Chương 739 Thái Hoang phi thăng, Khương gia thần tướng (1)
Liên quan tới Vạn Cổ Sát Tinh, ta hiểu rõ không nhiều, cũng chưa từng thấy tận mắt, truyền thuyết Vạn Cổ Sát Tinh trăm vạn năm sinh ra một vị, bọn hắn sinh ra có tư chất siêu phàm, thừa hành võ đạo sát nghiệp, những nơi đi qua, đều là núi thây biển máu, đối với võ đạo mà nói, đây là bảo trì thiên địa cân bằng, nhưng đối với nhân tộc mà nói, đây là mối nguy lớn lao, mỗi khi Vạn Cổ Sát Tinh xuất hiện, sẽ dẫn tới Huyền Hoàng Đại Thiên Địa tiễu sát.
Thường Dao Lăng bắt đầu nói đến kiến thức của bản thân về Vạn Cổ Sát Tinh, nhắc đến Vạn Cổ Sát Tinh, phản ứng của nàng cũng không lớn, dù sao không có thực sự tiếp xúc qua.
- Gần vạn năm qua, Huyền Hoàng Đại Thiên Địa từng sinh ra Vạn Cổ Sát Tinh, tuy bị tru diệt, nhưng Thần Võ giới lại trục xuất thi thể hắn vào Thiên Hà, vì sao làm như thế, ta cũng không rõ ràng, Tử Hoàn thần quân cũng không có nói cho ta biết, có lẽ Thần Võ giới có sắp xếp cho Vạn Cổ Sát Tinh.
Thường Dao Lăng nói đến chỗ này, lắc đầu.
Khương Trường Sinh tò mò hỏi:
- Thần Võ giới đến tột cùng là tồn tại như thế nào?
Thường Dao Lăng nói:
- Thần Võ giới tựa như triều đình Thiên Cảnh, mà ba ngàn thiên địa là châu, mặc dù Thần Võ giới nắm trong tay Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, nhưng không thể chưởng khống tông môn, thế gia vọng tộc hai bên một mực tranh đấu gay gắt, có lẽ phóng túng Vạn Cổ Sát Tinh tiến vào Thiên Hà là Thần Võ giới muốn mượn cơ hội này đối kháng những Vạn Cổ Cự Đầu kia.
Khương Trường Sinh lâm vào trong suy tư, như vậy xem ra, bên trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa còn muốn phức tạp hơn hắn tưởng tượng, phức tạp rất tốt, có rất nhiều không gian lợi dụng, cũng có thể tranh thủ cho hắn thời gian để phát dục tốt hơn.
Thường Dao Lăng bắt đầu nói về khốn cảnh của Thường tộc ở trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, Thường tộc mạnh mẽ, nhưng cũng có phiền phức của mình, đây cũng là bệnh chung của rất nhiều đại tộc.
Khương Trường Sinh kiên nhẫn nghe, hai người hàn huyên rất lâu.
Đại điển Trăm năm đi qua, Thái Tử Khương Tử Ngọc bắt đầu tiếp quản quốc sự, quần thần Thiên Cảnh cuối cùng nghênh đón tảo triều đã lâu, phía trên tảo triều, Khương Tử Ngọc cũng không có ngồi long ỷ, mà ngồi trên bảo tọa dưới ghế rồng.
Thấy Khương Tử Ngọc xuất hiện bên trên tảo triều, quần thần đều ý thức được một sự kiện.
Tháng ngày cách Đạo Tổ nhường ngôi càng ngày càng gần, Đạo Tổ rời đi, Thiên Cảnh còn có thể cường thịnh sao?
Còn có, bọn hắn có thể bắt kịp thời cơ đứng hàng tiên ban hay không?
Quần thần Thiên Cảnh bởi vì cảm giác cấp bách trở nên càng nỗ lực, Khương Tử Ngọc cũng không có để bọn hắn thất vọng, đưa ra không ít kế hoạch lớn, cho quần thần không gian phát huy.
Tên Khương Thiện bắt đầu truyền ra ở kinh thành, làm con độc nhất của Thái Tử, hắn tự nhiên hào quang vạn trượng, Mộ Linh Lạc rất yêu thích hắn, thường xuyên mang theo hắn đi Linh sơn, đi Mộ gia.
Thời gian trôi qua.
Lại mười năm trôi qua.
