Chương 757 Thái Hoang võ giới đã không phải phàm nhân có thể tranh (1)
Ở trước mắt Đạo Tổ, tâm tình Hắc Hầu vô cùng phức tạp, trước khi mạnh mẽ xông tới Thiên Đình, hắn đã từng nghe nói truyền thuyết về Đạo Tổ, trước kia cảm thấy hoang đường, bây giờ mới biết mình ếch ngồi đáy giếng.
Tựa như không gian thần bí hắn hiện tại bị nhốt, hắn không thể nào hiểu được nơi này là chỗ nào.
Liệt diễm liên tục không ngừng, lúc nào cũng có thể đốt cháy hắn, nhưng lại có lực lượng thần bí chống đỡ sinh cơ cho hắn.
Đạo Tâm thần chỉ mở miệng nói:
- Cho ngươi hai lựa chọn, một là gia nhập Thiên Đình, làm lên từ thiên binh, hai là....
- Ta nguyện gia nhập.
Hắc Hầu nói thẳng nói, nghe được đối phương nguyện ý thu mình, hắn lập tức kinh hỉ.
Hiện tại hắn xem như hoàn toàn phục Đạo Tổ, chẳng qua những năm qua tra tấn khiến cho hắn rất cẩn thận.
Đạo Tâm thần chỉ đi theo tan biến, Hắc Hầu lập tức gấp, đang muốn mở miệng, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
Một giây sau, hắn xuất hiện bên ngoài Tử Tiêu cung, hắn vừa mở mắt, liền thấy Phong Thần bảng, hắn không bị khống chế rơi vào trong Phong Thần bảng, cường quang bao phủ ánh mắt của hắn, bốn phương tám hướng vọt tới khí tức hơi nóng, khiến cho mỏi mệt trong người hắn bị quét qua hết sạch.
Cũng không lâu lắm, Hắc Hầu bay ra Phong Thần bảng, hắn quay đầu nhìn lại, Phong Thần bảng khổng lồ thu nhỏ, sau đó chui vào trong Tử Tiêu cung nguy nga bên cạnh.
Hắc Hầu ngơ ngác, có chút không biết làm sao.
- Chờ một lúc, ngươi bây giờ là thiên binh, tiếp theo sẽ có Thiên Tướng đến dẫn ngươi đi, từ nay về sau, ngươi nghe lời hắn răm rắp, biểu hiện tốt thì có thể tấn thăng nữa.
Trong Tử Tiêu cung truyền ra âm thanh đạm mạc của Khương Trường Sinh, Hắc Hầu nghe xong, lập tức an tâm, thậm chí bắt đầu chờ mong sinh hoạt tiếp theo Thiên Đình.
Chờ trong chốc lát, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh hắn, chính là Đế Xương.
Vẻ mặt Đế Xương đầy phức tạp, Hắc Hầu quay đầu nhìn về phía hắn, cũng lộ ra mặt vẻ phức tạp, hai người nhìn nhau không nói gì.
- Đáng giận, hắn vậy mà thành người một nhà.
- Đáng giận, ta lại muốn làm thủ hạ cho hắn.
Trong lòng hai người đều đang mắng đối phương, Hắc Hầu trước tiên lộ ra nụ cười, nói:
- Sau này xin ngài phân phó nhiều hơn.
Đế Xương miễn cưỡng cười vui nói:
- Đi theo ta đi.
Hắn quay người rời khỏi, Hắc Hầu vội vàng đuổi theo.
Trong Tử Tiêu cung.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Chủ nhân, ngài thu phục Võ Thần rồi?
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, hỏi ngược lại:
- Hết sức hiếm lạ à, đại bộ phận sinh linh cũng không muốn chết, ngươi khi đó không phải cũng là tới kiểu này?
Bạch Kỳ cười hắc hắc nói:
- Đúng thế, đi theo chủ nhân ngài là cơ duyên lớn lao, cũng là ngài thiện tâm, chỉ cần không quá phận, ngài luôn có thể cho người khác một chút hi vọng sống.
Năm đó Từ Thiên Cơ cúi đầu, quỳ ra một phen tiền đồ to lớn.
Kiếm Thần, Diệp Tầm Địch, Đạo Thần, Hứa Mãng các loại, bao nhiêu người đều là Đạo Tổ lưu lại một chút hi vọng sống mới có hôm nay?
