← Quay lại trang sách

Chương 812 Thượng Nguyên thần lực, cảm thụ tuyệt vọng đi (2)

Ngoài ngàn vạn dặm, Lữ Thần Châu trống rỗng xuất hiện, vẻ mặt không cách nào lại bảo trì lãnh đạm, mặt hắn lộ vẻ sợ hãi.

- Vừa rồi là chiêu thức gì.

Lữ Thần Châu run sợ trong lòng, một khắc bị Chưởng Trung Thần Thông khống chế, hắn cảm nhận được hoảng sợ thật lâu chưa từng xuất hiện. Đó là hoảng sợ đối mặt với sức mạnh không biết.

Đúng lúc này, Khương Trường Sinh lao thẳng tới hắn.

Đối phó Lữ Thần Châu, Khương Trường Sinh không có ý định dùng thần thông trấn áp, mà muốn nhìn cực hạn của Lữ Thần Châu.

Hai người cấp tốc đụng vào nhau, Khương Trường Sinh cùng hắn cận thân chiến đấu, thân pháp hai người cực nhanh, không ngừng xê dịch, đủ loại võ học tiện tay thi triển ra.

Lữ Thần Châu quét một chân về phía Khương Trường Sinh, lực lượng thân thể đã có thể rung chuyển không gian, nhưng Khương Trường Sinh đưa tay bắt lấy, đồng thời kéo một cái, một tay khác hóa thành chưởng đánh trên ngực Lữ Thần Châu, Lữ Thần Châu kém chút bị đánh đến Võ Nguyên tán loạn.

Nhưng hắn hư không tiêu thất, xuất hiện sau lưng Khương Trường Sinh, song chưởng đẩy về phía trước, Võ Nguyên hạo đãng như lũ quét cuốn tới, bao phủ Khương Trường Sinh.

Khương Trường Sinh đánh tan Võ Nguyên, đưa tay ra một chỉ, Khí Chỉ xuyên thủng bả vai Lữ Thần Châu, Lữ Thần Châu cả kinh lần nữa né tránh, tiếp tục lao tới gần.

Hai người chiến đấu sao mà nhanh, ngắn ngủi một giây, giao thủ trên trăm chiêu, cơ hồ đều là Khương Trường Sinh đè ép Lữ Thần Châu đánh, ngoại trừ năm vị Đại Thiên Tôn ra, những võ giả khác đều thấy không rõ, coi là hai người lực lượng ngang nhau.

- Ngươi chỉ có chút lực lượng này sao?

Giọng Khương Trường Sinh lạnh lùng truyền vào trong tai Lữ Thần Châu, cực lớn kích thích Lữ Thần Châu, Lữ Thần Châu cấp tốc bay lên, một cỗ lực lượng càng thêm cường đại bùng nổ từ trong cơ thể hắn.

Mặc dù bị đè lên đánh, nhưng thương thế trên người Lữ Thần Châu cơ hồ trong nháy mắt khôi phục.

Lữ Thần Châu nghiêng người nhấc cánh tay chỉ hướng Khương Trường Sinh, đầu không gian trước ngón tay trong nháy mắt vặn vẹo, không gian xung quanh Khương Trường Sinh cũng giống như thế, dẫn đến thân hình của hắn đều đang vặn vẹo.

- Lực lượng quy tắc Không Gian? Không đúng, không phải quy tắc chi lực, chẳng qua tương tự, chẳng lẽ là lực lượng của Thượng Nguyên thần thể?

Khương Trường Sinh âm thẩm tò mò, coi trọng Lữ Thần Châu thêm mấy phần.

Phạm vi Thượng Nguyên thần lực bao trùm đã vượt qua Côn Lôn giới, Lữ Thần Châu xác thực mạnh mẽ, bất cứ lúc nào một chiêu đã có phạm vi lớn giống như thế này.

Nói cách khác, Lữ Thần Châu có thể ra một chiêu nghiền nát Côn Lôn giới rộng lớn.

Côn Lôn giới lớn biết bao, nếu như thân hình Khương Trường Sinh không sai biệt lắm thân hình người Địa Cầu kiếp trước, Côn Lôn giới chính là một tinh hệ, mà lại không phải Thái Dương hệ.

Đương nhiên, hai thế giới khác biệt, có tiêu chuẩn giống nhau hay không, Khương Trường Sinh cũng không dám xác định, có lẽ nơi này càng lớn, có lẽ thế giới kiếp trước cũng không có nhỏ như hắn tưởng tượng.

