Chương 729 Thiên địa đại trận lên, tru diệt Thần Quân (1)
Đây là võ học gì?
Một cô gái áo đỏ run rẩy toàn thân, tự lẩm bẩm, ngữ khí run rẩy, tràn đầy ý sợ hãi, nhưng không có người trả lời nàng.
Tất cả mọi người bị Hồn Niệm thần kiếm trước mắt khóa chặt, không dám tùy tiện động đậy.
Hồn Niệm thần kiếm xuất hiện thật sự quá nhanh, trống rỗng xuất hiện trước mắt bọn hắn, mạnh như ngũ đại Võ Thần cũng không có thấy rõ ràng thế nào xuất hiện.
Đi ở Võ Thần to lớn trước nhất đi qua kinh ngạc ngắn ngủi, nổi giận, gân cốt bách hải bùng nổ chân khí, muốn phản kháng.
Oanh!
Hồn Niệm thần kiếm đột nhiên đánh nát thân thể hắn, ngay cả linh hồn cũng cùng bị oanh sát.
Võ đạo thông thần, miểu sát.
Võ Thần khác cùng Võ Đế quá sợ hãi, dồn dập mong muốn tránh né, bọn hắn vừa động, Hồn Niệm thần kiếm trước mặt động như lôi đình.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng tôn Võ Đế bị oanh bạo hình thành một chuỗi nổ tung hiện ra tại trước mặt Khương Trường Sinh, huyết quang lấp lánh, một vệt máu thịt bắn tung toé dến Khương Trường Sinh, nhưng bị ánh nắng Chí Dương thần quang hòa tan, còn chưa đụng phải mặt của hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Ngũ đại Võ Thần, năm ngàn tôn Võ Đế, đều ngã xuống.
Kinh Thành, phủ đệ, trong đình viện.
Thường Dao Lăng tựa hồ cảm nhận được cái gì, trừng lớn đôi mắt đẹp, mặt lộ vẻ vẻ không thể tin được.
Tử Hoàn thần quân bên trong ngọc thạch hỏi:
- Tình huống như thế nào?
Dù sao nàng ở thượng giới, không thể cảm thụ khí tức nơi này.
- Những tên kia..... Khí tức mất ráo...
Thường Dao Lăng run giọng nói, ngữ khí khó tin.
- Cái gì? Thật chứ?
Tử Hoàn thần quân động dung, đây là nàng lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt biến hóa lớn như thế.
Thường Dao Lăng hít sâu một hơi, nói:
- Không có, nếu như không có ngoài ý muốn, đó chính là bọn họ đều đã chết, đến khí tức mức Đạo Tổ... Ta một mực không thể bắt được, hắn vốn cao thâm mat trắc.....
Trong lòng nàng nhấc lên kinh đào hải lãng, không thể bình tĩnh.
Nàng có thể cảm nhận được những khí tức cường đại trên trời kia, có năm tôn Võ Thần, đều mang đến cho nàng cảm giác áp bách cực lớn, cùng là võ đạo thông thần, cũng có khoảng cách, nàng chẳng qua là mới vừa vào cảnh giới võ đạo Thông Thần, bằng không Tử Hoàn thần quân cũng sẽ không phái nàng đến, nếu lại mạnh hơn một chút, mặc dù có Thiên Hà chi thạch, cũng không cách nào để cho nàng thời gian dài đợi ở dưới võ giới.
- Nhanh đi lên xem một chút.
Tử Hoàn thần quân trầm giọng nói, nàng gấp.
Thường Dao Lăng lấy lại tinh thần, lúc này hóa thành một đạo quang hồng xông vào mây trời.
Trên biển mây, Khương Trường Sinh đi vào trước Nam Thiên môn, hắn ngẩng đầu nhìn lại, biển mây phía trên kịch liệt cuồn cuộn, oanh một tiếng, lôi vân bị tách ra, cuồn cuộn Thiên Hà đáp xuống, mặt sông chí ít rộng trăm vạn dặm, rung động vô song, quả nhiên là Thiên Hà.
Bên trong Thiên Hà cuồn cuộn lóng lánh tinh quang, ẩn chứa đếm không hết Tinh Thần, mặc dù bị không gian thu nhỏ, cũng lộ ra khổng lồ như núi.