Hắc Hầu gia nhập quả thật có thể tăng mạnh lực lượng Thiên Đình, nhưng người này tính tình cao ngạo, còn nói nhiều, cần rèn luyện thật tốt, Hắc Hầu cũng có thể giáo dục một thoáng thiên binh thiên tướng.
Khương Trường Sinh thì nghĩ một chuyện khác, kia chính là tiền bối Hắc Hầu nói tới, vị cường giả kia mang không ít người hạ giới, chẳng qua cũng không có rơi vào Thái Hoang võ giới, mà đối phương có thể sớm biết được Thái Hoang võ giới trong danh sách cuộc chiến võ giới, điều này nói rõ đối phương không chỉ có thực lực cá nhân mạnh mẽ, nhân mạch cũng rộng, thậm chí có thể là người Thần Võ giới.
Hắc Hầu chỉ biết đối phương gọi Viêm Chủ, cũng không rõ ràng Viêm Chủ mạnh bao nhiêu, thậm chí không rõ ràng mục tiêu của đối phương.
Khương Trường Sinh tính toán một thoáng, tạm thời diễn tính không được Viêm Chủ mạnh bao nhiêu, Viêm Chủ còn đang ở trong một phương võ giới khác.
Theo trí nhớ Hắc Hầu đến xem, Viêm Chủ rõ ràng đang mưu đồ cái gì, đối phương đang trắng trọn tập kết thế lực, không sớm thì muộn sẽ đối phó thiên cảnh cùng Thiên Đình.
Khương Trường Sinh bắt đầu chờ mong đối phương có thể dẫn tới cho mình một sinh tổn ban thưởng thật phong phú.
Sau đó một quãng thời gian, bởi vì Hắc Hầu gia nhập, Thiên Đình trở nên náo nhiệt, càng ngày càng nhiều tiên thần biết được Đạo Tổ thu một Võ Thần, mà lại là làm lên từ thiên binh, để bọn hắn vô cùng hiếu kỳ, dồn dập tiến đến xem Hắc Hầu.
Hắc Hầu được Đế Xương an bài, chờ đợi ở Bắc Thiên môn, Bắc Thiên môn trở thành Thiên Môn náo nhiệt nhất, Hắc Hầu vì để sớm ngày tấn thăng Thiên Tướng, đối mặt các thiên binh cực kỳ thân thiện, thậm chí chỉ bảo bọn hắn luyện công, truyền thụ võ học thượng giới.
Ở trong quá trình này, Hắc Hầu cũng biết đến càng ngày càng nhiều truyền thuyết của Đạo Tổ, hắn sùng bái Đạo Tổ cũng càng ngày càng sâu.
Ngược lại hắn ở Thượng giới chưa bao giờ gặp qua tổn tại cường đại giống như Đạo Tổ, từ đầu đến cuối, hắn đều chưa từng gặp qua hình dáng Đạo Tổ, lại bị trấn áp đến không dám có chút tính tình nào.
Cứ như vậy, không đến thời gian năm năm, Hắc Hầu thuận lý thành chương tiến nhập Thần Du đại thiên địa.
Sau đó, hắn bị chấn động, lại sau đó, hắn bắt đầu trầm mê.
Định Thiên năm bốn mươi lăm, một năm này, Khương Tử Ngọc một trăm chín mươi ba tuổi cuối cùng bước vào cảnh giới Thiên Địa Đại Tôn, lẫn nữa kinh động khắp thiên hạ.
Không giống với kiếp trước, Khương Tử Ngọc ở kiếp này không có độc tài triều chính, mà kéo dài Thừa Tướng các, để Thừa Tướng các giám thị quốc sự, cản tay lẫn nhau, mình lại có đầy đủ thời gian luyện công.
Trên đỉnh núi Linh sơn, trong một tòa đình viện.
Khương Tử Ngọc khó nghỉ được, đang nghe hai thừa tướng hồi báo tình huống.
Sau khi Trần Lễ đi một lượt đại quân nhân tộc Xích Thiên võ giới, Xích Thiên võ giới cũng không có lập tức đầu hàng, cũng không có rút lui, mà tiếp tục phát động mấy cuộc chiến tranh, cho đến ba năm trước mới hoàn toàn dừng lại.
- Xích Thiên một phương có ba mươi lăm vị tướng quân nguyện ý quy hàng, có thể mang tới binh lực ước chừng tám mươi vạn, nhưng phần lớn đều có tổn thương.