← Quay lại trang sách

Chương 782 Thiên Hàng sơn, thần phủ buông xuống (2)

Hàn huyên rất lâu, Khương Trường Sinh đuổi Bạch Kỳ, Bạch Long ra ngoài.

- Đáng giận, ta cũng là mẫu đó, có cái gì ta không thể nhìn?

Bạch Kỳ đứng ở trước cửa ra vào tức giận căm phẫn nói.

Bạch Long trắng mắt liếc nó, tức giận nói:

- Ngươi quả thật ác tâm, phạm tiện, trách không được chủ nhân không nhìn trúng ngươi.

Bạch Kỳ khẽ nói:

- Chủ nhân coi trọng ngươi sao?

- Ta không cần, ta chỉ muốn ngủ, ngao du Thần Du đại thiên địa, tìm cho mình chút chuyện đi làm giống ta đi, ta đã sắp kiến tạo tốt Long Cung.

- Thôi đi, Long Cung trong Thần Du đại thiên địa tính là gì, đều là giả, nhìn ta xây một tòa Long Cung thật đây này.

- Ha ha.

Từ sau khi Khương Tử Ngọc thông qua Thần Du đại thiên địa biết được tình huống La Hồng hoàng triều, hắn bắt đầu điều động số lượng lớn binh lực đi Vô Tận Hải Dương, tranh thủ trong vòng trăm năm thống nhất toàn bộ Vô Tận Hải Dương.

Mỗi khi đoạt lấy một phương vận triều, liền có số lượng lớn công tượng đi tới, tu kiến truyền tổng trận.

Trên thực tế, tuyệt đại đa số vận triều đối mặt Thiên Cảnh đều không dám chống cự, dồn dập chủ động quy hàng, tật cả đều biến thành châu lục, không có bị phong làm các nước chư hầu, Khương Tử Ngọc không muốn giẫm lên vết xe đổ, hắn muốn cả Nhân tộc ngưng tụ thành một khối, dù sao ánh mắt của hắn là ngoài võ giới, còn có thiên địa càng rộng lớn hơn chờ lấy hắn đi chinh chiến.

Định Thiên năm một trăm hai mươi bốn, đầu xuân.

Khương Tử Ngọc cùng Khương Tú đứng ở trước điện Kim Loan, nhìn xuống Kinh Thành, ngoài thành còn có rất nhiều Hung thú lớn như sơn nhạc đang làm việc, vận chuyển hàng hóa.

- Ngươi nghĩ kỹ muốn quản lý thiên hạ này như thế nào chưa?

Khương Tử Ngọc quay đầu nhìn về phía con trai mình, cười hỏi.

Khương Tú đã lớn, dáng người thẳng tắp, rất giống Khương Trường Sinh, cách đoạn thời gian lại nhìn thấy hắn, Khương Tử Ngọc đều sẽ có chút hốt hoảng.

Đối mặt phụ hoàng hỏi thăm, Khương Tú hăng hái đáp.

- Tự nhiên chiếm đoạt trăm giới nhân tộc, chế tạo Thánh triều xưa nay chưa từng có.

Hắn bắt đầu nói hết thảy điều mình nhìn thấy trên triều đình những năm qua, nói lý giải của mình về triều chính.

Mộ gia, Dương gia, Từ gia, Chu gia, Lý gia các loại, thế gia vọng tộc san sát, nhưng Khương Tú có thể ở trong đó ung dung không vội, đều quan hệ tốt với các gia tộc, ngoại trừ giao tế cùng thế gia vọng tộc, hắn thường xuyên cải trang đi vào dân gian, cảm thụ dân gian khó khăn.

Thiên Cảnh mạnh hơn, cũng có không thấy được góc tối.

Khương Tử Ngọc nghe hắn thao thao bất tuyệt, vẻ tán thưởng trong mắt càng ngày càng nồng đậm.

Thật lâu sau.

Khương Tú nói xong, mười phần thoải mái, trên mặt tràn đầy nụ cười hùng tâm tráng chí.

- Nói rất khá, bất quá ngươi muốn đăng cơ, còn phải chờ thật lâu.

Khương Tử Ngọc cười nói, hắn cũng không muốn cứ như vậy phi thăng, so với cá nhân mạnh mẽ, hắn theo đuổi là lý tưởng khuếch trương giang sơn, ngược lại không sớm thì muộn sẽ làm Thiên Đế, hắn cũng không vội.

