Chương 724 Thái Thượng Côn Luân, vạn cổ sát tinh (2)
Nghĩ xong, Khương Trường Sinh truyền âm cho đám người Bạch Kỳ, để bọn hắn chuẩn bị sớm, đến lúc đó cùng với mười vị tín đồ khác tiếp nhận phong thưởng, hắn muốn ban thưởng tiên thần mệnh cách trước mặt vô số tín đồ, chờ những tiên thần mệnh cách này trưởng thành, các tín đồ có thể ý thức được sự cường đại của hắn. Trên thực tế, chỉ cần hắn cho trước mặt mọi người, liền có thể kích thích đến các tín đồ.
Thoáng chớp mắt, lại một năm qua đi.
Tiên Nguyên năm năm mươi lăm, giảng đạo mười năm một lần bên trong Thần Du đại thiên địa bắt đầu, Khương Trường Sinh mặc dù tu tiên, nhưng hắn lý giải võ đạo rất sâu, lại dùng góc độ đạo pháp giảng có thể làm cho các tín đồ được ích lợi không nhỏ, thậm chí dẫn phát linh cảm võ đạo.
Tề Duyên, Quan Thông U thường xuyên nhận được dẫn dắt.
Mà lần này, hắn để mười sáu vị tín đồ thu hoạch được tư cách tiên thần, để vô số tín đồ phấn chấn, trong đó còn bao gồm hai vị tín đồ yêu tộc, điều này cũng làm cho tín đồ không phải nhân tộc càng có lòng trung thành.
Đạo Tổ thật chính là muốn thành lập Thiên Đình vạn tộc bình đẳng.
Rất nhanh, Kinh Thành nghênh đón lôi vân, đó là đám người Cơ Võ Quân, Bạch Kỳ dẫn tới thiên tượng.
Tin tức truyền đi rất nhanh, càng ngày càng nhiều bách tính Kinh Thành biết được là Đạo Tổ đang ban thưởng tiên thần mệnh cách.
Người người đều biết Thánh thượng chẳng qua là nhất thời, không sớm thì muộn sẽ phi thăng, mà hắn sẽ mang theo công thần một triều đứng hàng tiên ban, cái này khiến vô số dân chúng mong muốn trèo lên trên, cũng làm cho các quan lại tận tâm tẫn trách, không dám sơ suất.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thiên Cảnh náo nhiệt, các châu các thành phố lớn ngõ nhỏ đều đang đàm luận việc này, chuyện liên quan tới đứng hàng tiên ban, phi thăng thành tiên lần nữa truyền ra.
Thường Dao Lăng cũng bị kinh động, đặc biệt bái phỏng Khương Trường Sinh, hai người gặp nhau tại Ngự Hoa viên.
- Đạo Tổ, ngài muốn phi thăng?
Thường Dao Lăng trước tiên hỏi.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Cũng không phải đi thiên ngoại, mà ở trên đầu chúng ta, ngươi hẳn là có thể cảm nhận được trên trời có một tên Võ Đạo Thánh Vương, trẫm sáng tạo lập Thiên đình là muốn giữ gìn trật tự Thái Hoang, để vạn tộc giảm bớt ý nghĩa chém giết, tăng cường thực lực tổng hợp của Thái Hoang võ giới, trẫm tin tưởng, võ giới càng mạnh, chủ nhân võ giới có thể thu được càng nhiều thứ.
Thường Dao Lăng gật đầu, nói:
- Quả thật có thể để chủ nhân võ giới thu hoạch được rất nhiều, nhưng Thái Hoang thần quân đã đạt với cực hạn võ đạo bản thân, vì Trường Sinh, không thể không cố chấp.
Nàng giương mắt nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Đạo Tổ, ta thật bội phục ngài, ngài ngoại trừ bản thân mạnh mẽ, cũng sẽ tạo phúc cho chúng sinh, lòng dạ như thế rất khó được, ít nhất ta chưa từng gặp qua.
