Chương 738 Bạch Sí Tinh, Khương Thiện (2)
Bây giờ toàn bộ Thái Hoang võ giới đã ở bên trong phạm vi dò xét của hệ thống, nhưng Huyền Hoàng Đại Thiên Địa càng càng bao la, quỷ mới biết cần bao nhiêu năm mới có thể hoàn toàn bao trùm.
Khương Trường Sinh nhắm mắt, tiếp tục luyện công.
Kiếp nạn này đi qua, hắn cần phải làm là sớm ngày đột phá.
Phía dưới trời xanh, từng phù đảo đứng ở trong mây, Tiên Hạc thành hàng bay tới bay lui, càng có võ giả bay lượn, hoặc là cưỡi thiên mã tung hoành, như Tiên cảnh.
Bạch Sí Tinh mau chóng đuổi theo, cấp tốc rơi vào trên một hòn đảo nổi, đi theo đến trước cổng chính cung điện, quỳ xuống.
- Tông chủ, thuộc hạ đã điều tra qua, xác thực có người theo Thiên Hà hạ giới tru sát Thái Hoang thần quân, nhưng cụ thể là ai, thuộc hạ cũng không rõ ràng, chỉ thăm dò đối phương gọi Tề Thiên Đại Thánh.
Bạch Sí Tinh mở lời, mặt lộ vẻ ra ngưng trọng, trên thực tế sau khi hạ giới hắn mua vui khắp nơi, cũng sợ gặp được vị Tề Thiên Đại Thánh kia.
- Tề Thiên Đại Thánh?
Trong cung điện vang lên một tiếng nói hùng hậu, ngữ khí đầy nghi hoặc, rõ ràng chưa nghe nói qua cái tên này.
Bạch Sí Tinh nói:
- Đối phương rất mạnh, nghe nói đại chiến không có kéo dài quá lâu, mà lại có thể thần không biết quỷ không hay rời đi, sợ là...
Trong cung điện Cửu Tuyệt Hoàng không có nói tiếp.
Bạch Sí Tinh hỏi:
- Cần ta đi võ giới khác dò xét không?
- Không cần, đối phương tất nhiên sẽ không lại trốn ở võ giới, đi điều tra Tề Thiên Đại Thánh, ta muốn toàn bộ tình báo của hắn.
- Tuân mệnh!
Bạch Sí Tinh đứng dậy rời đi.
Tiên Nguyên năm một trăm, Thiên Cảnh thành lập tròn một trăm năm, cả triều cùng chúc mừng, Khương Trường Sinh không có hiện thân, lại là để Khương Tử Ngọc phụ trách chủ trì, Kinh Thành nghênh đón náo nhiệt trước nay chưa có, vùng trời toàn bộ Ti Châu đều có thân ảnh võ giả, sinh linh dị tộc, vô cùng náo nhiệt.
Từ tháng một đến tháng ba, vui mừng không ngừng, Khương Tử Ngọc cũng xem như chính thức biểu diễn, để người trong thiên hạ biết được hắn muốn bắt đầu tiếp quản hoàng quyền.
Đầu tháng tư.
Khương Trường Sinh đang luyện công đột nhiên mở mắt, mày nhăn lại.
- Loại cảm giác này...
Khương Trường Sinh dùng thần niệm dò xét Kinh Thành, rất nhanh khóa chặt phủ thái tử.
Hắn truyền âm cho Khương Tử Ngọc.
Cũng không lâu lắm, Khương Tử Ngọc đến, trong tay còn ôm một đứa con nít, thần sắc hắn thấp thỏm, đi đến trước mặt Khương Trường Sinh quỳ xuống, không dám đối mặt.
Nguyên lai Khương Tử Ngọc bởi vì năm ngoái quá phóng túng, không cẩn thận để một thiếp thất mang thai, dĩ vãng hắn sẽ cố ý tránh đi sinh con, sợ là nguy hiểm đoạt chính, dù sao hoàng hậu còn chưa sắc lập.
Ánh mắt Khương Trường Sinh khóa chặt hài nhi trong ngực hắn, chú ý tới mi tâm hài nhi có một đầu huyết văn, mơ hồ có một đường nhỏ.
- Đứa nhỏ này của ngươi thật không đơn giản.
Ánh mắt Khương Trường Sinh phức tạp nói, nhấc tay khẽ vẫy, hút bé trai đến trước mặt.
Lúc đầu hắn còn muốn chờ Khương Tử Ngọc lập hoàng hậu, lại để Khương Tú đầu thai, không nghĩ tới bị người nhanh chân đến trước.
