Chương 769 Cái gọi là bàn giao, đạo ta không cô đơn (1)
Phủ chủ, ta không hiểu ý của ngài, chẳng lẽ đây không phải cuộc chiến võ giới bình thường?
Tử Hoàn thần quân nhíu mày hỏi.
Trăm phương võ giới chém giết ngàn năm lại muốn toàn bộ bị hủy diệt, mặc dù nàng cũng không phải người nhân từ, cũng cảm thấy tàn khốc, cái này cũng không phù hợp với phong cách hành sự của Thần Võ giới.
Thần Võ giới có thể thống nhất Huyền Hoàng Đại Thiên Địa nhiều năm, dựa vào là chính là để chúng sinh tiếp nhận quy tắc.
Lão giả tóc trắng nhìn xuống Thiên Hà cuồn cuộn phía dưới, mặt không chút thay đổi nói:
- Mặc dù không có phát giác được rõ ràng khí tức dị số, nhưng Thái Hoang võ giới xác thực xảy ra mấy lần biến cố, lại thêm Thần Quân ngã xuống, còn về võ giới khác, cũng có dị thường tương tự, trật tự luân hồi không ổn định, cho nên phía trên đã quyết định hủy diệt những võ giới này, đoạn tuyệt hậu hoạn, duy nhất một lần hủy diệt nhiều võ giới như vậy, rất khó bàn giao cho Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, cho nên mới cần khai triển cuộc chiến võ giới, sau đó lại tìm lý do, bàn giao cho chúng sinh.
- Đến mức Vạn Cổ Sát Tinh, là bởi vì hậu bối của một vị thần phủ nào đó biết được việc này, liền mượn tên tuổi cuộc chiến võ giới đưa tới Vạn Cổ Sát Tinh, mong muốn nuôi lớn Vạn Cổ Sát Tinh lại lấy đi, cuộc chiến võ giới này đã định trước đều không được chết tử tế.
Hắn nói rất bình tĩnh, giống như nói không phải một trăm phương thiên địa, mà là một trăm khối đá.
Tử Hoàn thần quân yên lặng.
Nếu là Thần Võ giới quyết định, nàng tự nhiên không dám có ý kiến, từ xưa đến nay, Thần Võ giới đã không phải lần đầu tiên làm như vậy, phàm là cảm giác có tồn tại có thể uy hiếp bọn họ, vô luận có điều tra rõ ràng hay không, chỉ cần hoài nghi liền sẽ thanh lý, đây cũng là nguyên nhân Cựu Cổ giáo thủy chung không thể lớn mạnh.
- Còn có chín trăm năm, rất nhanh thôi, bất kể là ai ở sau lưng giở trò quỷ, trước mặt Thiên phạt đều sẽ lộ ra nguyên hình, lại chết đi ở trong tuyệt vọng.
Lão giả tóc trắng nhẹ nói, nhấc đến Thiên phạt, trong mắt hắn lộ ra ánh sáng lạnh lẽo.
Trong khu vực hư vô, thiên kiếp đã tới.
Mảnh khu vực hư vô này có đường kính đi đến trăm dặm, nhưng Khương Trường Sinh vẫn có chút bận tâm thiên kiếp sẽ lan tràn ra ngoài, bất quá việc đã đến nước này, hắn nhất định phải đột phá.
Ầm ầm.
Lôi vận cuồn cuộn, hắn ở khu vực hư vô lại còn có thể nghe được tiếng sấm, có lẽ đây là tiếng vang áp bách Thiên Đạo truyền cho linh hồn hắn, muốn cho hắn biết khó mà lui, nhưng không dọa được hắn.
Vì đề phòng lần này độ kiếp sẽ kinh động tồn tại trên trời, Khương Trường Sinh trực tiếp mở ra vòng bảo hộ giá trị khí vận, dạng này sau khi đột phá, lực chiến đấu của hắn còn có thể tận khả năng giữ lại.
Trong bóng tối tuyệt đối, mây tím phun trào, tiếng sắm như hung thú hồng hoang gầm gù, kinh dị đáng sợ.
Một đạo sấm sét bỗng nhiên đánh xuống.
Oanh!