Khương Trường Sinh nói:
- Ta có thể an tâm luyện công, cũng là dựa vào chúng sinh, phản hồi lẫn nhau thôi, nói cho chủ ngươi, trẫm vĩnh viễn sẽ không đoạt thân phận chủ nhân Thái Hoang võ giới của nàng, chỉ cần nàng có thể đối xử tử tế chúng sinh, cái gọi là Trường Sinh đan, quá mức thương thiên hại lí, nếu thật có thể làm được trường sinh dạng này, Huyền Hoàng Đại Thiên Địa sớm đã nhấc lên gió tanh mưa máu, Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu (*).
(*: Trời đất không có lòng nhân, coi bách tính như chó rơm)
Thường Dao Lăng đồng ý nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy, võ đạo có thể kéo dài tuổi thọ sinh linh đã không tệ, sao có thể vĩnh sinh bất tử, nếu như thực sự có người có thể vĩnh sinh bất tử, kia thật đáng sợ, dưới sự thống trị của hắn, chúng sinh đều khó mà tự vệ.
Ta cũng sẽ không nô dịch chúng sinh.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, chờ sau khi hắn tuyệt đối vô địch, hắn xác thực sẽ tùy tâm sở dục làm việc, nhưng hắn sẽ không dùng sát lục làm vui thú.
Chỉ có một mình hắn vĩnh sinh không có ý nghĩa, vẫn phải có chúng sinh mang đến cho hắn đặc sắc.
Hai người hàn huyên rất lâu, Thường Dao Lăng càng ngày càng bội phục Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh đột nhiên có chút lo lắng. Cô gái này sẽ không trở thành tín đồ của ta đó chứ?
Trở thành tín đồ của hắn, có thể trái lại giám thị của Tử Hoàn thần quân!
Khương Trường Sinh nhớ lại một thoáng tín đồ bên trong Thần Du đại thiên địa, tín đồ cuồng nhiệt cơ hồ đều dùng hắn làm chủ, cũng không phải chỉ là sùng bái đơn thuần, thật đến loại trình độ kia, Thường Dao Lăng hẳn là sẽ phản chiến hắn.
Bên trong một đại điện, Thái Hoang thần quân ngồi bên trên thủ tọa, đưa mắt nhìn về phía năm người đứng trước mặt, ba nam hai nữ.
- Thần Quân, thật cần phải hưng sư động chúng như vậy sao?
Một lão giả mở miệng hỏi, tay hắn cầm một cây quyền trượng, tuổi già sức yếu, lưng uốn lượn, nhưng tiếng lại âm vang hùng hồn.
Mặt những người khác lộ vẻ không hiểu.
Thái Hoang thần quân không biểu tình, nói:
- Ta còn chưa nói rõ ràng à, Hạ Giới sinh ra dị số, nếu là dị số thì phải cẩn thận đối mặt, các ngươi chớ coi thường hắn, trước khi Thiên Hà mở ra, nhất định phải triệu tập nhân thủ, thanh lý nhân tộc Hạ Giới, toàn bộ kêu gọi người của ngươi.
- Tru diệt dị số, nếu ta thành công, có thể được một viên Trường Sinh Đan.
Nghe vậy, ánh mắt năm người đều sáng lên.
Một tên nữ tử áo đỏ dáng người thướt tha che miệng cười nói:
- Thần Quân, nghe nói có vạn cổ sát tinh rơi vào Thiên Hà, sẽ rơi xuống Hạ Giới, nếu sớm mở ra Thiên Hà, có thể đưa sát tinh kia đến Thái Hoang võ giới hay không?
Thái Hoang thần quân khẽ nói:
- Nào có trùng hợp như vậy, Thiên Hà to lớn, khó mà nhìn trộm, nếu như thật không khéo như vậy, vừa hay thêm chút dược hiệu cho Trường Sinh đan.
Nữ tử áo đỏ nhíu mày nói:
- Vạn cổ sát tinh thật không đơn giản, có thể hay không…
- Hừ, nghĩ gì thế, luyện chế Trường Sinh đan, chỉ có thể thành công, thành công chúng ta nhất định phải rời đi, thất bại, đều phải chết, lúc này còn lo lắng cái gì vạn cổ sát tinh, nếu chúng ta trường sinh, không sớm thì muộn sẽ vượt qua những Cự Đầu Vạn Cổ đó.
Thái Hoang thần quân không nhịn được nói, hắn quét nhìn năm người, nói:
- Chớ có kế vặt, chúng ta có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, hiểu chưa?