặt trời. Gương mặt nàng ánh lên niềm hạnh phúc. Nàng đặt tay lên gương mặt Luke, chàng vẫn còn đang ngủ dựa vào vai nàng, một tay ôm quanh người nàng. Chàng mở mắt và mỉm cười với nàng.

- Em ngủ ngon chứ em yêu?

- Ôi, vâng. Em đã không mơ thấy ác mộng, phải kể đến công anh đấy Luke à, đây là lần đầu tiên từ 8 tháng nay!

- Em đã luôn gặp phải những cơn ác mộng khủng khiếp ư?

- Vâng…

- Ôi em yêu! Đáng lẽ anh nên đến và nói chuyện với em thay vì chờ đợi hay ghen tuông…

- Không, anh đã làm rất tốt. Em đã thực sự sợ hãi khi không thể làm anh tin tưởng… Bây giờ, tất cả đã qua rồi, em có thể lật sang trang tất cả những điều mà Pricetown gây nên và em có thể hoàn toàn sẵn sàng trở thành vợ anh.

- Ngay hôm nay anh muốn thông báo với toàn thế giới về lễ đính hôn của chúng ta! Chúng ta sẽ cùng chọn chiếc nhẫn đẹp nhất cho buổi lễ!

- Em hi vọng nó không quá nặng. - Marcy nói và cười rộ lên.

- Đừng trêu anh nữa mà! Anh muốn tất cả mọi người biết rằng em là của anh...

- Và anh yêu, anh là của em…

- Chính xác.

- Tiện thể nói về ghen, ai là cô gái tóc nâu đã đi cùng anh ở nhà hàng và cả buổi biểu diễn vậy?

Luke phá lên cười.

- Vậy là, em cũng thế, em cũng đã ghen sao.

- Rất nhiều là đằng khác, anh không thể tưởng tượng được đâu.

- Ôi có chứ, Luke trả lời buồn bã khi nghĩ về Jason.

- Hãy tha thứ cho em, em không muốn làm anh đau khổ…Em rất hối hận vì đã đi cùng với Jason…

- Ồ không, em có quyền vui đùa mà. Chỉ là thật không thể tưởng tượng được bọn em chỉ là bạn bè… Để trả lời cho câu hỏi của em, Diana là bạn của Lisa. Cô ấy đã trải qua kì nghỉ 3 tuần ở nhà bọn anh. Có lẽ cô ấy đã bị anh cuốn hút nhưng anh không có khả năng nghĩ đến người phụ nữ khác ngoài em. Anh đã bị em mê hoặc rồi.

- Em hi vọng là đúng thế! 3 tuần dưới cùng một mái nhà! Luke, hãy đảm bảo với em là chẳng có gì xảy ra. - Marcy không thể ngăn cản mình yêu cầu anh bởi trái tim cô vẫn còn đang ghen...

- Anh xin thề với em điều đấy, em yêu của anh. Anh không thể nghĩ về người phụ nữ khác…

- Thật chứ?

- Thật đấy! Nếu không anh sẽ không cưới em… Hơn nữa, chúng ta sẽ gọi điện cho Lilly để thông báo với con bé về lễ cưới. Nó sẽ là người mừng nhất. Con bé quý em lắm, em biết không. Lilly đã rất buồn khi không còn được găp em nữa.

- Em cũng vậy, em rất yêu quý cháu gái anh. Em rất buồn khi không còn được gặp nó và cả Lisa nữa. Còn mối quan hệ giữa Lisa và bố mẹ cô ấy, nó như thế nào rồi?

- Tốt hơn rồi, họ bắt đầu hoan nghênh John. Và, Lisa đang mang thai một cậu bé trai. Vậy là nhà Turner đang trên thiên đường. Cuối cùng thì đã có người thừa kế nam! - Luke cười nói thêm vào.

- Lilly chắc sẽ hài lòng lắm!

- Đúng thế, nhưng con bé cũng rất mong đợi có một cậu hay cô em họ lắm…

- Anh nghĩ rằng điều đó có thể dự kiến được sao.

- Có thể thử và anh đang có dự định tập luyện cho em ngay từ bây giờ đây, Luke bật cười nói thêm và ôm nàng thật chặt.

Marcy nở nụ cười với chàng và họ quấn chặt lấy nhau lăn vòng trên chiếc giường rộng lớn.

HẾT