← Quay lại trang sách

Chương 711 Khiêu chiến đến từ vương tộc (1)

Trần Lễ cảm thấy Khương Trường Sinh nói có lý, hắn chủ yếu đến xò xét ẩn ý một chút.

- Không hổ là Đạo Tổ, hoàn toàn không để thần trên trời vào mắt, Vạn Tiên Chi Tổ thật cường đại, xem ra vô luận ở thế gian, hay tại thượng giới, tranh đấu vĩnh viễn không thiếu.

Trần Lễ yên lặng suy nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn đầy kính ý.

Khương Trường Sinh dặn dò một ít chuyện, chủ yếu là liên quan tới Linh sơn, sau khi đại chiến kết thúc, Sa Minh tộc, Chúc Dung tộc mang đến thời cơ bùng nổ cho võ đạo Thiên Cảnh, càng ngày càng nhiều võ giả trổ hết tài năng, thu hoạch được tư cách lên núi, quản lý bên trên Linh sơn cũng biến thành phức tạp, từ dòng họ hoàng thất, cho tới thiên tài bình dân, các cấp độ thiên tài, công thần có công tụ tập cùng một chỗ, khó tránh khỏi bùng nổ mâu thuẫn.

Khương Trường Sinh mạnh hơn, cũng chỉ có thể để tâm tuyệt đại đa số người hướng mình, không thể khống chế hết thảy tư dục của bọn hắn.

Trần Lễ ghi nhớ, hành lễ rời đi.

Khương Trường Sinh không có tiếp tục luyện công, mà thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn, nhìn trộm chỗ sâu trong Thái Hoang.

Thế giới võ đạo cực kỳ bao la, cho dù Khương Trường Sinh hiện tại cũng còn chưa hoàn toàn nhìn hết thế giới võ đạo hoàn chỉnh, hằng năm hắn đều sẽ tốn thời gian đi xem thiên địa, mà phân thân cầm lấy Sơn Hải kinh, Thiên Địa Bảo Giám còn theo không kịp tốc độ ánh mắt của hắn.

Lần này, Khương Trường Sinh kéo dài khoảng cách lần trước nhìn trộm, tiếp tục dò xét về phía trước.

Chủng tộc ở sâu trong Thái Hoang xác thực mạnh mẽ, sinh linh dám quang minh chính đại hành tẩu ở phía trên mặt đất từng người khổng lồ như núi, Hung thú cao vạn trượng ở đây đều lộ ra thấp bé, bất quá Khương Trường Sinh đã kiến thức được Tinh Thần thiên ngoại, đã không em để hình thể vạn trượng vào mắt.

Vạn trượng chỉ là to lớn đối với phàm linh, tựa như Địa Cầu kiếp trước, nhìn như lớn, nhưng để ở bên trong vũ trụ cuồn cuộn, không phải chỉ là một hạt cát?

Khương Trường Sinh mong muốn theo đuổi Tiên đạo đỉnh phong, há có thể không chơi vũ trụ trong lòng bàn tay?

Ít nhất đây là cảnh giới mà Khương Trường Sinh mong muốn đi đến.

Thiên địa co vào, sông núi thay đổi, phong cảnh vô hạn tráng lệ lóe lên trước mắt hắn.

Thật lâu.

Khương Trường Sinh đột nhiên nhíu mày, Thiên Địa Vô Cực Nhãn dùng lại, không thể đẩy về trước. Đây là một mảnh đầm lầy, vô số cái hố, lớn như hồ nước, sương mù tràn ngập, rất nhiều côn trùng hình thể khổng lồ chiếm cứ ở đây, từng cây từng cây đại thụ ngang trời treo từng cây mây to như sơn mạch, một khỏa thiên thạch rơi vào trên mặt đất đầm lầy, xung quanh trăm dặm đầm lầy sụp đổ, hình thành một vũng bùn to lớn.

Giờ phút này, viên thiên thạch to lớn đang nứt ra, vết nứt càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn, từng sợi khói đen tiêu tán ra, sâm nhiên đáng sợ.

Khương Trường Sinh dọc theo con đường này nhìn thấy không ít thiên thạch, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thiên thạch tự mình nứt ra.

