Chương 756 Tam giới liên hợp, Hắc Hầu (2)
Từ sau khi phong thần, đây là lần đầu tiên Đạo Tổ Lăng Tiêu triệu tập tiên thần trên bảo điện, nhóm tiên thần đều rất tò mò.
Ba mươi lăm năm qua, bọn hắn dựa vào khí vận Thiên Đình, công hiệu của Phong Thần bảng, công lực tăng nhanh như gió, tiên thần phía dưới Thiên Địa Đại Tôn đều có đột phá, không được bao lâu, Thiên Địa Đại Tôn, Võ Đạo Thánh Vương của Thiên Đình sẽ nghênh đón sự tăng trưởng một cách bùng nổ.
Mộ Linh Lạc ngồi ở bên cạnh Khương Trường Sinh, Ngọc Nghiên Dật đang đứng ở trong hàng Tinh Quân trên điện nhìn thấy, đáy mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.
Bạch Kỳ ghé vào chân trước Khương Trường Sinh, tư thái cao ngạo, rất biết cố làm ra vẻ.
Lúc này, một cơn gió đen bay vào Lăng Tiêu bảo điện, nhóm tiên thần kinh hãi, bất quá thấy Đạo Tổ thờ ơ, bọn hắn cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắc phong tiêu tán, Hình Thủ mang theo năm vị Diêm La hiện thân, trong đó bao gồm cả Khương Triệt, Khương Huyền Niên.
Nhìn thấy Khương Huyền Niên, Khương Huyền Chân trừng to mắt, mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, Khương Huyền Niên hướng hắn chớp mắt, ra hiệu hắn chớ có xúc động.
- Bái kiến Thiên Đế bệ hạ! Bái kiến Vương Mẫu nương nương.
Hình Thủ cùng năm vị Diêm La hành lễ, cùng kêu lên nói.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Ta sáng lập Địa Phủ, chấp chưởng trật hồi trật tự, Hình Thủ chính là chủ nhân Địa Phủ, ngày sau Thiên Đình cùng Địa Phủ có thể hợp tác nhiều hơn, Địa Phủ gặp được phiền toái, có thể đi ra cầu Thiên Đình trợ giúp, tiên thần Thiên Đình phạm sai lầm, hoặc là trừng phạt thiên địa ác đồ, có thể đưa vào Luân Hồi, tiếp nhận nỗi khổ luân hồi bách thế.
Vừa dứt lời, nhóm tiên thần trừng to mắt, ánh mắt nhìn về phía Hình Thủ thay đổi.
Dương Triệt, Trần Lễ nhìn Hình Thủ, Khương Triệt, âm thẩm cảm khái, Đạo Tổ quả nhiên là người nhớ tình bạn cũ.
Địa Phủ cùng Thiên Đình gặp mặt, mang ý nghĩa kế hoạch tam giới của Khương Trường Sinh bắt đầu đi trên quỹ đạo.
Lăng Tiêu bảo điện trong lâm vào ổn ào trong, Khương Trường Sinh không có ngăn cản, sau khi Thiên Đình cùng Địa Phủ quen thuộc, hắn mới mở miệng:
- Sau cuộc chiến võ giới, Thái Hoang võ giới sẽ bại lộ trước mắt Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, cũng chính là thượng giới, Thiên Đình tổn tại sẽ chọc cho thượng giới kiêng kị, người thượng giới đều là võ giả mạnh mẽ, Thiên Đình thành lập sẽ uy hiếp bọn hắn, ngàn năm sau, Thiên Đình tương nghênh trận kiếp nạn đầu tiên, liên quan đến Thiên Đình có thể dừng chân tại Đại Thiên thế giới hay không, các ngươi trong ngày thường ngoại trừ thực hiện chức trách thần quyền, nhất định phải nỗ lực luyện công, chớ có cô phụ ta kỳ vọng.
Nhóm tiên thần đã sớm biết việc này, bọn hắn cũng không có nghĩ nhiều, cảm thấy hợp tình hợp lý, vô luận ở đâu, đều là tranh phong quyền lực cùng lợi ích, Thiên Đình muốn hành sử thần quyền, tất nhiên sẽ liên tục không ngừng gặp được kẻ địch.
Một lúc lâu sau, Khương Trường Sinh mang theo Mộ Linh Lạc, Bạch Kỳ hư không biến mất điện trong Lăng Tiêu bảo, nhóm tiên thần lúc này mới vây quanh sáu người Hình Thủ, tò mò hỏi về Địa Phủ.
