← Quay lại trang sách

Chương 785 Thân hóa hư không, chỉ đến như thế (1)

Quý Thần Phủ động dung, hắn lần nữa huy chưởng đánh tới, kết quả vẫn không cách nào đánh xuyên cấm chế vô hình ngoài cửa động, sắc mặt của hắn trong nháy mắt trở nên khó coi.

Diệp Chiến thở dài một hơi, lộ ra nụ cười.

- Chậc chậc, trận pháp của vị Đạo Tổ này thật sự cao thâm mạt trắc, ta đều không cảm giác được, lại có thể có hiệu quả phòng ngự mạnh mẽ như thế.

Diệp tộc lão tổ ở trong đầu Diệp Chiến cảm khái nói, trong lời nói tràn ngập kính nể.

Đây là Diệp Chiến lần đầu tiên nghe được hắn dùng ngữ khí dạng này, trước đó nhiều nhất là kinh ngạc tán thán.

Sắc mặt Quý Thần Phủ vô cùng âm trầm, hắn ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt xuyên qua ngọn núi, nhìn về phía Thiên Đình cao cao tại thượng.

Mặc dù nơi này là võ giới, nhưng hắn cũng không có làm loạn, trước đó cố ý đã điều tra tình huống một phen, mới vừa tới Thiên Hàng sơn, đối với Đạo Tổ, hắn tạm thời xem không rõ, mà Đạo Tổ trấn áp Diệp Chiến, nói rõ là kẻ địch của Diệp Chiến, cho nên hắn muốn trước giải quyết nhiệm vụ của mình, lại đi gặp nhân vật mình không biết.

Nhưng không nghĩ tới Đạo Tổ vậy mà không phải kẻ địch của Diệp Chiến, núi này là dùng để bảo hộ Diệp Chiến.

Quý Thần Phủ âm thầm tức giận, nhưng cấm chế thần bí để hắn vạn phần kiêng kị Đạo Tổ, giờ phút này lâm vào trong lựa chọn khó khăn.

Đúng lúc này, một tiếng nói truyền vào trong tai hắn, để cho hắn động dung, lúc này tan biến tại chỗ.

Diệp Chiến hít sâu, trên mặt tươi cười, hắn tự nhủ:

- Là Đạo Tổ dẫn đi hắn sao?

- Chắc chắn, bất quá người này thật không đơn giản, nếu hắn không trở về nữa, vậy nói rõ Diệp tộc có hi vọng, không thể bỏ qua chỗ dựa này.

Tiếng nói của Diệp tộc lão tổ vang lên trong đầu Diệp Chiến, trong lời nói tràn ngập chờ mong.

Diệp Chiến nghe xong, bắt đầu ở trong lòng cầu khẩn Đạo Tổ có thể thắng. Đương nhiên, hắn càng nhiều hơn chính là không có sức.

Diệp tộc ngã xuống đến nay, thế gia vọng tộc ngày xưa kết giao đều tránh không kịp, hắn cùng Đạo Tổ còn không có trao đổi qua, không rõ ràng thái độ Đạo Tổ đối với của mình, một phẩn vạn Đạo Tổ cũng không hiểu biết thân phận của hắn, cho nên mới mở một mặt lưới?

Diệp Chiến càng nghĩ càng sốt ruột, cảm giác tính mệnh của mình mà ở trong tay người thật sự không dễ chịu.

Cảm giác nhỏ yếu thật sự khó chịu.

Nói cho cùng, kết cục của Diệp Thần Không, Diệp tộc là do không đủ mạnh.

Ai!

Trên tầng tầng biển mây, Quý Thần Phủ xuyên thấu biển mây, đi vào bên trên biển mây, hắn ngẩng đầu nhìn lại, thấy được Khương Trường Sinh đứng bên trên tầng mây càng cao hơn.

Sau lưng Khương Trường Sinh treo Chí Dương thần quang, tay cầm Kỳ Lân phất trần, Kim Lân diệu thụ đứng ở bên cạnh, bên hông buộc lấy Tam Thanh Thánh Linh, Tử Kim Hồ Lô, Thúc Thần lăng, Sơn Hải kinh, Thiên Địa Bảo Giám treo ở phía trên hai vai của hắn, cả người tản ra khí thế cường đại dị thường, khiến cho sóng gió trên trời đều gần như dừng lại.

Quý Thần Phủ nhíu mày, hắn nhìn không thấu khí tức của Khương Trường Sinh, hắn đã là tồn tại Chí Hư Triệt Võ, thân hóa hư không.