Trong lúc hắn quan sát, từng khối đá vụn rơi xuống, chỉ là vỡ vụn đã hao tốn thật dài nhất thời, hắn nhìn thấy một thân ảnh tuyết trắng, đó là một nữ tử, chỉ hiển lộ nửa người trên, nửa người dưới còn khảm nạm ở bên trong thiên thạch, làn da của nàng trắng nõn lóe ánh sáng, tóc đen phất phới, còn dài hơn nửa người trên.

Người thiên ngoại?

Khương Trường Sinh quan sát tỉ mỉ, không thể không nói, thân thể của đối phương theo thẩm mỹ của hắn mà nói là rất hoàn mỹ, khuôn mặt càng tuyệt mỹ, đều đẹp hơn hết thảy nữ tử hắn nhận biết.

Nàng chậm rãi đi ra từ bên trong thiên thạch, tóc đen cấp tốc bao bọc thân thể, che đậy dáng người mỹ diệu.

Nàng đưa mắt nhìn lại, song đồng như là Lam Bảo thạch, ánh mắt lạnh lùng, cũng không bao la mờ mịt, tựa hồ tại tìm cái gì.

Khương Trường Sinh cảm thụ một thoáng khí tức của đối phương.

Rất mạnh.

Tuyệt đối vượt qua Võ Đế.

Chẳng lẽ là người của Thái Hoang thần quân?

Khương Trường Sinh thử diễn toán người mạnh nhất cô gái này có thể mời tới, nhưng hệ thống không thể diễn toán, nói cách khác, cũng không phải là người của Thái Hoang thần quân.

Đương nhiên cũng có một khả năng, kia chính nàng tuy là thủ hạ của Thái Hoang thần quân, nhưng cũng có thể mời đến tồn tại mạnh hơn Thái Hoang thần quân.

Mặc kệ như thế nào, người thiên ngoại nhất định phải cẩn thận. Theo Khương Trường Sinh nhìn soi mói, thiên ngoại nữ tử bay về một phía.

- Kỳ quái, vì sao lại có loại cảm giác bị nhìn chằm chằm.

Thiên ngoại nữ tử lẩm bẩm, đôi mi thanh tú nhíu chặt, tóc đen bao vây thân thể trở nên dài hơn càng dày đặc.

- Xem ra Thần Quân nói đúng, dị số kia tuyệt đối không đơn giản, may mắn ta xuống sớm, bằng không...

Thiên ngoại nữ tử suy nghĩ trong lòng, cũng không hề nói ra lời, nàng cũng sợ bị nghe được, mặc dù bên trong giác quan của nàng, trong phạm vi mười triệu dặm không có uy hiếp, nhưng đối mặt dị số không biết, nhất định phải chú ý cẩn thận.

Nàng tăng thêm tốc độ, Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm vào nàng, mắt thấy nàng tru diệt một con hung thú, sau đó chế tạo da lộng của nó thành một bộ áo bào, mặc vào.

Gặp nàng cũng không có hướng thẳng đến Thiên Cảnh, Khương Trường Sinh không còn quan tâm nàng, tiếp tục dò xét về phía khu vực không biết.

Đêm khuya.

Thiên ngoại nữ tử ngồi tĩnh tọa ở bên cạnh một con sông lớn, dưới ánh trăng, mặt sông sóng nước lấp loáng, phản chiếu mặt trăng vặn vẹo.

Nàng xuất ra một khối ngọc thạch, lớn như trứng ngỗng, nàng rót chân khí bản thân vào trong đó, rất nhanh, ngọc thạch sáng lên hiện ra khuôn mặt Tử Hoàn thần quân.

- Thần Quân, ta đã đến Thái Hoang võ giới.

Thiên ngoại nữ tử nói khẽ.

Tử Hoàn thần quân mặt không đổi sắc, nói:

- Trước tiên tìm nhân tộc, không muốn đánh rắn động cỏ, dò xét người mạnh nhất nhân tộc, tận lực lôi kéo.

Thiên ngoại nữ tử gật đầu.

Tử Hoàn thần quân không yên lòng, nói:

- Dao Lăng, nhớ rõ, chớ có thái độ miệt thị võ giới, ngươi đối mặt tồn tại chưa hẳn không bằng ngươi, dị số có thể làm cho Thái Hoang thần quân không làm gì được tất nhiên không thể dùng chiến lực sinh linh võ giới ước định.