← Quay lại trang sách

Chương 737 Bạch Sí Tinh, Khương Thiện (1)

Khương Trường Sinh cùng Tử Hoàn thần quân hàn huyên rất lâu, đến lúc sau cơ hồ đều là Tử Hoàn thần quân nói, miêu tả cho hắn tình huống Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cùng với Thường tộc mạnh mẽ.

Rất rõ ràng, Tử Hoàn thần quân muốn lôi kéo Khương Trường Sinh, chỉ cần Khương Trường Sinh phi thăng, chỗ dựa của Thái Hoang thần quân sẽ không thể tìm được hắn ở võ giới, nàng có rất nhiều biện pháp ẩn giấu Khương Trường Sinh, thậm chí để chỗ dựa của Thái Hoang thần quân không có chứng cứ.

Nhưng Khương Trường Sinh không muốn phi thăng, không phi thăng còn có thiên địa quy tắc hạn chế, dựa theo Thường Dao Lăng nói, bên trong võ giới, chỉ cần thể hiện ra lực lượng vượt qua Võ Đế sẽ bị trục xuất đi, trừ phi Thiên Hà buông xuống như trước.

Khương Trường Sinh bởi vì từ nhỏ không dính võ đạo khí vận, quy tác võ đạo quấy nhiễu không được hắn, quấy nhiễu lớn nhất là khi độ kiếp.

Thường Dao Lăng cất kỹ ngọc thạch, sau đó nói:

- Có thể tin nàng, nãy giờ không có nói láo.

Khương Trường Sinh gật đầu, nói:

- Ta tự có biện pháp tránh thoát một kiếp này.

Thường Dao Lăng không có nghi vấn, nhàn phiếm vài câu liền rời đi.

Khương Trường Sinh trở lại bên trong Tử Tiêu cung, phân ra một tôn phân thân, bay tới trên Tề Thiên Vân Hải chờ đợi, bản tôn thì tiếp tục tu luyện.

Mặc dù dựa theo phương pháp của Tử Hoàn thần quân thì có thể tránh, nhưng vạn nhất đối phương chưa từ bỏ ý định, cuối cùng vẫn muốn đối mặt.

Khương Trường Sinh tạm thời không tính được chỗ dựa Thái Hoang thần quân mạnh bao nhiêu, ngược lại tất mạnh hơn Thái Hoang thần quân.

Sáu năm sau, Tiên Nguyên năm chín mươi sáu.

Một khỏa thiên thạch xẹt qua chân trời, nện ở trên mặt đất mênh mông, nện đến mặt đất trong phạm vi trăm vạn dặm sụp đổ, sóng bụi khủng bố bao phủ từng hướng đi, thế không thể đỡ, mặt đất phá toái, dãy núi sụp đổ, biển mây giảo tán.

Dung nham trong lòng đất dâng trào, nhân gian hóa thành địa ngục.

Không biết đi qua bao lâu, bụi đất tán đi.

Một khỏa vẫn thạch khổng lồ tọa lạc trên mặt đất hoang vu, mặt ngoài khảm nạm băng tinh, lượn lờ cháy khói, đỉnh bỗng nhiên bị phá vỡ, vết nứt đi theo mở rộng, cấp tốc lan khắp toàn bộ thiên thạch.

Oanh một tiếng.

Một thân ảnh bay ra từ bên trong thiên thạch, cấp tốc rơi xuống đất, một bộ áo lam tung bay theo gió, hắn còn chưa ngẩng đầu, đá vụn đầy trời hạ xuống, còn chưa đụng phải hắn đã tiêu tán thành tro tàn.

Hắn ngẩng đầu, phía dưới tóc trắng phơ là một khuôn mặt dữ tợn, khuôn mặt bị thiêu hủy, chỉ còn lại có hai mắt hoàn chỉnh, hắn há bờ môi khô nứt, bên trong hiện ra trọc khí.

- Đã rất lâu không có đi vào võ giới, vừa hay tiêu khiển một chút.

Nam tử tóc trắng dữ tợn cười nói, đúng lúc này, một thân ảnh lăng không xuất hiện trước mặt hắn, còn chưa chờ hắn phản ứng lại, kim quang đã ánh vào trong mắt của hắn, để cả người hắn hốt hoảng.

Chính là Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh chạy đến ngay thời điểm hắn phủ xuống, dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện ở trước mặt hắn, dùng Đại Đạo Chi Nhãn trấn áp ý thức của hắn.

