← Quay lại trang sách

Chương 705 Đại chiến đầu tiên của Thiên Cảnh

Ông!

Tiếng kèn vang lên từ bên trong từng thành trì, hội tụ vào một chỗ, vang vọng toàn bộ Cự Cường châu, các tướng sĩ khắp núi khắp đồng dồn dập đứng dậy.

Đại chiến sắp đến.

Bầu không khí xơ xác tiêu điều cấp tốc lan tràn, không có người thất kinh, đại quân các châu sớm đã chuẩn bị kỹ càng, Từ Thiên Cơ thông qua khí vận, truyền âm cho hết thảy tướng sĩ, các lộ đại quân tiến đến thành trì biên cảnh, trùng trùng điệp điệp, hình thành hàng dài.

Phàm là người có thể tham gia vào chiến đấu dạng này, yếu nhất cũng là Thần Nhân, cho nên các quân đều phi hành trên không trung, binh sĩ trên mặt đất đều là bộ đội hậu cần, phụ trách áp giải lương thực, binh giới các loại hàng hóa.

Phần cuối thiên địa, từng tôn thân ảnh đáng sợ đang tụ tập tới, tất cả đều là cốt trùng hình người, hình dáng tướng mạo mang cho các tướng sĩ Thiên Cảnh cảm giác áp bách cực lớn.

Trên tường thành, Khương Thiên Mệnh nhìn kẻ địch dị tộc phương xa, mặt lộ ra vẻ hưng phấn.

Đây là lần đầu tiên hắn tham chiến, trước kia luận bàn cùng người một nhà, hắn không khỏi cảm thấy phấn khởi.

Dương Chu, Thập Bát Tinh Túc của Long Khởi quan đứng bên cạnh đang đang giới thiệu tình huống cho hắn, hi vọng hắn không được qua loa chủ quan.

Trên tường thành, đại quân đang bày quân trận, mặc dù địch nhân đã ngoi đầu lên đại quân vẫn ngay ngắn trật tự, không loạn chút nào, bọn hắn đều có tín ngưỡng, mặc dù đối mặt cường địch không biết, cảm giác tín niệm để sợ hãi của bọn hắn rất nhanh liền thối lui.

- Ta trước đánh trận đầu đi.

Khương Thiên Mệnh vứt xuống câu nói này, bỗng nhiên như mũi tên giết ra ngoài.

Dương Chu kinh hãi, vội vàng đuổi theo, tiểu tử này là con cháu bảo bối của Đạo Tổ, hắn cần bảo vệ tốt, Thập Bát Tinh Túc cũng đuổi theo sau.

Một màn này bị các quân thấy, các tướng sĩ nghị luận ầm ĩ, rất nhanh đã biết được tên Khương Thiên Mệnh.

Một trong tam đại Thánh Vương của Thiên Cảnh.

Biết được thân phận của Khương Thiên Mệnh, sĩ khí toàn quân phóng đại!

Oanh!

Chân trời truyền đến tiếng vang khi chân khí Khương Thiên Mệnh bộc phát, thụ nhãn trên trán bắn ra chùm sáng màu đỏ ngòm, quét ngang kẻ địch, những cốt trùng hình người dồn dập vây công hắn, một trận loạn chiến bùng nổ, Dương Chu, Thập Bát Tinh Túc cấp tốc gia nhập vào trong đó.

Những cốt trùng hình người này có hình thể to lớn, có thể tạo ra bão cát, chế tạo Sa Bạo, đại chiến mở ra không bao lâu, chân trời đã cát vàng đầy trời, như bão cát sắp đột kích, hùng vĩ vô song.

Trận chiến chính thức đầu tiên từ sau khi Thiên Cảnh từ thành lập bắt đầu khai hỏa.

Trong một đại điện rộng rãi, trên từng cây trụ đá màu tím có treo từng ngọn đèn dầu, thiêu đốt lên ngọn lửa màu xanh lam, khiến cho trong điện u ám, đè nén mà âm u.

Hai bóng người ngồi trên ghế, nhìn một quả cầu ánh sáng lơ lửng trước mặt, bên trong xuất hiện tình huống đám người Khương Thiên Mệnh đại chiến cùng dị tộc.

- Chuyện võ giới, có gì đáng xem?

Nói chuyện chính là một nữ tử mặc áo tím, ung dung hoa quý, dung nhan xinh đẹp, trong lúc nhíu mày tản ra một cỗ uy nghiêm khó tả.