Suy nghĩ lại một chút về trận pháp thần bí trên Thiên Hàng sơn, hắn càng thêm cảnh giác.

Hắn mở miệng hỏi:

- Các hạ đến tột cùng là người phương nào?

Khương Trường Sinh nhìn xuống hắn, hỏi:

- Vì sao ngươi lại tới đây?

Giá trị hương hỏa của người này vào khoảng ba ngàn tỷ, một chuỗi dài con số đã làm mới ghi chép giá trị hương hỏa cao nhất của kẻ địch mà hắn từng đối mặt.

Nghĩ tới đây, Khương Trường Sinh cảm nhận được máu nóng trong cơ thể đang cuộn trào.

- Vì Diệp tộc tới, Diệp tộc uy hiếp Thần Võ giới quá lớn, nhất định phải trảm thảo trừ căn, nếu các hạ không biết thân phận của hắn, vậy hãy giao hắn ra, để tránh cho hiểu lầm không cần thiết.

Quý Thần Phủ trả lời, ngữ khí tương đối cẩn thận.

Khương Trường Sinh nói:

- Nếu ta muốn bảo đảm hắn thì sao?

Con ngươi Quý Thần Phủ co rụt lại, không nghĩ tới Khương Trường Sinh cứng rắn như thế.

Khương Trường Sinh đã biết được mình cùng Thần Võ giới không có chỗ giảng hoà, cho nên hắn mới muốn lôi kéo Diệp Chiến đã bị Thần Võ giới vứt bỏ.

Hắn cùng Thần Võ giới đã là tranh đấu đạo thống, cũng có ân oán, dù sao Thần Võ giới đã chuẩn bị từ bỏ Thái Hoang võ giới, từ một chuyện này, Thần Võ giới là kẻ địch của toàn bộ Thái Hoang võ giới.

- Các hạ muốn chết, ngươi có biết ai muốn hậu nhân Diệp tộc?

Quý Thần Phủ trẩm giọng hỏi.

Khương Trường Sinh nghe xong, nghe ra chuyện ẩn ở bên trong. Nguyên lai cũng không phải Thần Võ giới muốn diệt trừ Diệp tộc, đây chỉ là ý của một vị tổn tại cường đại nào đó của Thần Võ giới, bằng không Quý Thần Phủ không cẩn uy hiếp như vậy.

Suy nghĩ kỹ một chút cũng đúng, căn cứ trí nhớ của Thái Sử Trường Sách, Diệp tộc cũng không có trái với quy tắc Thần Võ giới, Diệp Thần Không đại náo Thần Võ giới, Diệp tộc rũ sạch liên quan, từ bỏ Diệp Thần Không, lúc này mới bảo vệ Diệp tộc, việc này đã xong, Thần Võ giới muốn trừ Diệp tộc, cũng không có khả năng gióng trống khua chiêng.

Thần Võ giới muốn mặt mũi, bọn hắn muốn duy trì một hình ảnh quang minh, vĩ đại mà công bằng để chúng sinh nhìn.

Đã như vậy, Khương Trường Sinh diệt trừ Quý Thần Phủ, Thần Võ giới sẽ không gióng trống khua chiêng đến, hắn còn có thời gian cẩu thả, cho dù Thần Võ giới không để ý mặt mũi, cùng lắm thì sớm chạy trốn.

Người hắn mang rất nhiều thần thông, hiện tại chạy trốn cũng không sợ.

- Ta phụng lệnh của Thiên Tôn, nếu các hạ khăng khăng mà làm, ngươi phải chết, Thiên Đình của ngươi cũng sẽ vong! Nghe nói Thiên Tử Thiên Cảnh chính là con của ngươi? Vậy ngươi càng nên suy nghĩ kỹ càng, Thiên Tôn quyền cao chức trọng, đại biểu cho Thần Võ giới, đối nghịch cùng Thần Võ giới, không có kết cục tốt.

Quý Thần Phủ trầm giọng nói, trong lòng hắn tràn ngập áp lực, hắn không có khả năng cáo lui, hiện tại chỉ có thể dùng Thiên Tôn dọa lùi đối phương, tranh thủ khả năng hoàn thành nhiệm vụ.

Khương Trường Sinh lạnh lùng nói:

- Ra tay đi, toàn lực ứng phó, có lẽ còn có một chút hi vọng sống.

Chí Dương thần quang che đậy mặt mũi của hắn, để cho người ta thấy không rõ thật mặt, nhưng ngữ khí của hắn đã để Quý Thần Phủ hiểu mình không có đường lui.