Lực lượng của võ giả cường đại đến mức độ có khả năng một quyền vỡ nát tinh hệ, quả nhiên đáng sợ.

Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, hắn quyết định không diễn nữa. Nâng tay phải lên, ngón trỏ chỉ hướng Lữ Thần Châu.

Oanh một tiếng!

Một đạo khí kình khủng bố bắn ra, đánh nát không gian vặn vẹo ven đường, đánh tan Thượng Nguyên thần lực, cơ hồ trong nháy mắt, khí kình lướt qua cự ly cực xa, xuyên thủng lồng ngực Lữ Thần Châu, lần này, pháp lực không có tán đi, mà điên cuồng tàn phá gân cốt trong cơ thể Lữ Thần Châu, Võ Nguyên nhanh chóng tiêu tán.

- Làm sao có thể!

Lữ Thần Châu trừng to mắt, toàn thân run rẩy, khó tin nhìn về phía lồng ngực mình.

Thần thể của hắn không thể khôi phục, chỉ có thể nhìn máu tươi chảy ra.

Không gian xung quanh Khương Trường Sinh khôi phục như thường, trong bóng tối chỗ hắn đứng, võ giả tầm thường cũng không cảm giác được không gian dị thường.

- Đây là võ học gì?

Lữ Thần Châu cắn răng hỏi, hắn đang liều mạng vận công, mong muốn triệt tiêu cổ lực lượng bá đạo trong cơ thể cái, nhưng làm sao đều làm không được.

Lần này, Khương Trường Sinh mở miệng:

- Trần gia Khí Chỉ.

Tiếng rõ ràng truyền vào trong tai Lữ Thần Châu, hắn nghe được tràn đầy hoang mang.

Trần gia?

Trần gia nào?

Hắn trong nháy mắt suy nghĩ Trần Tộc trong Vạn Cổ Cự Đầu, chẳng lẽ người này đến từ Trần Tộc?

Đây là hắn lần đầu tiên cảm nhận được pháp lực, cũng không có ý thức được pháp lực không phải hệ thống võ đạo, tưởng rằng một loại tuyệt học bá đạo nào đó.

- Các ngươi cùng lên đi, ai cũng trốn không thoát! Ỷ vào của các ngươi không đáng chú ý!

Giọng Khương Trường Sinh vang vọng toàn bộ hư không, truyền vào bên trong trong tai trăm vạn võ giả cột sáng màu trắng, tuyệt đại đa số người còn không kịp phản ứng, bọn hắn thậm chí không có thấy rõ ràng quá trình chiến đấu, chiến đấu kết thúc rất nhanh, nhưng thấy Lữ Thần Châu dừng lại, bọn hắn hiểu rõ Lữ Thần Châu bại.

- Giết!

Một tên Đại Thiên Tôn quát to, hắn không có lựa chọn chạy trốn, tiếng nói vừa ra, trăm vạn võ giả đi qua ngắn ngủi kinh ngạc, tất cả đều mặt lộ vẻ thấy chết không sờn, cùng nhau rống giận lao thẳng tới Khương Trường Sinh.

- Lữ tôn giả chớ hoảng sợ! Ta tới cứu ngươi.

Mạc Bất Nghịch cao giọng hô, chẳng qua tiếng của hắn lộ ra cực kỳ bé nhỏ bên trong trăm vạn tiếng hò hét.

Hai mắt Lý Thương Hải thiêu đốt lên ngọn lửa cừu hận, tới đây không có nhìn thấy Thường tộc, hắn nhận định Đạo Tổ đã tàn sát Thường tộc.

- Từ muội, ta tới tìm ngươi.

Lý Thương Hải ở trong lòng giận dữ hét.

Trăm vạn võ giả, yếu nhất cũng là Võ Đạo Thông Thần, cũng không ít Thiên Nguyên Cực Võ, Chí Hư Triệt Võ, bọn hắn cùng một chỗ công kích, khí thế cường đại dường nào.

Diện mạo Lữ Thần Châu dữ tợn, gầm nhẹ một tiếng, lại cưỡng ép điều động Thượng Nguyên thần lực còn sót lại trong cơ thể phát động công kích tới Khương Trường Sinh.

Đối mặt thế công thanh thế to lớn, Khương Trường Sinh đột nhiên hư không dậm chân.

- Cảm thụ tuyệt vọng đi!

Thần thông!

Thiên Địa Câu Diệt!