← Quay lại trang sách

Chương 615 Trở thành người cường đại nhất Đại Cảnh (1)

Sư phụ, ta đã nói xong, Đạo Tổ có phải tiên nhân dưới nhân gian hay không?

Thiếu niên đắc ý nói, Đạo Tổ chính là người Đại Cảnh, mà lại có quan hệ mật thiết với hoàng thất Khương gia, hắn tự nhiên lấy làm kiêu ngạo.

Khi nói chuyện, hắn đưa tay đi xé xuống một miếng thịt nướng, mặc dù nóng, nhưng bụng đói kêu vang để hắn không lo được nhiều như vậy.

Cửu U ma quân yên lặng, không có trả lời.

Trong lòng hắn thì lâm vào rung động trước nay chưa có.

Không phải tân vương tộc đản sinh ra từ nhân tộc là do Đạo Tổ sáng tạo đó chứ?

Nếu như như thế, Đạo Tổ có thể sáng lập vương tộc lại phải mạnh bao nhiêu?

Quyết tâm của hắn đột nhiên dao động.

Nhân tộc, không thể chạm vào.

Bất quá hắn không có ý định từ bỏ, có thể đổi một sách lược.

Hắn giương mắt nhìn về phía thiếu niên, ánh mắt trở nên không giống nhau, chậm rãi mở miệng nói:

- Khương Diệp tiểu tử, mục tiêu ngươi tập võ là cái gì, mục tiêu lớn nhất, cứ to gan tưởng tượng.

Nghe vậy, thiếu niên tên Khương Diệp ngẩn người, lâm vào trong suy tư.

Cửu U ma quân cũng không có tận lực dẫn dắt, mà là kiên nhẫn chờ đợi.

Thật lâu.

Khương Diệp giương mắt, chân thành nói:

- Sư phụ, ta muốn trở thành người cường đại nhất Đại Cảnh.

Hắn từ nhỏ đã muốn tập võ, Khương Lưu càng áp chế hắn, hắn càng muốn phản đã trở thành một loại chấp niệm.

Cửu U ma quân không có đánh kích hắn, mà là bình tĩnh nói:

- Thế thì chuẩn bị trả giá bằng tính mệnh đi.

Khương Diệp không có lo lắng, mà lâm vào trong chờ đợi vô hạn.

Hắn đã trải qua sinh tử, cảm giác không có cái gì đáng giá để hắn lại sợ hãi....

Ba năm sau, Duyên Nguyên năm mười tám.

Khương Thiên Mệnh cuối cùng lớn lên một chút, nhưng cũng chỉ là một chút, hắn sáu tuổi thoạt nhìn chỉ như một tuổi.

Từ đầu xuân năm nay, hắn chính thức bắt đầu tập võ, do Cơ Võ Quân dạy bảo, nàng cảm thấy rất hứng thú đối với tên này, nàng rất chờ mong bôi dưỡng được một Võ Đế cái thế.

Cuối mùa xuân, thời tiết mát mẻ.

Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần trở về, hai người nhiều năm chưa về bây giờ đều có tiến bộ khác biệt, chẳng qua khoảng cách đột phá còn kém một chút.

Khi bọn hắn nhìn thấy Khương Thiên Mệnh đều toát ra vẻ tò mò.

Tin tức Cảnh Minh Tông sinh ra Thần tử đã truyền khắp Thiên Cảnh đại lục, toàn bộ Đại Cảnh nhân tộc cũng biết việc này, mặc dù rất nhiều người đã trải qua quên đi việc này, nhưng võ lâm một mực lưu truyền truyền thuyết về Thần tử, Diệp Tầm Địch hai người ở trên đường trở về tự nhiên từng nghe nói.

- Chính là tiểu tử này à, ta ngược lại muốn xem xem hắn có bao nhiêu thần.

Diệp Tầm Địch cười nói, tò mò đi tới Khương Thiên Mệnh.

Khương Thiên Mệnh lần đầu tiên nhìn thấy người ngoài, có chút khẩn trương, nhìn thấy Diệp Tầm Địch đi về phía mình, hắn lập tức trốn tránh, tựa như kiểu thuấn di xuất hiện sau lưng Khương Trường Sinh.

- Tốc độ này.....

Con ngươi Diệp Tầm Địch co rụt lại, Kiếm Thần cũng bị kinh đến, không lo được chào hỏi Bạch Kỳ, chăm chú nhìn Khương Thiên Mệnh.

