← Quay lại trang sách

Chương 644 Đạo Tổ tới

Võ giả nhân tộc, uy phong lúc trước của ngươi đi đâu rồi?

Một tôn Cường Lương chiến sĩ gần cao hai ngàn trượng quỳ một chân trên đất, nhìn xuống bóng người nhỏ bé mịt mù dưới nắm tay, trong lời nói tràn ngập trào phúng.

Lông tóc của vVị Cường Lương chiến sĩ này hiện lên màu đỏ như máu, trên đầu hổ mọc ra hai cây sừng thú, thể phách của hắn rõ ràng so khủng bố hơn Cường Lương chiến sĩ khác, chỉ nhìn thân thể đã cảm nhận được cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa kia.

Thiên Địa Đại Tôn!

Quan Thông U cắn răng, điều động chân khí trong cơ thể, muốn đẩy ra nắm đấm này, đáng tiếc, hắn căn bản đẩy không ra.

Thiên tư chiến đấu của hắn xác thực đáng sợ, nhưng Võ Đạo Thánh Vương cùng Thiên Địa Đại Tôn có chênh lệch cực lớn, căn bản là không có cách vượt qua, ít nhất hắn không thể vượt qua.

- Đáng giận...

Từ khi đi vào Thái Hoang, Quan Thông U vẫn chật vật như thế, mấu chốt nhất là hắn rõ ràng tác dụng của của mình, hắn là tồn tại độc nhất trong quân đội Đại Cảnh, hắn không sợ chết, hắn sợ chính là quân đội Đại Cảnh toàn quân bị diệt.

Đúng lúc này, Cường Lương Đại Tôn đứng dậy, buông ra cự quyền, Quan Thông U lập tức né ra, cấp tốc rời xa hắn.

Nếu không phải Quan Thông U dùng Thiên Diễn võ pháp luyện hóa nhiều năng lực của hung thú, hắn ngay cả một quyền đều gánh không được.

Sau khi hắn kéo dài khoảng cách, ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện Cường Lương Đại Tôn không có đuổi theo, mà là trêu tức nhìn hắn.

Sau lưng Cường Lương Đại Tôn có một hàng thân ảnh đang dậm chân tiến lên, sóng bụi bị xốc lên, từng tôn thân ảnh có thể so với Cường Lương Đại Tôn xuất hiện, khí thế chỉ mạnh chứ không yếu hơn.

- Tứ đệ, ngươi đang làm gì, làm sao không đánh chết hắn?

- Cuộc nháo kịch này cũng nên kết thúc rồi.

- Chết không ít tộc nhân, vừa hay, bớt đi một chút phế vật.

- Nhân tộc này là như thế nào dọa lùi Cửu U ma quân? Thật sự làm ta không thể nào hiểu được.

- Đợi lâu như vậy, nhân tộc còn chưa có xuất hiện tồn tại càng mạnh mẽ hơn, nói rõ đây là thực lực chân chính của nhân tộc.

Từng đạo âm thanh to lớn truyền đến, bọn hắn phối hợp trò chuyện, hoàn toàn không có để Quan Thông U vào trong mắt.

Quan Thông U quay đầu nhìn lại, trên đường đi đều là thi thể, máu chảy thành sông, các tướng sĩ Đại Cảnh phương xa còn đang chém giết lẫn nhau, nếu thả cho bầy tồn tại kinh khủng đằng sau này giết đi qua, hậu quả khó mà lường được.

Nghĩ xong, Quan Thông U quay đầu nhìn về phía Cường Lương Đại Tôn. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt quyết tuyệt, như là lúc trước một mình khiêu chiến Thiên Ô nhất tộc.

Hắn nhấc tay khẽ vẫy, trường kích đã bị mai táng trong bùn đá bay vào trong tay hắn, ánh mắt của hắn rơi vào tôn cự ảnh thần bí phía sau nhất kia.

Lấu người kia so sánh với mấy người Cường Lương đại tôn, đám người bọ họ đều lộ ra thấp bé, sau khi sóng bụi tản ra, một tôn thân ảnh đáng sợ cao tới năm ngàn trượng xuất hiện, nhìn xuống cả vùng.

Đầu hổ thân người, người khoác giáp xương, tứ chi cùng hoàn toàn khác biệt với Cường Lương tộc chiến sĩ khác, lộ ra cực kỳ cứng cáp, mấu chốt nhất là trên người hắn không có lông tóc, giống y như nhân tộc, hiện ra từng khối cơ bắp giống như tảng đá, tay hắn nắm lấy một thanh búa đá to lớn, tựa như tay cầm một ngọn núi.

