Chương 793 Thiên Tôn buông xuống (1)
Thời gian Khương Tử Ngọc đăng cơ không kém nhiều thời điểm cuộc chiến võ giới mở ra, nói cách khác, cuộc chiến võ giới đã mở ra một trăm bảy mươi năm, liên quan tới Bộ Thiên Tôn cùng với Thần Võ giới uy hiếp, Khương Trường Sinh không có ý định nói cho Thiên Cảnh.
Thiên Cảnh có nhân gian của mình, mà Khương Trường Sinh cũng không cần người khác hỗ trợ.
Phân ra một đạo phân thân rời đi Thái Hoang võ giới, Khương Trường Sinh bắt đầu tản thần niệm ra, bao trùm hết thảy võ giới tham gia cuộc chiến võ giới.
Một trăm phương võ giới chỉ còn lại có tám mươi mốt phương võ giới, vị Viêm Chủ kia đã hủy diệt mười chín võ giới, Khương Trường Sinh sớm đã phát giác được hắn tồn tại cùng vị trí, nhưng cũng không có ra tay, bởi vì Viêm Chủ trong mắt hắn là sinh tồn ban thưởng tiềm ẩn.
Khương Trường Sinh thử nghiệm tiếp xúc khí vận võ đạo của tám mươi mốt phương võ giới, rất nhanh, hắn bắt được cùng lực lượng quy tắc tương tự Thiên Hà, khi còn ở Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười, hắn đã có thể cảm giác lực lượng quy tắc, bây giờ thần niệm mạnh hơn, có thể dễ dàng phân biệt ra quy tắc lực lượng khác biệt.
Sau khi sát nhập nhiều võ giới như vậy, trước tiên cần phải chặt đứt khống chế của Thần Võ giới đối với võ giới, sau đó có thể an tâm đi tới hư không, không bị truy tìm.
Khương Trường Sinh phát hiện khí vận võ đạo của võ giới cực kỳ phức tạp, có quy tắc võ đạo thuần túy nhất, cũng có lực lượng Thiên Hà, nếu đánh nát quy tắc võ đạo, võ giới sẽ sụp đổ, nếu chỉ chặt đứt lực lượng Thiên Hà, võ giới cũng có thể độc lập tồn tại.
Liền phái người tới tru diệt hắn, dù sao lúc trước hắn độ kiếp đã kinh động quy tắc võ đạo.
Khương Trường Sinh quen thuộc lực lượng Thiên Hà phía sau các giới mới thu hồi thần niệm, hắn đang chuẩn bị tốt việc sớm chặt đứt lực lượng Thiên Hà các giới.
Thời gian cực nhanh.
Sau khi đôi mắt tinh hồng kia tan biến, Thần Võ giới cũng không có trước tiên tiến công Thái Hoang, có lẽ đôi mắt kia không đại biểu được Thần Võ giới, bản thân Thần Võ giới cũng là vòng xoáy quyền lực, bên trong phe phái san sát.
Mười lăm năm sau, Định Thiên năm một trăm tám mươi lăm.
Thiên Cảnh còn đang tăng cường, Thiên Đình cũng náo nhiệt qua từng ngày, bởi vì mới thêm không ít chủng tộc, ngoại trừ Cường Lương tộc ban đầu, cường giả chủng tộc khác không có đứng hàng thiên binh thiên tướng, mà trở thành tùy tùng thần giả thủ hạ tiên thần các phương, số lượng tùy tùng thần giả cộng lại cũng đã vượt qua mười vạn, tác dụng của bọn họ là trợ giúp nhóm tiên thần chấp hành thần quyền tốt hơn.
Một ngày này, Khương Trường Sinh đang nghe Bạch Kỳ hồi báo tình huống của Hoàng Thiên, Hắc Thiên chú ý tới động tĩnh thiên ngoại.
Một đám võ giả từ quang vân (mây ánh sáng) trên đỉnh Thiên Hà xoắn ốc bên trong buông xuống, còn hộ tống từng chiếc từng chiếc thuyền lớn cùng lâu vũ, phương hướng của bọn hắn rõ ràng là cung điện của Tử Hoàn thần quân ở trên phù đảo. Xem ra hẳn là người Thường tộc, động tác thật là rất nhanh.
