← Quay lại trang sách

Chương 815 Võ Chủ, đại kiếp võ đạo (1)

Chủ nhân, đây là cái gì?

Bạch Kỳ nhịn không được hỏi, ngữ khí tràn ngập tò mò, bảo tọa thật đẹp, dù cho đầu Yêu Lang như nó cũng liếc mắt liền thích.

Tiếng của nó cũng đánh thức Mộ Linh Lạc từ trạng thái vong ngã, nàng trợn mắt nhìn sng, cũng bị Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa kinh diễm.

Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói:

- Ta một món pháp bảo, giấu kín bên trong hồn phách của ta, gần đây tu hành có tiến triển, có thể lấy ra.

Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc không có hoài nghi, toàn bộ Thiên Đình, Thiên Cảnh đều biết Đạo Tổ chính là Vạn Tiên Chi Tổ chuyển thế, cái thân phận này có thể làm cho Khương Trường Sinh nói rõ lí do rất nhiều vấn đề, nhất là liên quan tới sinh tồn ban thưởng.

Khương Trường Sinh chuyên tâm luyện hóa cấm chế, Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc thì hàn huyên, trò chuyện một chút, các nàng bắt đầu thảo luận tình huống bên trong Thần Du đại thiên địa.

Gần đây, Thần Du đại thiên địa nhấc lên luận võ đại hội, kia chính là để các tín đồ đứng đội, tuyển ra võ học mình cho rằng mạnh nhất, phạm vi nhất định phải là võ học bên trong Thần Du đại thiên địa cung cấp người học tập, cái này cũng dẫn đến số lượng lớn võ học tràn vào Thần Du đại thiên địa.

Chủ đạo tất cả những thứ này chính là Cơ Võ Quân, nàng lợi dụng lòng háo thắng của người khác, công nhận võ học mạnh nhất cũng không phải là võ học Diệp Chiến cùng Thái Sử Trường Sách hiến cho, võ học của bọn hắn quá cao thâm, rất ít người có thể học được, cho nên tạm thời không có thể hiện ra nó mạnh mẽ.

Trước mắt, võ học của Quan Thông U vẫn như cũ là nhân khí cao nhất.

Mộ Linh Lạc cũng chuẩn bị kính dâng một bộ tuyệt học, Bạch Kỳ hứa hẹn sẽ đi kéo người.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Đợi sau khi Khương Trường Sinh nhận chủ Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa thành công, Bạch Kỳ cùng Mộ Linh Lạc đã tiến vào trong mộng cảnh.

Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, tùy ý tựa lưng vào ghế ngồi, một cỗ cảm giác thoải mái khó hình dung tràn vào trong đầu hắn, ngồi ở trên thần tọa, nói không rõ sảng khoái tinh thần.

Mấu chốt nhất là hắn có thể dễ dàng khống chế hết thảy cấm chế của thần tọa, sai sử như cánh tay.

Hắn giống như cầm tới đồ chơi hoàn toàn mới, đủ loại nếm thử, hắn ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa thi triển Ngũ Hành độn thuật, dị thường dễ dàng, thậm chí hiệu quả còn được tăng lên, tốc độ càng nhanh.

Hắn xuất hiện trên biển mây, chín quả cầu ánh sáng phía sau Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa lóng lánh hào quang, lượn lờ mây mù, Chí Dương thần quang thì trôi nổi bên cạnh hắn, tựa như hạo nhật vòn quanh quanh người, vẫn như cũ che đậy hình dáng hắn, thần bí mà tràn ngập cảm giác áp bách.

Khương Trường Sinh thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa cũng có thể đi theo biến lớn, lớn nhỏ như ý.

Bây giờ Côn Lôn giới bao la đến cực điểm, còn nhiều chỗ không có người. Giày vò rất lâu, Khương Trường Sinh mới trở lại Tử Tiêu cung.

Hắn ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa luyện công, phát hiện Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa cũng có trợ giúp tu luyện.

Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tử Tiêu cung, lại thêm Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, ba tầng hiệu quả chồng chất, vô cùng thoải mái.

So sánh với những hệ thống lực lượng khác, tu tiên là toàn diện nhất, hồn thể kiêm tu, đồng thời cũng sẽ có ngoại vật trợ giúp tăng lên, chính là bởi vì toàn diện, cho nên cũng càng khó.

Khương Trường Sinh tu hành nhanh như vậy, chủ yếu là do một thân một mình tu tiên, nếu như khắp thiên hạ đều là Tu Tiên giả, môn phái tu tiên nhất định có thủ đoạn tụ linh khí, khi đó Tu Tiên giới sẽ tiến hành tranh đấu vì thiên địa linh khí.

Ngoại trừ một người tu tiên, hệ thống sinh tồn cũng là trợ lực.

Con đường mạnh lên, dù sao cũng phải có cơ duyên, có đôi khi không phải chỉ dựa vào nỗ lực thì có thể đi.

Khương Trường Sinh bắt đầu tắm ở trong tu luyện.

Một đoạn thời gian dài sau này tạm thời không có mối nguy lớn, hắn có thể an tâm bế quan.

Trời xanh vô biên, biển mây tầng tầng vờn quanh thành từng vòng từng vòng, phong cảnh tráng lệ.

Vùng trời một thành trì, Lữ Thần Châu dừng lại, nói với Lý Thương Hải:

- Ngươi tạm thời ở lại, ta đi báo cáo.

Lý Thương Hải gật đầu, cả người hắn ngơ ngơ ngác ngác, còn chưa có khôi phục lại theo hạo kiếp lúc trước.

Lữ Thần Châu bay về một ngọn núi trong thành, núi này hùng vĩ, đỉnh núi lóng lánh hào quang, sáng chói vô song, hắn cấp tốc bay về phía đỉnh núi, biến mất không thấy gì nữa.

Rất nhanh, Lữ Thần Châu bước vào bên trong một tòa đại điện kim bích huy hoàng, áo bào phiêu động, hắn một đường đi vào trước bậc thang, ngừng chân, ngẩng đầu nhìn thân ảnh đang đưa lưng tĩnh tọa về phía hắn.

- Võ Chủ, nhiệm vụ thất bại, toàn quân bị diệt, trừ ta ra, một người còn sống, bao gồm cả năm vị Đại Thiên Tôn.

Sắc mặt Lữ Thần Châu khó coi nói, hắn không có nói Lý Thương Hải.

Võ Chủ có bờ lưng rộng dày, áo bào vàng thêu long văn, hư ảnh từng đầu Kim Long vòn quanh quanh người, có tới chín đầu, Cửu Long quấn thân, lay động tóc dài trắng đen xen kẽ của hắn.

- Bản tọa đã biết được, nói một chút kẻ địch là tồn tại như thế nào?

Võ Chủ không có đứng dậy, cũng không có quay đầu, ngữ khí vô cùng bình thản.

Lữ Thần Châu không có giấu diếm, kể lại quá trình chiến đấu.

Lần nữa nhớ về cuộc chiến đấu kia, sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm.

Đây tuyệt đối là một trận đánh tan tác từ đầu đến đuôi.

Ngoại trừ cảm giác bị thất bại, càng nhiều hơn chính là hoang mang.

Tuyệt học của Đạo Tổ thật sự không thể nào hiểu được, tuyệt học thần bí thu nhỏ hắn kia, Trần gia Khí Chỉ để hắn gần như mất đi sức chiến đấu, còn có võ học mạnh mẽ cuối cùng một hơi tru diệt trăm vạn võ giả.

Nếu như Đạo Tổ thật sự là Cựu Cổ giáo, lực lượng cổ thuật…

Trước kia Lữ Thần Châu khinh thường cổ thuật, nhưng Đạo Tổ mạnh mẽ khiến cho hắn dao động.