Khương Trường Sinh đã thành thói quen mười năm mở mắt một lần, chỉ cần thiên hạ không có việc gì, hắn lười nhác ra mặt, sở dĩ mười năm một lần, cũng là vì quan tâm người bên cạnh.
Khương Thiện mười tuổi đã thể hiện ra thiên phú, gần đây đi bên cạnh theo Khương Mệnh tu hành, đây cũng là Mộ Linh Lạc an bài, hi vọng Khương Thiên Mệnh có thể ảnh hưởng đến Khương Thiện trưởng thành, Khương Trường Sinh không có giúp Khương Tử Ngọc lập trữ, liền mang ý nghĩa Khương Thiện không thể trở thành Thiên Tử, dưới tình huống như vậy, Khương Thiện tốt nhất đừng có dã tâm.
Bởi vì Khương Tử Ngọc đã bị dự là thiên hạ đệ nhất thiên tài, cho nên người trong thiên hạ đều đang chờ mong Khương Thiện trưởng thành, trên thực tế Khương Thiện cũng không có khiến người ta thất vọng, chẳng qua là so với Khương Tử Ngọc, vẫn kém một chút. Khương Trường Sinh dùng thần niệm quan sát Khương Thiện, xác định tiểu tử này không có đi lệch hướng quá lớn mới yên tâm.
Thiên tư của Khương Thiện mặc dù không bằng Khương Tử Ngọc, nhưng Khương Trường Sinh lại cảm thấy tiềm lực của hắn còn chưa bị đào móc, phù văn trong gân cốt hắn còn đang tăng cường tư chất thân thể hắn.
- Khương Tiển, Khương Thiên Mệnh, Khương Huyền Chân, Khương Thiện...
Ánh mắt Khương Trường Sinh lấp lánh, muốn bồi dưỡng đám tử tôn thành một đội thần tướng hay không, về sau vì Thiên Đình chinh chiến bốn phương, còn có thể để mặt mũi hắn sáng sủa.
Khương gia rất nhiều tử tôn, không ít người tư chất trác tuyệt.
Kế hoạch này không tệ, có thể giữ lại. Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, sau này Thiên Đình cũng không thể chỉ dựa vào hắn một người, muốn chân chính cường đại lên, Chính thần trong Phong Thần bảng đều phải là tư chất trác tuyệt.
Mộ Linh Lạc cùng Cơ Võ Quân đang du lịch Thái Hoang, Khương Trường Sinh nhắm mắt tiếp tục luyện công.
Bạch Sí Tinh rời đi nhiều năm, hắn cũng không có cảm giác bị theo dõi, điều này nói rõ Cửu Tuyệt Hoàng đã bị Tề Thiên Đại Thánh mê hoặc, không tiếp tục nhìn chằm chằm Thái Hoang võ giới.
Trong thời gian sau này, Khương Trường Sinh hẳn là sẽ không gặp được phiền toái, cho đến hắn lần sau đột phá.
Chờ đến lúc hắn đột phá, Tử Hoàn thần quân thân là chủ nhân Thái Hoang võ giới sẽ cải biến thái độ hay không, Khương Trường Sinh cũng không nắm chắc được.
Mặc kệ như thế nào, hắn muốn không ngừng mạnh lên.
Hai năm sau, Tiên Nguyên năm một trăm mười hai.
Khương Trường Sinh đột nhiên cảm nhận được cái gì, mở choàng mắt, nhìn về phía một phương hướng, thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn.
Tầm mắt tiến lên, dùng tốc độ cực nhanh khóa chặt đối phương.
Bên trên một núi cao nguy nga hùng vĩ, một thân ảnh thần bí đang chậm rãi bay lên, thân hình hắn giống như người, tứ chi cường tráng, tóc tai bù xù, quanh người lượn lờ hàn khí.
Hắn đang phi thăng.
Khương Trường Sinh lần đầu tiên nhìn thấy có người phi thăng, cảnh giới đối phương hẳn là vào khoảng Thiên Địa Đế Cảnh tứ trọng thiên, hắn cũng chưa từng gặp qua chi chủng tộc này.
Điều này nói rõ Tử Hoàn thần quân bắt đầu hành động.
Tử Hoàn thần quân tiếp quản Thái Hoang võ giới, đương nhiên sẽ không tiếp nhận không, Thái Hoang võ giới có thể liên tục không ngừng cung cấp lực lượng Võ Đế cho nàng.