Chương 663 Thương Lãng hành động, Thiên Tử cùng khí vận (1)
Tháng tư, Thiên Tử hạ chiếu, chuẩn bị Thái Hoang thịnh hội mời sứ giả các tộc mà Đại Cảnh đã tiếp xúc đến ngày hội tân xuân đến Thuận Thiên, chiếu này truyền ra, thiên hạ xôn xao, tuyệt đại đa số người đều tràn ngập kiêng kị cùng thành kiến với dị tộc, cứ nghĩ thiên tử đây là dẫn sói vào nhà.
Nhưng Thiên Tử đã hạ chiếu, ván đã đóng thuyền, việc này đã được định ra.
Lạc châu, một châu giàu có nhất Đại Cảnh.
Trong một tòa phủ đệ.
Một mang nam tử áo bào đen theo mặt nạ màu bạc đang uống trà, mặt nạ chỉ che đậy nửa trên gương mặt của hắn, lộ ra miệng mũi, theo da cùng râu bạc của hắn đến xem, người này hết sức cao tuổi.
Một thân ảnh trống rỗng xuất hiện, nửa quỳ trước mặt hắn, ôm quyền nói:
- Chúa công, Thương Lãng đã tuyển định.
Người này mặc áo bào võ giả, ánh mắt nhìn về phía nam tử áo bào đen tràn ngập cuồng nhiệt.
Nam tử áo bào đen đáp:
- Ừm, ta đã biết, mật thiết quan tâm hắn.
- Tuân lệnh!
Võ giả đi theo tan biến tại chỗ giống như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Cửa phòng bỗng nhiên mở ra, một đạo thân ảnh từ trong nhà đi ra, đúng là một lão đạo nhân, nếu Khương Trường Sinh ở đây, nhất định có thể nhận ra hắn, chính là người đã sáng lập ra Long Khởi quan, Thanh Hư đạo trưởng.
Hắn thoạt nhìn không có biến hoá quá lớn nếu so với hơn hai trăm năm trước.
Chẳng qua trên trán nhiều thêm một đầu hắc văn quỷ dị.
Thanh Hư đạo trưởng đi đến trước mặt hắc bào nam tử ngồi xuống, một bên châm trà cho mình, vừa nói:
- Nếu như hôm nay Thiên Tử củng cố hoàng quyền, thiên hạ thái bình, ngươi muốn mạnh mẽ đẩy ra Thương Lãng sao?
Nam tử áo bào đen bình tĩnh nói:
- Thiên hạ thái bình chẳng qua là giả tượng, Hoàng Tông gặp phải ám sát, Đạo Tổ cũng không có ra tay, nói rõ Đạo Tổ đã chán ghét mà vứt bỏ Đại Cảnh, không có Đạo Tổ che chở, Đại Cảnh là món ăn trong mâm, chờ đợi lấy Thiên Mệnh Chi Nhân lên bàn chia ǎn.
Cảnh Hoằng Tông Khương Hàn là vị Thiên Tử Đại Cảnh thứ nhất bị ám sát thành công từ Thái Tông đến nay, trước khi chưa dời đô, không người nào dám hành thích Thiên Tử, bởi vì có Đạo Tổ, nhưng sau khi dời đô liên tục xảy ra chuyện hành thích, Đạo Tổ cũng không có ra tay, Cảnh Hoằng Tông bị ám sát thành công càng làm cho thế lực khắp nơi cuồn cuộn sóng ngầm.
Càng ngày càng nhiều người cảm thấy sau khi dời đô, tình cảm giữa Đạo Tổ và Khương gia xem như chặt đứt, trước đó Cường Lương tộc đột kích, Đạo Tổ sở dĩ ra tay, đều chỉ là vì người trong thiên hạ thôi.
- Thương Lãng thật thích hợp sao?
Thanh Hư đạo trưởng hỏi.
Ánh mắt nam tử áo bào đen lóe hàn mang, nói:
- Nếu chỉ làm Thương Lãng, hắn phù hợp, nhưng cũng chỉ thích hợp làm Thương Lãng.
Thanh Hư đạo trưởng khẽ gật đầu.
- Xem trước một chút Thương Lãng hành động, nếu thiên hạ đại loạn, Đạo Tổ vẫn như cũ không tay, vậy bọn ta mới có thể chân chính áp dụng.
Theo đại kế, triều tông trước kia, thế gia vọng tộc hiện tại đều đang đợi Đạo Tổ tỏ thái độ.