- Đại vương, có thể kết thúc rồi à?

Cường Lương Đại Tôn quay đầu hỏi, ngữ khí tràn ngập cung kính.

Sắc mặt Cường Lương tộc đại vương lãnh đạm, không có há miệng, nhưng âm thanh của hắn vang vọng ở giữa đất trời:

- Kết thúc đi, đồ sát nhân tộc, sớm một chút trở lại.

Lời nói của hắn truyền đến trong tai hết thảy tướng sĩ đang hăng hái chiến đấu, vô số người quay đầu nhìn lại, thấy được thân ảnh như Ma Thần của Cường Lương tộc đại vương, tất cả mọi người cảm thấy tuyệt vọng.

Một vài võ giả cảnh giới cao thấy được bóng lưng Quan Thông U, Quan Thông U được vinh dự là Võ Tổ đối mặt đám nhân vật đáng sợ của Cường Lương tộc này lại nhỏ bé như vậy, giống như một hạt hạt cát, đối phương thổi một hơi đã có thể thổi chết hắn.

Cường Lương Đại Tôn quay đầu nhìn về phía Quan Thông U, cười gằn nói:

- Võ giả nhân tộc, ngươi đã là người cường đại nhất, chắc hẳn, Thiên Diễn võ pháp chính là ngươi sáng tạo, nếu ngươi chịu dạy lại cho chúng ta, chúng ta có khả năng tha cho ngươi một mạng, để ngươi trở thành người còn sống sót duy nhất.

Quan Thông U trước đó còn kinh ngạc đối phương không hạ sát thủ, thì ra là nhắm tới Thiên Diễn võ pháp, hắn quát lớn:

- Tạp chủng dị tộc, muốn tập võ đạo của ta, các ngươi cũng xứng, muốn giết ta, vậy thì tới đi.

Oanh!

Quan Thông U bùng nổ khí thế, hắn bắt đầu bùng cháy khí huyết, để lực lượng của mình đi đến cực hạn trước nay chưa có.

Hắn muốn tử chiến.

Nghe vậy, Cường Lương Đại Tôn ngẩn người, gương mặt nhanh chóng lộ ra sát ý, hắn đột nhiên nâng quyền, từ xa đánh tới Quan Thông U, một cỗ sóng gió mắt thường có thể thấy rung chuyển không gian, quét về phía Quan Thông U.

Khuôn mặt Quan Thông U bị thổi đến vặn vẹo, đang muốn xuất thủ.

Một vệt sáng xanh lấp lánh, chỉ thấy một thanh kiếm ảnh màu lam từ trên trời giáng xuống, đánh xuyên đại địa, ngăn ở trước mặt Quan Thông U, vì hắn triệt tiêu gió lốc.

Kiếm ảnh màu lam này không nhỏ hơn nếu so với Cường Lương Đại Tôn, thậm chí còn lớn hơn.

Cường Lương Đại Tôn bị dọa đến lui lại, vô ý thức ngẩng đầu nhìn lại, lôi vân trên trời cuồn cuộn, nhìn không thấy bất kỳ thân ảnh gì.

Cường Lương tộc đại vương nhíu mày, mở miệng nói:

- Ngươi cuối cùng chịu ra tay.

- Thiên Địa Đế Cảnh, nhúng tay tranh đấu của cảnh giới thấp hơn, có chút khó coi, Nhân tộc này không phải là tồn tại mà các ngươi muốn diệt là có thể diệt.

Một giọng nói đạm mạc vang lên để hết thảy tướng sĩ Đại Cảnh đều có thể nghe được, bất quá tuyệt đại đa số người đều không biết được đạo âm thanh này phát ra từ đâu.

- Đạo Tổ đến rồi!

Có người hoảng sợ nói, âm thanh như vậy càng ngày càng nhiều, cấp tốc truyền khắp chiến trường, để tất cả tướng sĩ, võ giả chưa từng nghe qua giọng nói của Đạo Tổ đều kích động lên.

Truyền thuyết của Đạo Tổ lưu truyền khắp Đại Cảnh sao mà nhiều sao mà rộng, trong lòng người Đại Cảnh, Đạo Tổ là tồn tại cường đại nhất thiên hạ, bởi vì hắn là tiên thần hạ xuống nhân gian.