Ngồi bên cạnh nàng chính là một tên nam tử, người mặc áo lam hoa văn màu tím, đầu đội kim quan, hai luồng sợi tóc đen theo gương mặt hạ xuống, khuôn mặt anh tuấn, chẳng qua là song đồng hiện lên hình bán nguyệt, âm lãnh như xà hạt.

Hắn chính là Thái Hoang thần quân.

Thái Hoang thần quân mở lời:

- Đây là võ giới của ta bị dị số tập kích, ta không rõ ràng hắn là chui vào từ một phương thiên địa nào, nhưng hắn rõ ràng tồn tại, ta lại cảm giác không đến khí vận của hắn, mặt khác, lúc hắn đột phá, quy tắc thiên địa sẽ không dung hắn, nói rõ nội tình của hắn thật không đơn giản.

Nữ tử áo tím nhíu mày, nói:

- Ồ? Vậy nói rõ võ đạo của hắn khác biệt ngươi, dẫn đến võ giới của ngươi gạt bỏ hắn, nhưng ta nghĩ ngươi cũng không thể nhúng tay chuyện võ giới, Thần Chủ đã rất bất mãn đối với ngươi.

Nàng vừa nói, một bên bị chiến đấu trong quang cầu hấp dẫn.

- A, thiên tư của kẻ này rất không tệ, không nghĩ tới bên trong võ giới của ngươi còn có thiên tài như thế.

Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm Khương Thiên Mệnh, trong mắt tràn đầy vẻ tán thưởng.

Thái Hoang thần quân bất đắc dĩ nói:

- Hắn chính là thủ hạ của dị số, nếu là bỏ mặc không quan tâm, võ giới của ta có khả năng bị dị số đoạt đi.

Áo tím nữ tử nói:

- Vậy ngươi có lôi kéo hắn?

Thái Hoang thần quân yên lặng.

Nữ tử áo tím liếc mắt nhìn hắn, không nói thêm lời nào.

Cùng lúc đó, chiến đấu trong quang cầu phát sinh biến hóa.

Càng ngày càng nhiều cốt trùng hình người đánh tới, trên trời còn có đếm không hết hỏa cầu bay nện tới, như quần tinh từ thiên ngoại buông xuống, thanh thế hạo đại.

Chúc Dung tộc đột kích.

Trước thành trì, hết thảy tướng sĩ ngưỡng vọng nhìn lại, đều vì đó động dung, phóng tầm mắt nhìn tới, chân trời cố cốt trùng hình người, hỏa cầu nhiều vô số kể, che khuất bầu trời, vạch phá bầu trời, thanh thế như có mối nguy diệt thế buông xuống, mang cho tướng sĩ Thiên Cảnh cảm giác áp bách khó có thể tưởng tượng.

- Tạp chủng Nhân tộc! Chịu chết đi!

Một đạo tiếng hét to khinh cuồng truyền đến, vang vọng đất trời.

Đinh tai nhức óc.

Chỉ thấy một hỏa cầu khổng lồ tràn đầy liệt diễm co vào, hiện ra thân ảnh một đại hán ngời đầy lửa đỏ, như Ma Thần bay tới, uy áp khủng bố bao phủ giữa thiên địa.

- Hừ!

Một tiếng hừ lạnh tiếng vang lên, để hết thảy tướng sĩ Thiên Cảnh chấn động tâm thần, bọn hắn quá quen thuộc tiếng hừ này.

Thánh thượng.

Đạo Tổ!

Trong chốc lát, thành trì vùng trời ngưng tụ ra hiện một thanh kiếm ảnh màu lam, dài đến ngàn trượng, kiếm ảnh lay động, phân tán thành từng thanh từng thanh kiếm ảnh, lớn nhỏ nhất trí, tất cả kiếm đều chỉ đại quân Chúc Dung tộc cùng cốt trùng hình người.

Các tướng sĩ Thiên Cảnh ngẩng đầu nhìn lại, đều có thể thấy kiếm ảnh màu lam đầy trời, tựa như đại dương mênh mông bao phủ thành trì, các tướng sĩ Thiên Cảnh nhìn thấy mà cảm xúc sục sôi.

- Cái đó là...

Thân thể nữ tử áo tím bỗng nhiên nghiêng về phía trước, đôi mắt đẹp nheo lại.