Chương 664 Thương Lãng hành động, Thiên Tử cùng khí vận (2)
Lê Nghi chính là Lôi Thần, có thể dẫn ra Thiên Lôi, tụ tập biển mây, nhưng vấn đề ra tại trên khí vận, dùng năng lực của hắn cũng không thể ngày ngày hô phong hoán vũ, sau khi hắn cứu tế thất bại, bách tính bắt đầu mắng hắn, chút tiếng vọng này đã truyền ra trong vòng tròn Đại Cảnh Thần Du đại thiên địa, để các tín đồ mười phần khó chịu với những bách tính không có có trở thành tín đồ kia.
Người Đại Cảnh đã trải qua thời gian quá lâu chưa từng chịu qua khổ, ít nhất nạn đói đã xa cách bọn họ, những bách tính chịu khổ kia quở trách Lôi Thần, quở trách Đạo Tổ, quở trách triều đình, cũng không có sinh ra lòng cảm kích vào việc Lôi Thần làm mưa, ngược lại giận chó đánh mèo hắn không có năng lực.
Khi càng ngày càng nhiều người oán giận Đạo Tổ, các tín đồ Đạo Tổ thì càng ngày càng không vừa lòng, bởi vì Thần Du đại thiên địa tồn tại, dẫn đến các tín đồ cũng biết là cách làm của Vận Bộ, trách không được Đạo Tổ, bách tính không dám phản kháng Thiên Tử, lại tới trách tội Đạo Tổ, này là đạo lý gì, kết quả là, Đại Cảnh hình thành hai trận doanh.
Thậm chí có một chút tín đồ muốn tạo phản, lật đổ hoàng quyền Khương gia, sau đó độc tôn Đạo Tổ.
Tín đồ Đại Cảnh của Khương Trường Sinh phân bố ở từng người giai tầng, từ triều đình quan lại, cho tới tầng dưới chót võ lâm, cỗ lực lượng này hội tụ vào một chỗ, đủ để phá vỡ Đại Cảnh, nhưng Khương Trường Sinh không có làm như vậy, quản lý giang sơn cần hao phí tinh lực, hắn cũng muốn nhìn một chút tử tôn Khương gia có thể ngăn cơn sóng dữ hay không.
- An nhàn lâu, lâu đến người trong thiên hạ đã quên đi cực khổ trước kia, quên Đại Cảnh thịnh thế là được người nào mang tới.
Diệp Tầm Địch khẽ nói, hắn chính là một trong các tín đồ không vừa lòng.
Cơ Võ Quân nói:
- Ngoại trừ An Thường làm loạn, ta cảm thấy phía sau màn có người đang thôi động tất cả những thứ này, vì sao Vận Bộ muốn chế tạo nạn hạn hán, trở nên gay gắt kêu ca? Mưu đồ gì?
Mộ Linh Lạc cau mày nói:
- Ngươi nói là An Thường muốn tạo phản? Trước bức thiên tử mất dân tâm?
Cơ Võ Quân gật đầu nói:
- Trên dưới Vận Bộ đều là người ủa An Thường, hắn há có thể không biết?
Mộ Linh Lạc muốn hỏi có cần nàng đi giết An Thường hay không, nhưng suy nghĩ đại kế của Trần Lễ cùng Khương Trường Sinh ngầm đồng ý, nàng lại yên lặng.
Thế gia vọng tộc, phiên vương hạn chế hoàng quyền Đại Cảnh, mâu thuẫn càng ngày càng sâu, đã đến mức độ không có thể hóa giải, ngay cả Mộ gia cũng có người oán trách Hoàng Tông vung đao loạn.
- Người sau lưng An Thường khẳng định rất nhiều, nếu thật lôi ra, chỉ sợ có thể hù chết Thiên Tử, chờ lúc thiên hạ đại loạn, những người này sẽ đánh lên, để bọn hắn tiêu hao lẫn nhau đi, khi người trong thiên hạ oán hận bọn hắn, Đạo Tổ lại đến đỡ hoàng quyền Khương gia, khi đó Thiên Tử sẽ được bách tính thiên hạ kính yêu, khi đó có thể tiến hành đại thanh tẩy thế gia vọng tộc, hết thảy đều thuận theo ý trời, thuận theo ý dân.
Trần Lễ thở dài nói, hắn nói đến hết sức tàn khốc, nhưng mọi người đều không thể phản bác.
Sự thật xác thực châm chọc như thế.
