← Quay lại trang sách

Chương 622 Thiên Mệnh Võ Đế

Hắn tuyệt đối không phải nói ngoa. Lúc trước sinh ra Khương Tử Ngọc, hắn mạnh cỡ nào?

Hiện tại nếu lại để cho hắn sinh ra một đứa con, Đại Đạo Chi Nhãn của hắn rất có thể vượt qua Khương Tiển, Khương Thiên Mệnh.

Mộ Linh Lạc tựa hồ suy nghĩ cái gì, gương mặt đang hiện ra ý cười thanh lãnh hơi ửng hồng.

Lúc này, Cơ Võ Quân tựa hồ cảm nhận được cái gì, sắc mặt biến hóa, đứng dậy rời đi.

Những người khác tò mò, cũng không kịp hỏi.

Sau nửa canh giờ, Cơ Võ Quân trở về, đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, nói:

- Đạo Tổ, Bạch Tôn mà ta trước đó từng đề cập với ngài đến đây bái phỏng, ngài thấy sao?

Khương Trường Sinh nói:

- Để cho hắn tới đi.

Cơ Võ Quân lộ ra nụ cười, trước đi ra đón.

Khương Trường Sinh đi đến trước bàn đá ngồi xuống, bắt đầu tự mình rót rượu uống, khó được buông lỏng nửa ngày, tự nhiên muốn nếm một chút rượu ngon hạng nhất của Đại Cảnh.

Cũng không lâu lắm, Cơ Võ Quân mang theo Bạch Tôn đến đây.

Bạch Tôn nhìn thấy người trong viện, khuôn mặt có chút động.

Yêu Lang, Chân Long, Hỏa Nha, xà nhân.... Làm sao còn đang nấu tiểu hài?

Bạch Tôn kinh nghi trong lòng, ánh mắt rơi vào trên người Khương Trường Sinh, bị kinh diễm đến.

Khương Trường Sinh không có mở ra Chí Dương thần quang bày ra hết khí chất tiên nhân của mình, loại Tiên khí kia rất có lực trùng kích tại thế giới võ đạo, dù Bạch Tôn kiến thức rộng rãi cũng bị kinh diễm.

Hắn đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, ôm quyền hành lễ, nói:

- Tại hạ Bạch Hành Lộ, gặp qua Đạo Tổ.

Khương Trường Sinh đưa tay ra hiệu hắn ngồi xuống.

- Ngươi tặng cho Thiên Môn, giúp Đại Cảnh rất nhiều.

Khương Trường Sinh cười nói.

Thiên Môn cổ vũ khí vận của Đại Cảnh, so còn mạnh hơn Nhân Hoàng bia mà Đại Cảnh tự sáng tạo nhiều.

Bạch Tôn nghe xong, trong lòng buông lỏng, đối mặt Đạo Tổ, trọng thần Thánh triều như hắn cũng rất khẩn trương.

Hắn nhìn về phía Khương Thiên Mệnh, tò mò hỏi:

- Đạo Tổ, đó là làm gì?

Khương Thiên Mệnh đã an tĩnh lại, ngâm mình ở bên trong nước thuốc bắt đầu đi ngủ, chợt nhìn, giống như đã ngất đi.

Cơ Võ Quân buồn cười, giải thích một phen, cái này khiến Bạch Tôn có chút xấu hổ.

Diệp Tầm Địch đắc ý cười nói:

- Vị tiền bối Thánh triều này chẳng lẽ nhìn không thấu công lực của đồ nhi ta?

Bạch Tôn nghe xong, lúc này quay đầu nhìn lại, quan sát tỉ mỉ.

Long Khởi sơn có rất nhiều trận pháp, có thể ngăn cách nhìn trộm, suy yếu giác quan của người, cho nên hắn không có trước tiên phát hiện Khương Thiên Mệnh dị thường.

- Khí huyết này...

Bạch Tôn trừng to mắt, mặt lộ vẻ vẻ không thể tin được.

Cơ Võ Quân nói:

- Hắn tên Khương Thiên Mệnh, vừa sinh ra chính là Nhất Động Thiên.

Nghe vậy, vẻ mặt Bạch Tôn càng thêm chấn kinh, nhận biết của hắn bị đánh nát.

- Sinh ra Động Thiên, tên là Thiên Mệnh.....

Bạch Tôn đột nhiên suy nghĩ Thánh thượng Thánh triều tiên đoán, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy.

Khương Trường Sinh mở lời:

- Bạch Tôn, không biết ngươi trước tới tìm ta, cần làm chuyện gì?