Một thân ảnh đứng ngạo nghễ phía trên thiên hà, giống như thần linh đang thao túng Thiên Hà, cao cao tại thượng, không ai bì nổi.
Thiên Hà đột nhiên dừng lại, che đậy lôi vân, để Khương Trường Sinh tựa như đang đối mặt tinh thần đại hải.
Thái Hoang thần quân cầm đại đao trong tay, nhìn xuống Khương Trường Sinh, lạnh lùng nói:
- Ngươi quả nhiên rất mạnh, chẳng qua không nghĩ tới mạnh đến trình độ như vậy, đám rác rưởi này thật sự ném hết mặt mũi của ta.
Khương Trường Sinh ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn hắn.
Lúc này, Thường Dao Lăng bay lên, nhìn thấy cảnh tượng trên Thiên Hà, sắc mặt nàng đại biến.
Thái Hoang thần quân liếc nhìn nàng, khẽ nói:
- Đây không phải thần nữ thủ hạ của Tử Hoàn thần quân à, làm sao, vì sao xuống hạ giới? Chẳng lẽ Tử Hoàn thần quân có ý khác?
Ngọc thạch trong tay Thường Dao Lăng hiện ra Tử Quang, cấp tốc ngưng tụ thành thân ảnh Tử Hoàn thần quân, nàng ngước đầu nhìn lên Thái Hoang thần quân, cười nói:
- Thái Hoang thần quân, chớ trách, ta cũng chỉ muốn biết một chút hắn có phải dị số hay không?
Thái Hoang thần quân hừ lạnh một tiếng, giẫm đại đao một cái, Thiên Hà nổi lên tầng tầng ánh sáng màu lam, cấp tốc bao trùm bầu trời.
Tử Hoàn thần quân híp mắt, nói:
- Thái Hoang thần quân, đây là ý gì? Dù là người của ngươi cũng đừng hòng rời khỏi nơi đây.
- Không có cách, chuyện Trường Sinh đan quá mức trọng đại, ta ngay cả năm vị thân tín của mình đều vứt bỏ, Tử Hoàn thần quân, từ bỏ nàng đi, vì Trường Sinh đan hao tổn một tiểu nữ tử, lại như thế nào?
Thái Hoang thần quân lạnh lùng nói.
Sắc mặt Tử Hoàn thần quân đi theo lạnh xuống, trầm giọng nói:
- Dao Lăng, đi Đạo Tổ sau lưng.
Thường Dao Lăng nghe xong, lúc này bay về phía Khương Trường Sinh, rơi vào trước Nam Thiên môn, đứng sau lưng Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh cũng không có từ chối, bình tĩnh như nước nhìn Thái Hoang thần quân.
Hư ảnh Tử Hoàn thần quân quay đầu nhìn về phía hắn, nói:
- Hắn đang khởi động Thiên Địa Dung Lê Đại Trận, trận này sẽ bao trùm toàn bộ Thái Hoang võ giới, đến lúc đó, hết thảy tồn tại thiên ngoại đều không thể nhìn trộm đến bên trong Thái Hoang võ giới, chớ có khiến cho hắn thành công.
Khương Trường Sinh nghe xong, hơi nhíu mày bên trong ánh nắng.
Đây không phải hợp hắn ý?
Hắn không lên tiếng, tiếp tục chờ đợi.
- Tử Hoàn thần quân xem ra ngươi vẫn không chịu tin tưởng ta có thể thành công, thôi, chờ ta thành công, ngươi sẽ cảm ân ta, mặc dù ngươi có dị tâm, nhưng ngươi xác thực tương trợ tại ta, ta sẽ không quên tình cảm của ngươi, chẳng qua, ngươi không tin ta thì thôi, vì sao đứng chung một chỗ với tiểu tử này?
Thái Hoang thần quân nhìn xuống Khương Trường Sinh ba người, lạnh lùng nói.
Đại đao hiện ra ánh sáng màu lục, chân khí từ trên cao đi xuống, xông vào bên trong Thiên Hà, Thiên Hà lại không ngừng thúc đẩy sinh trưởng tầng tầng ánh sáng màu lam, quét ngang chân trời, tràng diện to lớn, một cỗ uy áp đang ngưng tụ.
Thiên Cảnh, Thái Hoang, Vô Tận Hải Dương, càng ngày càng nhiều sinh linh ở các địa phương cảm nhận được thiên đáng sợ uy.