← Quay lại trang sách

Chương 710 Bộ lạc Thanh Thạch, đạo quả tu hành (2)

Đám người nghị luận bên trong thạch điện, bọn họ đều là cường giả Thanh Thạch bộ lạc, Khương Tiển hai người ở đây ngược lại là yếu nhất trong đám.

Viêm Điển nhắm mắt, không biết suy nghĩ cái gì.

Qua một hồi lâu.

Viêm Điển mở lời:

- Tiển Nhi, có thể dẫn người đi tìm Thiên Cảnh hay không, ta muốn hiểu rõ tình huống Thiên Cảnh.

Khương Tiển nghe xong, đang muốn mở miệng, Lâm Hạo Thiên trước tiên nói:

- Để ta đi cho, hắn hiện tại có gia đình nhỏ không đi rời được của hắn.

Lời vừa nói ra, những người khác cười vang, phần lớn đều là thiện ý, tới lâu như vậy, Khương Tiển đã được Thanh Thạch bộ lạc tiếp nhận.

Khương Tiển nhìn về phía Lâm Hạo Thiên, đang muốn nói chuyện, nhưng bị Lâm Hạo Thiên lắc đầu ra hiệu, để cho hắn đừng nói chuyện.

Viêm Điển trầm ngâm nói:

- Được, ta tự mình tuyển bạt một nhánh đội ngũ, trước đi khảo sát Thiên Cảnh.

Mọi người không có ý kiến, uy tín của Viêm Điển trong Thanh Thạch bộ lạc là không người có thể địch.

Tuế nguyệt như thoi đưa, tháng ngày trôi qua rất nhanh.

Sau khi lên làm Thiên Tử Thiên Cảnh, sinh hoạt của Khương Trường Sinh vẫn đơn giản như cũ, phần lớn thời gian đều tập trung về việc tu hành, ngay cả tảo triều đều không ra, đây là thời kì không có tảo triều dài nhất từ khi thành lập Đại Cảnh đến nay, nhưng không có người cảm thấy Khương Trường Sinh hoang đường, giang sơn cũng không có loạn, tương phản, phát triển không ngừng.

Khương Trường Sinh từng nói ở trong Thần Du đại thiên địa, nếu có thể tố giác quan lại tham ô, tội lỗi, có thể được phong thưởng.

Có Thần Du đại thiên địa tồn tại, vô luận địa vị như thế nào, cũng có thể báo cáo tình huống cho hắn, dưới tình huống như vậy, người làm quan người người cẩn thận từng li từng tí.

Khương Trường Sinh đang dùng một loại phương thức mà chúng sinh thế giới võ đạo khó có thể lý giải được quản lý giang sơn, trả giá tinh lực cực nhỏ, thu hoạch hồi báo cực lớn.

Đương nhiên, ngoại trừ Thần Du đại thiên địa tồn tại, linh hồn bản thân hắn mạnh mẽ cũng rất quan trọng, có thể làm cho hắn cảm giác được tiếng lòng của hết thảy tín đồ.

Thiên Cảnh nghênh đón thịnh thế, mặc dù vẫn có giai cấp, nhưng bách tính tầng dưới chót cũng có hi vọng.

Thoáng chớp mắt.

Mười năm trôi qua. Tiên Nguyên năm ba mươi ba, xuân hạ giao thế, thời tiết Kinh Thành hợp lòng người.

Bên trong Tử Tiêu cung.

Khương Trường Sinh đang tĩnh tọa luyện công, từ đột phá tới Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười đã có ba mươi bốn năm, hắn vẫn như cũ duy trì thái độ chuyên chú tu luyện, hắn tu tâm tiến vào một giai đoạn mới hoàn toàn khác.

Tu hành đạo quả.

Thân thể cùng linh hồn hắn đã lột xác thành tiên, kế tiếp là tu hành đạo quả.

Đạo quả tựa hồ phân ra đẳng cấp, hắn tạm thời không rõ ràng sau khi đột phá sẽ có biến hóa như thế nào.

Những năm này, hắn lý giải đạo quả càng ngày càng sâu, đạo quả cũng không phải ở trong cơ thể, mà là một loại vĩ độ khác, tựa như linh hồn, linh hồn ở bên trong thân thể, nhưng lại rất khó phát hiện từ thân thể, đạo quả tồn tại càng sâu hơn linh hồn, nhất là theo đạo hạnh của hắn càng ngày càng mạnh.