Khương Trường Sinh nguyên lai tưởng rằng Tử Hoàn thần quân muốn vì chuyện này cần bỏ ra trăm năm thời gian, dù sao Thường tộc không phải tộc nhỏ, lần này dọn nhà càng là nhảy vọt hư không.
- Chủ nhân, hai tên gia hỏa kia quyết tâm muốn làm Yêu Đế, Yêu Hoàng, nhưng bọn tốc độ phát triển của hắn quá chậm, bây giờ cường giả các giới tràn vào Thái Hoang, ta sợ chúng nó gặp được nguy hiểm, bằng không.
Bạch Kỳ ghé vào bên cạnh Khương Trường Sinh nói, câu nói kế tiếp không có nói, nhưng Khương Trường Sinh cũng hiểu được.
Khương Trường Sinh một bên luyện công, một bên trả lời:
- Thiên Đình cũng không phải trò đùa, người hầu trên Thiên Đình, không thể thành lập thế lực tại thế gian.
Cường Lương tộc cùng sinh linh cường tộc Thái Hoang tiến vào Thiên Đình liền không được tự tiện về tộc, tình cờ trở lại đi xem một chút thì có thể, nhưng không thể mượn danh nghĩa Thiên Đình đến đỡ các tộc, dù sao người nào đều không phải là của Thiên Cảnh, nhưng nếu không có địa vị chênh lệch, nhân gian chẳng phải lộn xộn.
Bạch Kỳ thở dài nói:
- Hai tiểu gia hỏa này cũng thật là, thành thành thật thật đi theo chúng ta luyện công không tốt sao, sau khi rời khỏi vậy mà không trở lại.
Khương Trường Sinh không tiếp tục nói tiếp, hắn đang đang nhìn trộm Tử Hoàn thần quân cùng tộc trưởng Thường tộc nói chuyện với nhau.
Trong điện.
Tộc trưởng Thường tộc đang mắng chửi Tử Hoàn thần quân, Tử Hoàn thần quân luôn luôn cao cao tại thượng giờ phút này như tiểu nữ tử bị khinh bỉ cúi đầu, không dám cãi lại.
Tộc trưởng Thường tộc thoạt nhìn sáu bảy mươi tuổi, mặc dù già nua, nhưng khí thế mạnh mẽ, trong lúc giận dữ mắng mỏ hiển thị rõ thần uy, khiến cho cả tòa cung điện đều đang hơi hơi rung động.
- Thôi! Ngươi lại cẩn thận nói chuyện Đạo Tổ cho ta, nói từ khi các ngươi quen biết, không được bỏ sót.
Tộc trưởng Thường tộc hít sâu một hơi, cố nén nộ khí nói.
Không ai có thể hiểu tâm tình của hắn, Thường tộc phát triển được rất tốt, đột nhiên nữ nhi liên hệ hắn, nói bởi vì nàng phạm sai lầm, gia tộc sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu, nhất định phải rút lui toàn tộc, hắn kém chút tức chết.
Mặc dù tức giận nhưng hắn không có không tin, đối với đứa con gái này, hắn vẫn hết sức tín nhiệm, đối phương tuyệt sẽ không hù dọa hắn, tất nhiên đã đi qua nghĩ sâu tính kỹ mới làm ra quyết định, trước khi đến hắn đã hiểu đại khái câu chuyện, Thường tộc xác thực bởi vậy sẽ nghênh đón nguy hiểm diệt tộc.
Thần Võ giới luôn luôn thờ phụng chuẩn tắc thà giết lầm, không thể buông tha, lại thêm từ xưa đến nay tuyên dương, chỉ cần Thường tộc dính quan hệ với Cựu Cổ giáo, nhất định phải chết.
Thật lâu.
Tử Hoàn thần quân nói rõ ràng hết thảy.
Tộc trưởng Thường tộc cau mày nói:
- Nói cách khác, Đạo Tổ chưa chắc là giáo đồ Cựu Cổ giáo, nhưng hắn cao thâm mạt trắc, có thể dễ dàng tru diệt Thần Phủ, còn không để Thần Võ giới vào mắt?