Khương Huyền Niên, Khương Huyền Chân hai huynh đệ càng kích động ôm cùng một chỗ, bởi vì khí vận bản nguyên giống nhau, bọn hắn cũng không có hạn chế âm dương tương cách, có thể ôm nhau.
Khương Triệt thì đến đến trước mặt Khương Thiên Mệnh, cảm khái nói:
- Ngươi đã lớn.
Khương Thiên Mệnh động dung, tựa hồ suy nghĩ cái gì, nỗi lòng phun trào.
Trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh ngồi xuống, Mộ Linh Lạc bên cạnh tò mò hỏi:
- Người mạnh nhất Huyền Hoàng Đại Thiên Địa mạnh bao nhiêu?
- Rất mạnh, có thể chấp chưởng ba ngàn thiên địa, còn mạnh mẽ ra sao thì chỉ có cảm thụ qua mới hiểu được.
Khương Trường Sinh trả lời, hắn xuất ra Tử Kim Hồ Lô, thần niệm thăm dò vào trong đó, ngưng tụ ra Đạo Tâm thần chỉ.
Trong không gian liệt diễm cuồn cuộn, nam tử hắc y đã hết hơi hết sức, nằm ở trong hư không, thở hào hển.
Ở bên trong đây không có lực hút như trái đất, hắn như là hồn phách bồng bềnh, ánh mắt chết lặng.
- Nói cho ta, lai lịch của ngươi, ngươi còn có một chút hi vọng sống.
Một âm thanh truyền đến, nghe vậy, nam tử hắc y lập tức ngồi dậy.
Hắn hoảng sợ nhìn về phía Đạo Tâm thần chỉ, run giọng hỏi:
- Thiên... Thiên Đế? Đạo Tổ?
Đi qua nhiều năm tra tấn, hắn đã sinh ra hoảng sợ Khương Trường Sinh từ sâu trong linh hồn, sinh không nổi nửa điểm ý phản kháng.
Khương Trường Sinh sở dĩ lưu hắn lâu như vậy, là bởi vì cái tên này vậy mà không có kích động sinh tổn ban thưởng.
Vì sao không có kích động sinh tổn ban thưởng?.
Chẳng lẽ đối phương cũng không phải muốn đối địch với Thiên Đình? Suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng, hắn mặc dù ngữ khí cuồng vọng, lại cố ý trêu đùa, kích thích Đế Xương.
- Thành thật trả lời.
Đạo Tâm thần chỉ đạm mạc nói, nam tử hắc y lúc này trả lời, nói ra lai lịch của mình.
Hắn xác thực đến từ thượng giới, hắn tên Hắc Hầu, cảnh giới Võ Đạo Thông Thần, hắn là võ giả nhân tộc trước đây thật lâu theo Thái Hoang võ giới phi thăng, bởi vì đắc tội Thái Hoang thần quân, gặp phải hắn truy sát, cửu tử nhất sinh, may mắn chạy thoát, từ đó liền trốn đi, chờ đợi báo thù ngày, nhưng Thái Hoang thần quân mượn nhờ tài nguyên Thái Hoang võ giới cùng với quyền lực Thần Võ giới, so với hắn càng sớm hơn một bước bước vào cảnh giới Thiên Nguyên Cực Võ, khiến cho hắn không có hi vọng báo thù.
Nghe nói Thái Hoang thần quân ngã xuống, hắn mới hạ giới, muốn nhìn xem Thái Hoang võ giới đến tột cùng xảy ra chuyện gì, không ngờ biết được Thái Hoang thần quân bị một tồn tại cường đại được xưng là Đạo Tổ đánh chết, hắn lúc này mới một đường đi vào Thiên Đình, muốn thăm dò một thoáng.
Đánh với Đế Xương một trận, hắn rất thất vọng, cảm giác mình bị đùa bỡn, thực lực như vậy làm sao có thể đánh giết Thái Hoang thần quân, thế là hắn mở miệng trào phúng, cho đến khi Khương Trường Sinh ra tay.
Đạo Tâm thần chỉ lúc này thi triển thần thông Đại Đạo Chi nhãn, đọc đến trí nhớ của Hắc Hầu, xác định hắn không có nói sai, xong rồi giải trừ thần thông.
Hắc Hầu lấy lại tinh thần, không có có ý thức vừa rồi xảy ra chuyện gì, tiếp tục nói:
- Đạo Tổ, lần này cuộc chiến võ giới không tầm thường, người hạ giới cũng không ít, ngay cả ta đều mượn một vị tiền bối chiếu cố hạ giới, võ giới không nên dẫn tới bọn hắn chú ý, trừ phi bọn hắn là vì ngài mà tới.