Khương Trường Sinh tính toán một thoáng, người mạnh nhất Đại Cảnh trừ hắn ra vẫn là Thông Thiên Địa, không có bất kỳ uy hiếp gì.
Vô luận là ai mưu tính trong bóng tối, hắn cũng không có hứng thú, bởi vì mạnh hơn, ở trước mặt hắn đều là một con côn trùng....
Tháng mười, nạn hạn hán kết thúc, mà cuối năm, phía Đông Đại Cảnh lại nghênh đón nạn lạnh.
Định Hòa năm thứ năm, đầu tháng ba.
Trong ngự thư phòng.
Thiên tử ngồi tĩnh tọa ở trên bồ đoàn, tấu chương trên bàn bên cạnh chồng chất thành núi, mặt hắn hướng đến mặt trời ngoài cửa, hai tay biến ảo thủ thế, tựa như đang luyện công.
An Thường đến cố ý dọc theo cạnh cửa tiến đến, không có ngăn cản ánh nắng.
Mắt Thiên tử cũng không trợn, hỏi:
- Tra được chuyện khí vận Đại Cảnh gợn sóng chưa?
Hắn thân là thiên tử, có thể cảm giác khí vận thiên hạ, nhưng chỉ có thể cảm giác được gợn sóng, cũng không rõ ràng cụ thể xảy ra chuyện gì.
- Vẫn như cũ là môn phái võ lâm chém giết, chết người có chút nhiều, bách tính cũng không sao, bệ hạ, nên chỉnh đốn võ lâm, bọn hắn tùy ý tranh đấu, dễ dàng thương tới bách tính, mà lại bỏ qua quốc pháp, há có thể dung túng?
An Thường khom người nói, tư thái rất thấp, tuyệt không giống như thừa tướng.
Thiên tử tiếp tục nói:
- Vậy thì trấn áp đi, đề cử một vị võ lâm minh chủ, việc này do ngươi tới xử lý.
- Tuân mệnh!
An Thường đáp, sau đó móc ra một hộp gỗ nhỏ từ trong tay áo, nói:
- Bệ hạ, đây là Quy Nguyên đan, chính là khí huyết vạn năm Huyền Quy biến thành, có thể tăng trưởng thọ mệnh.
Thiên tử mở mắt, tiếp nhận vật này, nói:
- Không tệ, ngươi có lòng.
An Thường cười nói:
- Thần có thể có hôm nay, toàn bằng bệ hạ kính yêu, bệ hạ sống vạn tuế, thần mới có thể tiêu dao vạn năm.
Thiên tử tức giận nói:
- Vạn tuế? Trẫm có thể sống quá hai trăm tuổi cũng không tệ rồi.
Quân thần hai người trò chuyện trong chốc lát, An Thường lui ra.
Thiên tử thì tiếp tục tu tiên.
Từ khi thay đổi thân tín, hắn đã quen uỷ quyền, Thái Hoang thịnh hội thành công cùng với các tộc tỏ thái độ biểu thị Đại Cảnh muốn bay lên, hắn thấy, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ Hoằng Tông giao cho hắn, hắn không cần thiết toàn thân toàn ý vất vả, trong ngày thường có khả năng dùng phần lớn thời gian dùng tại trên tu tiên, luyện đan.
Chờ Khương Huyền Niên đi đến Động Thiên cảnh, hắn sẽ nhường ngôi cho Khương Huyền Niên là sẽ trấn áp quần thần, không còn xuất hiện tình huống Thiên Tử mấy đời trước.
Thiên tử cảm thấy đều nắm bắt mọi thứ ở trong tay, nếu khí vận thiên hạ xuất hiện kịch biến, hắn tự nhiên sẽ tự mình nhúng tay.
Cái này là chỗ tốt của vận triều, biết khí vận có thể xem thiên hạ.
Nhưng mà.
Khí vận kịch biến thật tới, mà lại tới rất nhanh.
Tháng mười một.
Thiên tử ngồi trong ngự thư phòng, vẻ mặt cực kỳ âm trầm, An Thường bước nhanh đi tới, đang muốn hành lễ, bị Thiên Tử ngắt lời nói:
- Mau nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
An Thường vội vàng trả lời:
- Có người kích động bách tính một châu mưu phản, lúc này mới dẫn tới quốc vận kịch biến, bệ hạ không cần lo lắng, thần đã sắp xếp người đi trấn áp, rất nhanh sẽ được giải quyết.