- Chờ một chút! Hắn là Động Thiên cảnh? Hắn mới bao nhiêu lớn?

Diệp Tầm Địch bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, sắc mặt đại biến, khó tin kêu lên.

Bạch Kỳ đắc ý cười nói:

- Hắn vừa sinh ra đã là Động Thiên cảnh, ngươi nói thần hay không thần?

Nghe vậy, Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần động dung, tất cả đều hoảng sợ nhìn về phía Khương Thiên Mệnh.

Vừa đẻ ra đã là Động Thiên cảnh, đây vẫn còn là người sao?

Khương Thiên Mệnh nhìn thấy nét mặt của bọn hắn, không khỏi đưa tay lôi kéo mí mắt, le lưỡi nhăn mặt.

Khương Trường Sinh nói:

- Các ngươi trở về, vừa hay, sau này cùng một chỗ dạy bảo hắn đi, đồ đệ dạng này không dễ tìm.

Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần nghe xong, trong nháy mắt hiện ra ẻ kinh hỉ.

- Tốt!

- Chúng ta đủ tư cách sao?

Hai người khác biệt trả lời, Diệp Tầm Địch hưng phấn, Kiếm Thần lại có chút lo lắng.

Khương Trường Sinh nói:

- Các ngươi dạy chính là võ đạo, người làm sư phụ, cảnh giới không thể đại biểu hết thảy.

Hắn trực tiếp ném Khương Thiên Mệnh sau lưng qua đi, Diệp Tầm Địch vội vàng ôm trợ Khương Thiên Mệnh.

Khương Thiên Mệnh sáu tuổi còn mặc cái yếm, tóc buộc trên đầu, lộ ra nhí nha nhí nhảnh, khuôn mặt nhỏ đẹp đẽ rất đáng yêu.

Bị Diệp Tầm Địch ôm, hắn dùng sức giãy dụa, nhưng Diệp Tầm Địch dù sao cũng là Tam Động Thiên, vận đủ chân khí há lại là hắn có thể đẩy ra.

- Tiểu tử thúi, chớ lộn xộn, năm đó lão tử ngươi đối mặt ta cũng là khách khách khí khí.

Diệp Tầm Địch cười ha hả nói, trong lòng thì kêu khổ.

Mẹ nó!

Khương Triệt đã sinh ra quái vật gì, khí lực làm sao lớn như vậy?.

Không vận công, hắn căn bản đè không được Khương Thiên Mệnh, cho dù vận công, hắn cũng bị động đến đau nhức, nhưng vì mặt mũi, hắn cố giả bộ không quan trọng.

Khương Thiên Mệnh dừng lại, tò mò hỏi:

- Ngươi biết phụ thân ta?

Diệp Tầm Địch âm thầm thở dài một hơi, nói:

- Dĩ nhiên, ta nhìn lấy phụ thân ngươi lớn lên.

Hắn bắt đầu thao thao bất tuyệt thổi phồng, Khương Thiên Mệnh nghiêm túc nghe.

Khương Trường Sinh cười cười, hắn xem thấu cảm giác quẫn bách của Diệp Tầm Địch, nhưng không có vạch trần.

Cứ như vậy, Diệp Tầm Địch hai người sau khi trở về không xuống núi nữa.

Bắt đầu dạy bảo Khương Thiên Mệnh, làm bạn tiểu tử này trưởng thành, Khương Trường Sinh cũng không có bạc đãi bọn hắn, xuất ra máu thịt của bảy đại Yêu Thánh, để bọn hắn rèn luyện thân thể.

Tháng ngày càng thêm náo nhiệt.

Một bên khác, Hoang Châu đã triệt để thành lập, rất nhiều võ lâm thế lực gia nhập, khiến cho Hoang Châu cấp tốc quật khởi, nếu luận về thực lực võ giả chỉ ở chỗ ghi lại hộ xu thế tịch trong sách, đã gần với Ti Châu, Đông Hải châu, tương lai có trở thành đệ nhất châu rất cao.

Hoang Châu ở vào Thái Hoang, võ giả ra ngoài đi săn cực kỳ thuận tiện, tự nhiên hấp dẫn môn phái võ lâm và thương nhân.

Thuận Thiên thành, trên Kim Loan điện.

- Phản!

- Phản!

Khương Lưu đứng ở trước ghế rồng, tức giận gào thét, văn võ trên điện đều cúi đầu, không dám đối mặt.