Nam tử tóc trắng mạnh hơn Thái Hoang thần quân một chút, đi đến ba ngàn ức giá trị hương hỏa, nhưng ở trước mặt Khương Trường Sinh, căn bản không đáng giá nhắc tới, một thần thông đã có thể định trụ.

Trên thực tế, chỉ cần cảnh giới không cao hơn Khương Trường Sinh, Khương Trường Sinh có thể dùng linh hồn thần thông đả kích, đã biết võ giả không tu hồn.

Khương Trường Sinh tự nhiên không phải muốn giết nam tử tóc trắng, mà là xuyên tạc trí nhớ của hắn.

Huyễn Thần đồng đã bị Đại Đạo Chi Nhãn thăng cấp làm thần thông, hiệu quả càng mạnh.

Khương Trường Sinh trước đọc đến trí nhớ của hắn, người này tên là Bạch Sí Tinh, giống như Thái Hoang thần quân, hiệu lực dưới trướng Cửu Tuyệt Hoàng, Cửu Tuyệt Hoàng cũng không phải người Thần Võ giới, mà là một tông môn, Thái Hoang thần quân bởi vì phi thăng, không có bối cảnh, chỉ có thể đầu nhập vào Cửu Tuyệt Hoàng, dù vậy, Thái Hoang thần quân bên trong Thần Võ giới một mực không thể tăng lên, cho nên sinh ra oán hận Thần Võ giới.

Bạch Sí Tinh phụng mệnh hạ giới, tìm hung thủ tru diệt Thái Hoang thần quân, nhưng tên này cũng muốn nhân cơ hội dạo chơi nhân gian.

Cặn bã!

Khương Trường Sinh đọc đến trí nhớ của hắn không nghĩ tới thượng giới cũng có ác ôn, không có chút phong phạm võ đạo cao nhân, nếu hắn là người như vậy, phải lưu hắn thêm một quãng thời gian.

Khương Trường Sinh bắt đầu xuyên tạc trí nhớ của Bạch Sí Tinh, khiến cho hắn cho rằng mình đã hạ giới một tháng, phóng túng một tháng, điều tra đến người tru diệt Thái Hoang thần quân là một vị cao thủ thần bí khác đến từ Thiên Hà, giết xong Thái Hoang thần quân liền rời đi, Bạch Sí Tinh gặp qua chân dung cao thủ thần bí, là một nam tử, dáng dấp rất hùng tráng, cụ thể thì để Cửu Tuyệt Hoàng đi đoán.

Đổi xong trí nhớ, Khương Trường Sinh bắt đầu chờ đợi, không cho Bạch Sí Tinh tỉnh lại.

Chẳng qua tăng thêm trí nhớ một tháng đã để hắn có chút mỏi mệt, chủ yếu là Bạch Sí Tinh có cảnh giới cao, dưới tình huống cảnh giới không kém nhiều, Khương Trường Sinh gần như không có khả năng đổi xong hết thảy trí nhớ của đối phương, cho nên hắn rất ít sử dụng thần thông này, bây giờ bị bất đắc dĩ, chỉ có thể sử dụng.

Trọn vẹn một tháng sau.

Bạch Sí Tinh bỗng nhiên tỉnh lại, hắn ánh mắt cấp tốc trở nên trong veo, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nhấc nhấc đai lưng, tán thán nói:

- Nhân gian thật sự sảng khoái, cần phải trở về.

Hắn bộc phát ra khí thế cường đại, sau đó bị lực lượng quy tắc thiên địa khu trục, cấp tốc bay lên không, bay tới thiên ngoại.

Quá trình này rất khó chịu, làm đầu óc hắn choáng váng, hắn ổn định thân ảnh trong hư không, hướng về phía Thiên Hà xoắn ốc phương xa bay đi.

Phân thân Khương Trường Sinh thì dùng tốc độ cao nhất chạy về Thiên Cảnh.

Một lát sau.

Khương Trường Sinh dung hợp cùng phân thân, tiếp nhận xong trí nhớ, hài lòng cười một tiếng.

- Cửu Tuyệt Hoàng, quả nhiên, vô luận là ở đâu, người đều quan hệ xã hội.

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn tính toán một thoáng thực lực Cửu Tuyệt Hoàng, không ở bên trong phạm vi dò xét.