Bạch Tôn chính là cảnh giới Bát Động Thiên, còn mang theo một nhóm cao thủ, đại bộ phận cũng đều là hương hỏa tín đồ của hắn, Khương Trường Sinh đã thông qua tiếng lòng của bọn họ biết được mục đích của Bạch Tôn, nhưng hắn vẫn muốn hỏi một câu.

Bạch Tôn hít sâu một hơi, nói:

- Thực không dám giấu giếm, ta muốn đầu nhập vào Đạo Tổ ngài, ta đặt hi vọng nhân tộc ở chỗ của ngài, tư thái Thánh triều ở chỗ Đại Cảnh, hi vọng Đạo Tổ nhận lấy.

Khương Trường Sinh nói:

- Vậy trước tiên ở lại kinh thành đi, nhìn một chút Đại Cảnh này.

Bạch Tôn lộ ra nụ cười, sau đó nâng chén.

Hai người đối ẩm một chén, Bạch Tôn nói về trải qua mấy chục năm qua.

Những người khác cũng bị hắn hấp dẫn, không nghĩ tới còn có người chuyên nghe truyền thuyết truy tìm Đại Cảnh, ý chí như vậy còn mạnh hơn Mộ gia, Mộ gia chí ít có Đạo Tổ chỉ dẫn, Đạo Tổ bảo hộ, nhưng đoàn người Bạch Tôn toàn dựa vào bản thân mình tìm tòi, thậm chí không xác định Đại Cảnh có nhận lấy bọn hắn hay không.

Tất cả mọi người sinh ra khâm phục đối với hắn.

- Sau khi bảy đại Yêu Thánh ngã xuống, nhân tộc có thể thở dốc, đại họa yêu tộc sợ là muốn trì hoãn, bây giờ các triều trên biển tiếp tục tranh đoạt khí vận, chiến đấu Thánh triều.......

Bạch Tôn nhấc lên việc này, còn quan sát Khương Trường Sinh biểu lộ một thoáng, đáng tiếc không có bất kỳ biến hóa nào.

Bạch Tôn tiếp tục nói:

- Nhưng ta cảm thấy các triều trên biển không có thời cơ tấn thăng Thánh triều, Yêu Tộc Chí Tôn tất nhiên sẽ hành động, mặc dù bảy đại Yêu Thánh cũng không phải thủ hạ của hắn, nhưng hắn cũng sẽ không bỏ mặc nhân tộc lớn mạnh, hắn sở dĩ không có hiện thân, chính là năm đó bị Thánh triều trọng thương, còn đang dưỡng thương.

Khương Trường Sinh cũng hiểu biết việc này, gần đây giá trị hương hỏa của Yêu Tộc Chí Tôn đã đột phá năm mươi ức.

Nếu như đột phá, vậy thì quá dọa người, bất quá hắn là dưỡng thương, còn có thể tiếp nhận, phải biết Cửu U ma quân vẫn kẹt tại 3,7 tỷ giá trị hương hỏa.

Khương Trường Sinh mặc dù cảm khái Yêu Tộc Chí Tôn mạnh mẽ, nhưng cũng không sợ.

Hắn cũng đang tiến bộ.

Năm mươi ức giá trị hương hỏa còn không uy hiếp được hắn.

Khương Trường Sinh nói:

- Vậy thì chờ hắn tới đi, mệnh số nhân tộc còn không có tận.

Bạch Tôn lộ ra nụ cười, đi vào Đại Cảnh, quả nhiên không để cho hắn thất vọng.

- Đạo Tổ, Khương Thiên Mệnh có tư thái trở thành Võ Đế, có thể để cho ta làm một vị sư phụ của hắn hay không? Ngoại trừ võ đạo, ta còn có thể dạy hắn tuyệt học phương diện khí vận, trợ hắn càng mạnh.

Bạch Tôn đưa ra thỉnh cầu của mình.

Khương Trường Sinh nói:

- Vậy dĩ nhiên có thể, làm phiền Bạch Tôn.

- Đạo Tổ khách khí.

Bạch Tôn hưng phấn trong lòng, nỗ lực khắc chế cảm xúc.

Vừa sinh ra đã đến Động Thiên cảnh, đồ đệ dạng này tuyệt đối liền là Thiên Mệnh Võ Đế mà Thánh thượng tiên đoán.

Cơ Võ Quân lần đầu tiên thấy Bạch Tôn thất thổ như vậy, không khỏi đối càng thêm kính nể Đạo Tổ.

Cái gọi là Thánh triều, chỉ là cực hạn của nhân tộc, tuyệt không phải cực hạn của Đại Cảnh, bởi vì Đại Cảnh có thần tiên.