Vòng bảo hộ giá trị khí vận của Khương Trường Sinh triệt tiêu đạo thiên lôi này, một kích này khấu trừ hắn trăm vạn khí vận.
Còn có thể tiếp nhận, dù sao hắn có được hai ngàn chín trăm ức giá trị khí vận, hắn cũng không có vì vậy kinh hi, dù sao thiên kiếp càng về sau càng hung hiểm.
Từng đạo thiên lôi điên cuồng đánh xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, Khương Trường Sinh điều ra giá trị hương hỏa, giá trị khí vận, nhìn chằm chằm trị số khí vận.
Lôi thế càng ngày càng mạnh mẽ, đồng thời số lượng thiên lôi hạ xuống càng ngày càng nhiều, tốc độ giá trị khí vận giảm xuống càng lúc càng nhanh.
Ngoài khu vực hư vô.
Nam tử mập mạp đang đang luyện công quay đầu nhìn lại, hắn trừng to mắt, dụi dụi con mắt, hắn trông thấy không gian rìa hắc cầu to lớn đang vặn vẹo, mười phần quỷ dị.
- Thật sự là trúng tà...
Nam tử mập mạp tự lẩm bẩm, hắn nghĩ lại:
- Cũng đúng, nếu như vật này không tà môn, vị thần tiên kia cũng sẽ không để ta trông coi, Kỷ Cương ta nhưng không thể bỏ qua lần này cơ duyên, ngược lại chẳng qua là trông coi...
Kỷ Cương suy nghĩ phong thái của Khương Trường Sinh, cảm xúc sục sôi.
Hắn mặc dù rất ít chạm mặt võ giả nhân tộc, nhưng cũng từng nghe nói võ giả, sinh linh dị tộc đi ngang qua nhắc đến, Thiên Cảnh sinh ra thần tiên.
Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục luyện quyền, mặt hướng về phía hắc cầu to lớn luyện quyền, mặc dù mồ hôi đầm đìa, hắn cũng là thần thái sáng láng, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Đã bao nhiêu năm, hắn cuối cùng khôi phục đấu chí.
Ẩm ẩm!
Lại là một đạo thiên lôi hạ xuống, đánh cho Khương Trường Sinh mất đi năm trăm triệu khí vận.
- Thật là đáng sợ...
Khương Trường Sinh âm thầm kinh hãi, may mắn hắn không có ở độ kiếp phía trên Thiên Đình, chỉ là thiên uy mênh mông đã quấy được khí vận Thiên Đình, thậm chí phá hư cửu trọng thiên.
Thiên kiếp càng mạnh, hắn càng phấn chân, điều này nói rõ sau khi thực lực hắn đột phá sẽ càng thêm cường đại hơn so với trong dự đoán.
Oanh! Oanh! Oanh!
Vạn quân lôi đình oanh tạc Khương Trường Sinh, hắn không nhúc nhích tí nào, dựa vào giá trị khí vận độ kiếp.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, thiên lôi cũng bắt đầu sinh ra biến hóa, thiên lôi chưa đổi màu, nhưng biến ảo thành hình dáng sinh linh, theo bốn phương tám hướng bổ xuống Khương Trường Sinh, cũng không có cách nào xông phá vòng bảo hộ khí vận.
Một lúc lâu sau.
Màu sắc của thiên lôi thay đổi, vậy mà biến thành màu trắng, từng dải lụa màu trắng vạch phá hắc ám, còn như thác nước cọ rửa một con kiến, nhưng con kiến này dễ dàng ngăn lại trùng kích nhìn như không thể ngăn cản.
Khương Trường Sinh không có nhìn xem, hắn một bênnhìn chằm chằm trị số trước mắt, một bên vận công.
Đỉnh đầu hắn tràn ra từng tia sáng cấp tốc ngưng tụ thành một quả trái cây màu vàng kim, quả này giống như đào, cao tốc xoay tròn, mỗi một lần thiên lôi oanh kích đều có thể khiến cho vòng bảo hộ rơi xuống một mảnh hào quang, sau đó bị kim quả hấp thu.
Chính là đạo quả của Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh yên lặng vận hành tâm pháp Đạo Pháp Tự Nhiên Công, dần dần, dưới người hắn ngưng tụ ra Thái Cực Song Ngư cầu, cấp tốc mở rộng.