Bên trong lý giải của hắn, đạo quả cùng loại với quy tắc thiên địa, vô tương vô hình, im ắng vô sắc, rồi lại chân thực tồn tại.

Hắn từ từ mở mắt, trong mắt lóe lên ánh vàng.

Hắn bắt đầu diễn toán người mạnh nhất bên trong từng phạm vi. Người mạnh nhất bên trong phạm vi thiên hạ đã biết đi đến chín mươi lăm ức, thiên hạ này bao gồm Thái Hoang, mà người mạnh nhất Thiên Cảnh trừ hắn ra vẫn như cũ là Thông Thiên Địa, sắp đến ba trăm triệu giá trị hương hỏa. Yêu Tộc Chí Tôn vẫn có hơn sáu tỷ giá trị hương hỏa, đi đến cảnh giới này của hắn, mong muốn đột phá một tầng cảnh giới là rất khó.

Nếu tính người mạnh nhất hệ thống phát hiện, đó chính là Thái Hoang thần quân, hơn hai ngàn ức giá trị hương hỏa, nhất ngựa tuyệt trần.

Như vậy xem ra, trừ phi địch trên trời đến, Khương Trường Sinh đã vô trong thế giới võ đạo, nhưng hắn vẫn như cũ kéo căng tiếng lòng không dám thư giãn.

Đổi thành cảnh giới võ đạo, hắn và Thái Hoang thần quân rất có thể là tồn tại cùng một cảnh giới, chẳng qua là hắn mạnh hơn, cái này khiến hắn hết sức không có cảm giác an toàn, nhất định phải cao hơn kẻ địch đã biết rất nhiều, hắn mới cảm thấy ân ổn.

Một đường đi tới, hắn dựa vào tin tức như thế này nhiều lần thắng cường địch. Đã có trên trời, tất nhiên còn có vô số cường giả.

Khương Trường Sinh vừa mới thành tiên, cũng sẽ không cảm thấy mình cách vô địch rất gần, hắn có quá nhiều quá nhiều chuyện không thể làm được, điều này nói rõ hắn còn kém xa lắm.

Hắn tiếp tục diễn toán, thông qua đủ loại vấn đề tìm tòi tình huống mối nguy cho mình, đồng thời, tâm thần hắn khẽ động, mở cửa Tử Tiêu cung.

Trần Lễ bước nhanh tiến vào, đi đến trước mặt hắn cung kính hành lễ, mở lời:

- Nửa tháng trước, trú quân bên ngoài gặp được thiên thạch vũ trụ, đi qua thẩm tra, các tướng sĩ phát hiện bên trong có một phiến đá ghi chép võ học.

Khương Trường Sinh mở mắt nhìn về phía hắn, nghe hắn nói tiếp.

- Căn cứ theo thông tin chúng ta và dị tộc trao đổi, phát hiện mấy chục năm gần đây thường xuyên có thiên thạch vũ trụ ẩn chứa công pháp, võ học, cũng có thần binh cùng với bảo vật buông xuống, chuyện này cực kỳ kỳ quặc, ta hoài nghi là Thiên Địa Chi Thần đang trợ giúp ngoại tộc, mặc dù có thiên thạch bị chúng ta nhặt được, nhưng tuyệt đại đa số thiên thạch đều bị chủng tộc khác phát hiện, cứ thế mãi, đạt chủng tộc được thiên ngoại tương trợ tất sẽ càng ngày càng mạnh.

Nói đến chỗ này, sắc mặt của hắn trở nên khó coi.

Đối với thiên ngoại không biết, hắn tự nhiên bảo lưu lấy một phần hoảng sợ.

Khương Trường Sinh nói:

- Không sao đâu, thiên ngoại bảo vật kéo dài không được bao lâu, cũng không thể vô cùng vô tận, Thiên Địa Chi Thần đánh ép nhân tộc, chính là kiêng kị nhân tộc mạnh mẽ, không có khả năng sáng tạo ra nhân tộc thứ hai.

Đây là kết quả sau khi hắn suy nghĩ sâu xa, bởi vì Thái Hoang thần quân ra lệnh cho chủng tộc khác là diệt trừ nhân tộc, cũng không phải diệt trừ hắn. Nếu như hắn là Thái Hoang thần quân, chẳng qua là nhằm vào dị số, hoàn toàn có khả năng xách động nhân tộc, khiến hắn tiến vào một loại cảnh ngộ xấu hổ.