Nếu như hắn không có đoán sai, vị này chính là Vạn Cổ Sát Tinh.
Đối phương thần không biết quỷ không hay đầu thai đến bên trong hậu nhân hắn, đạt được huyết mạch của hắn.
Hắn bắt đầu đọc đến trí nhớ của bé trai, phát hiện trống rỗng, không có trí nhớ kiếp trước, chẳng qua là trong cơ thể có một cỗ lực lượng như có như không.
Cẩn thận quan sát, Khương Trường Sinh phát hiện gân cốt bé trai khắc lấy phù văn thần bí, hắn xem không hiểu, nhưng có thể cảm nhận được bên trong phù văn lộ ra sát ý, những phù văn này có thể nương theo hô hấp mà hấp thu võ đạo linh khí.
Không sai, là hấp thụ.
Võ giả luyện võ, là mượn nhờ võ đạo linh khí tôi thể, có rất ít chủng tộc có thể hấp thu võ đạo linh khí.
Gân cốt kẻ này đang thuế biến, chẳng qua là dấu hiệu của loại thuế biến này hết sức thong thả.
- Phụ hoàng, tư chất hắn rất mạnh sao?
Vẻ mặt Khương Tử Ngọc đầy phức tạp nói.
Hắn cũng ý thức được vấn đề lớn, nếu như tư chất rất mạnh, về sau thái tôn có thể hàng được hay không.
Khương Trường Sinh nói:
- Ừm, rất mạnh, kế thừa tư chất của ngươi, nhưng mệnh cách bản thân lại không đơn giản.
Mặc kệ như thế nào, vị Vạn Cổ Sát Tinh này đã trở thành tôn nhi hắn, nếu hắn rút hồn phách đi, nói như vậy, tôn nhi cũng phải chết.
- Ta muốn biết người mạnh nhất mà Vạn Cổ Sát Tinh có thể mời tới mạnh bao nhiêu?
[ Cần tiêu hao 843,000,000,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không? ].
Đây không phải giá trị hương hỏa của hắn à...
Khương Trường Sinh nhíu mày, ít nhất đã chứng minh hài nhi trước mắt là Vạn Cổ Sát Tinh, còn chứng minh cũng không phải âm mưu.
Cơ duyên xảo hợp?
Không có khả năng trùng hợp như vậy.
Khương Trường Sinh hoài nghi Vạn Cổ Sát Tinh là một loại mệnh cách, có thể tự động tìm kiếm được huyết mạch tốt nhất trên đời này tiến hành đầu thai.
Hắn trả lại hài nhi cho Khương Tử Ngọc, nói:
- Lấy xong tên của hắn chưa?
Khương Tử Ngọc vội vàng thuận cán trèo lên trên, nói:
- Không có, thỉnh phụ hoàng ban tên cho.
Hắn mặc dù bất đắc dĩ, xấu hổ, nhưng dù sao cũng là con của mình, không có khả năng bỏ qua, trên thực tế lần đầu tiên nhìn thấy nhi tử, hắn đã hết sức vui vẻ.
Khương Trường Sinh nói:
- Gọi Khương Thiện đi, hi vọng hắn cả đời làm việc thiện.
- Khương Thiện? Tên rất hay, nhi thần nhất định sẽ dạy bảo hắn thật tốt.
Khương Tử Ngọc bảo đảm nói, Khương Trường Sinh phất tay, ra hiệu hắ lui ra.
Đợi hắn rời đi, Khương Trường Sinh thở dài một tiếng.
Liên quan tới Vạn Cổ Sát Tinh, hắn không muốn lộ ra quá nhiều, để tránh biến khéo thành vụng, chẳng qua hơi cho ám chỉ, để Khương Tử Ngọc tận khả năng dạy bảo theo hướng tốt.
Một lát sau, hắn tan biến trong cung, đi vào Ngự Hoa Viên.
Cho cung nữ sắp xếp người đưa tới rượu ngon món ngon.
Địa phương trong cung mà thánh thượng ở không nhiều, cho nên Ngự Hoa viên mỗi ngày đều có người trông coi, dù cho mười năm gặp một lần, cũng phải trông coi.
Thường Dao Lăng trống rỗng xuất hiện trước bàn, đi theo ngồi xuống, hỏi:
- Không biết bệ hạ gọi ta tới cần làm chuyện gì?
Khương Trường Sinh nói:
- Nghe chuyện Vạn Cổ Sát Tinh, trẫm có chút lo lắng, làm phiền cô nương nói lại sự tích của Vạn Cổ Sát Tinh.