Nam tử áo bào đen chậm rãi nói, nhắc đến Đạo Tổ, ánh mắt hắn hiện ra gợn sóng, không biết suy nghĩ cái gì.
Hắn nhìn về phía Thanh Hư đạo trưởng, nói:
- Chuẩn bị kỹ càng đi, tác dụng của ngươi rất lớn, còn lớn hơn cả Thương Lãng.
Thanh Hư đạo trưởng lộ ra nụ cười, nói:
- Bần đạo sớm đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nam tử áo bào đen nhếch miệng lên....
Định Hòa năm thứ ba, ngày tân xuân đến, ánh mắt khắp thiên hạ rơi vào trên Thuận Thiên thành, nghe nói có mười chi chủng tộc linh trí đến từ Thái Hoang đến đây bái phỏng, rất nhiều người đều đang lo lắng Hoàng thành xảy ra chuyện.
Thái Hoang thịnh hội kéo dài mười ngày, các tộc rời khỏi, cả tràng thịnh hội không có bất kỳ sóng gió gì, hết thảy thuận lợi, nghe nói các tộc đều triều cống bảo vật, mười phần tôn sùng Đại Cảnh.
Người trong thiên hạ lúc này mới yên tâm, bắt đầu chờ mong tương lai Đại Cảnh.
Tiêu chí của Thái Hoang thịnh hội để Đại Cảnh chính thức dung hợp cùng Thái Hoang, tuyệt đối có thể lưu danh sử sách.
Thiên tử cao hứng, đề bạt chủ sự Thái Hoang thịnh hội Vận Bộ Thượng thư An Thường làm Thừa tướng, tiến vào ba tỉnh, có thể tham gia quyết sách quốc sự, tốc độ An Thường tấn thăng quá nhanh, dẫn tới triều đình rung chuyển, cũng rước lấy rất nhiều đại thần bất mãn, rất nhiều đại thần nhịn mấy triều cũng không có đặt chân đến vị trí thừa tướng, An Thường chẳng qua là chuẩn bị một trận thịnh hội đã được tấn thăng thừa tướng, quả thật hài hước.
Nghe nói một lần tảo triều kia huyên náo rất lớn, văn võ quần thần tạo áp lực, nhưng Thiên Tử khăng khăng mà làm.
Sau khi An Thường trở thành thừa tướng, cấp tốc đề bạt thân tín của mình, chưa tới nửa năm, những âm thanh phản đối hắn trước kia mất ráo, ít nhất lên trên triều đình là không nghe được.
Yên ổn bốn năm.
Đầu tháng bảy, bắc bộ Đại Cảnh xuất hiện đại hạn hiếm thấy, không đến một tháng, nạn hạn hán bùng nổ, tùy theo mà đến là nạn đói, vô số dân chúng chịu khổ.
Trong Long Khởi sơn.
- Nạn hạn hán. Hài hước, tất nhiên là có người Vận Bộ đang làm trò quỷ, dẫn đến lực lượng khí vận một vùng kia bị cắt giảm, bằng không dùng quốc vận Đại Cảnh, sao có thể có kiếp nạn giống như thế này?
Trần Lễ khinh thường nói, ngữ khí lạnh lẽo.
Bạch Tôn lắc đầu nói:
- Xem ra đương kim thiên tử không biết khí vận chi đạo, bên người cũng không có trung thần truyền lại dân tình.
Trần Lễ nói:
- Kia cũng là chính hắn lựa chọn, theo hắn trọng dụng An Thường, hắn đã sai, An Thường kia đã sớm đoạn tuyệt tình cảm sư đồ cùng Tề Thánh, bệ hạ còn có thể coi trọng hắn, tất nhiên là bị mê hoặc, An Thường người này xác thực rất có thủ đoạn, thời gian một năm, hắn đã quyền nghiêng triều chính, xem ra sau lưng của hắn có rất nhiều thế lực đang ủng hộ.
Hắn nhìn về phía Khương Trường Sinh cạnh dược đỉnh, nói:
- Đạo Tổ, ngài nhất định phải nhịn, thời cơ phá bỏ cái cũ, xây dựng cái mới đã tới.
Khương Trường Sinh không có nói tiếp, Bạch Kỳ ghé vào bên cạnh hắn tức giận căm phẫn nói:
- Chủ nhân đã phái người đi hô phong hoán vũ, kết quả còn bị người mắng.