Khương Tú cười nói:

- Nhi thần tự nhiên không vội, thời gian ngài đợi ở đây càng lâu, lưu cho nhi thần thời gian thích ứng càng dài, mà theo giang sơn càng lúc càng lớn, chỉ dựa vào một người Thiên Tử không đủ, có lẽ phụ tử hợp lại trị quốc, cũng là một con đường rất tốt, thậm chí có khả năng kéo dài ba đời, bốn đời cùng nhau quản lý giang sơn, sẽ tốt hơn, dù sao cùng mạch sẽ không phản bội.

Khương Tử Ngọc gật đầu, trong khoảng thời gian này, hắn cũng càng ngày càng cảm giác được mỏi mệt, mỗi ngày đều có tấu chương từ Vô Tận Hải Dương đến, đây cũng là nguyên nhân hắn triệu Khương Tú trở về.

- Đề nghị của ngươi rất tốt, có thể làm cho đế vị Thiên Cảnh càng thêm vững chắc, tránh được miễn nguy hiểm cho ngày sau đoạt chính.

Khương Tử Ngọc tán thưởng nói:

- Đề bạt con của ngươi cùng cháu trai vào Thừa Tướng các học tập đi, nhớ kỹ, chỉ có thể là dòng chính.

Khương Tú cười đáp ứng.

Hai cha con nhìn giang sơn tốt đẹp, lâm vào trong vô hạn mơ màng. Trong lúc bọn hắn đang đại triển hoành đồ, trên trời lại có người buồn lo.

Bên vách núi phù đảo, Tử Hoàn thần quân cùng hai vị thị nữ nhìn xuống Võ giới, các nàng nhìn thấy một phương võ giới đang bạo tạc sụp đổ.

- Đến cùng là ai đang trộm đoạt Thiên Địa Chi Lực?

- Không rõ ràng, đã là phương võ giới thứ hai sụp đổ, cứ thế mãi, có thể lan đến gần Thái Hoang võ giới hay không?

Nữ tử váy trắng, nữ tử váy xanh thấp giọng nghị luận, mặt mũi tràn đầy vẻ xoắn xuýt.

Tử Hoàn thần quân chậm rãi mở miệng nói:

- Có thể hấp thu Thiên Địa Chi Lực, truyền thừa võ đạo của hắn tất nhiên không đơn giản, tuyệt không phải chúng ta có thể trêu chọc, Thái Hoang võ giới là tồn tại mạnh nhất trong cuộc chiến võ giới lần này, tự nhiên sẽ bị để mắt tới, vô luận xảy ra chuyện gì, chúng ta chỉ có thể làm như không nhìn thấy.

Nghe vậy, hai nữ thở dài một tiếng.

Mặc dù các nàng lo lắng Đạo Tổ sẽ chọc tới phiền toái, nhưng khi nhìn thấy Thái Hoang võ giới bị người nuốt hết, các nàng vẫn hết sức không thoải mái, dù sao trong khoảng thời gian này, các nàng một mực đang quan sát Thái Hoang võ giới.

Tử Hoàn thần quân bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, quay đầu nhìn lại, sắc mặt đại biến, lúc này khom lưng hành lễ, nói:

- Bái kiến Quý Thần Phủ, không biết ngài đến đây cẩn làm chuyện gì?

Chỉ thấy một bạch y nam tử bay tới, chính là bạch y nam tử bị Thiên Tôn sai phái tới điều tra chuyện Niết Bàn Chí Nguyên Công.

Quý Thần Phủ dừng lại, nói:

- Ta muốn hạ giới, ngươi nắm giữ Thiên Hà, thay ta đả thông đi.

Tử Hoàn thần quân nhíu mày, chần chờ nói:

- Chỉ sợ không hợp quy củ, nếu truyền đến...

Quý Thần Phủ không nhịn được nói:

- Quy củ là định cho kẻ yếu, nếu ngươi không làm theo, ta sẽ đổi một vị Thần Quân khác có thể làm chủ Thiên Hà!

Nghe nói như thế, sắc mặt Tử Hoàn thần quân kịch biến, hai nữ bên cạnh càng hoảng hốt không thôi.

Trong lòng Tử Hoàn thần quân cảm thấy bi thương, Thần Quân các nàng nhìn như cao cao tại thượng, nhưng đối mặt tồn tại mạnh hơn lại có gì khác biệt như phàm nhân tùy ý bị bài ở hạ giới?