← Quay lại trang sách

Chương 826 Thiên Nguyên thần phôi, Hư Không cường giả (2)

Thật sự không đơn giản.

Lữ Thần Châu lắc đầu nói, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, ngữ khí rét lạnh nói:

- Sau khi chuyện này kết thúc, làm thịt hắn, hắn có thân phận gì, cũng dám tính toán hai đại Thần Võ tôn giả.

Độc Cô Vong Thiên cười gật đầu, không có phản bác.

Lý Thương Hải nghe hai người bọn họ đối thoại, mày kiếm nhíu chặt, hết sức phản cảm ý nghĩ của bọn hắn.

Trước kia hắn nghĩ rằng Thần Võ tôn giả, Đại Thiên Tôn đều là anh hùng cái thế, nhưng sớm chiều ở chung mới phát hiện đều là kiêu hùng không từ thủ đoạn, chẳng qua tuyên dương ra ngoài rằng đến chính nghĩa hào hùng.

Ý thức Khương Trường Sinh đứng sau lưng Lý Thương Hải, âm thầm kinh ngạc, lại là Cửu Tuyệt Hoàng.

Chỗ dựa của Thái Hoang thần quân cũng dám tính toán cả Thần Võ giới?

- Đúng rồi, ngươi muốn sáng tạo Thiên Nguyên thần phôi thành người nào?

Độc Cô Vong Thiên tò mò hỏi, hắn lườm Lý Thương Hải một cái, chẳng biết tại sao, hắn luôn cảm giác mình bị nhìn chằm chằm, không được tự nhiên không hiểu, nhưng Lý Thương Hải yếu như vậy, hẳn là uy hiếp không được hắn.

Có lẽ náo động chuyện quá lớn, trong lòng hắn có chút không chắc. Nghe xong vấn đề này, Lữ Thần Châu phấn khởi, ánh mắt sáng rực nói:

- Ta sẽ sáng tạo ra một vị cường giả mà ngươi khó có thể tưởng tượng! Không, có lẽ hắn chính là người mạnh nhất.

Độc Cô Vong Thiên lắc đầu nói:

- Thật biết thổi, ta sẽ sáng tạo ra Thái Thượng Côn Luân đi, chỉ không biết Thiên Nguyên thần phôi có thể tiếp nhận hay không.

Nghe đến nơi này, Khương Trường Sinh bỗng nhiên suy nghĩ giấc mộng Khương Thiên Mệnh tiên đoán.

Chẳng lẽ hắn trong mộng kia chính là do Thiên Nguyên thần phôi biến thành?

Hắn âm thầm hoang mang, nhưng hắn không có lưu lại cho Lữ Thần Châu cái gì, Lữ Thần Châu dựa vào cái gì dùng Thiên Nguyên thần phôi sáng tạo hắn?

Chẳng lẽ là đoạn trí nhớ kia?

Cũng không nên.

Bằng vào trí nhớ đã có thể phỏng chế ra một bản mô phỏng của hắn?

Đến lúc đó phải cẩn thận nhìn xem Cửu Tuyệt Hoàng làm được bằng cách nào.

Khương Trường Sinh tiếp tục nghe, nhưng Độc Cô Vong Thiên, Lữ Thần Châu không có trò chuyện tiếp đề tài này, có lẽ là cố kỵ Lý Thương Hải tồn tại.

Rất lâu, ý thức Khương Trường Sinh thu về. Sau khi trở lại bản tôn, Khương Trường Sinh mở mắt, hắn rất tò mò về vị Độc Cô Vong Thiên kia. Hắn trước kia nghe nói qua cái tên này, là trong miệng Thái Sử Trường Sách biết được, Độc Cô Vong Thiên, vạn cổ thiên kiêu nổi danh Lữ Thần Châu đều cùng Diệp Thần Không. Cái tên này xác thực không đơn giản, ý thức mình nhiều lần nhìn về phía hắn, hắn lại có phát giác, nhưng lại không cách nào xác định. Về điểm này, hắn mạnh hơn Lữ Thần Châu.

- Các thiên kiêu Huyền Hoàng Đại Thiên Địa đều lợi hại như thế, võ đạo thật sự mạnh mẽ.

Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, cũng không biết Côn Lôn giới khi nào có thể sinh ra thiên kiêu như Lữ Thần Châu, Độc Cô Vong Thiên.

Hắn không nghĩ nhiều nữa, nhắm mắt tiếp tục luyện công.

Từ khi Khương Tử Ngọc thành tựu Thiên Đế, Khương Trường Sinh bế quan lại càng không có áp lực.

Nếu không có người tìm hắn, hắn sẽ một mực bế quan.

Mặc dù Côn Lôn giới đã an toàn, nhưng hắn thủy chung mong muốn sớm một chút đột phá.

Thời gian đi vào Thừa Thiên năm năm mươi, Khương Tú đăng cơ năm mươi năm, nương tựa theo một đám Võ Đế trong tay, hắn lôi kéo khắp nơi, dẫn đầu Thiên Cảnh đi đến một con đường bá đạo trước nay chưa có, tốc độ Thiên Cảnh lớn mạnh vượt xa trước đó.

Một năm này, Khương Trường Sinh lần nữa tỉnh lại từ trong bế quan.

Nghiên cứu của hắn về Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười nâng cao một một bước, hắn bắt đầu lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện mới. Tu luyện Nhân quả!

Địa Phủ mặc dù có lực lượng nhân quả nhưng quá phức tạp, hắn không thể hoàn toàn hiểu thấu đáo. Tu hành nhân quả trong Đạo Pháp Tự Nhiên Công một khi đại thành, hắn có thể bấm ngón tay suy tính quan hệ vạn sự vạn vật, thậm chí thôi diễn tương lai, cũng có thể lợi dụng nhân quả sáng tạo pháp thuật thần thông càng mạnh mẽ hơn, luyện chế nhân quả pháp bảo các loại.

Khương Trường Sinh sớm đã thành tiên, sáng tạo thần thông đã không phải việc khó, chẳng qua thần thông của hắn không mạnh bằng thần thông sinh tồn ban thưởng tặng, cho nên hắn bình thường rất ít đi sáng tạo thần thông, tối đa sáng tạo võ học cùng loại thần thông giao cho Thiên Đình.

- Nhân quả chi đạo thật sự phức tạp.

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ.

Hắn đột nhiên suy nghĩ Sơn Hải kinh, Thiên Địa Bảo Giám, hai món chí bảo này chiếu chiếu thiên địa vạn vật, thông qua chúng nó tới lĩnh hội nhân quả thiên địa vạn vật, có lẽ sẽ dễ dàng hơn.

Bất quá chúng nó đang ở trong tay phân thân, du lịch Côn Lôn giới, tạm thời không về được.

Khương Trường Sinh cũng không muốn sớm thu hồi, sớm ngày chưởng khống Côn Lôn giới, hắn càng an tâm.

Mặc dù Côn Lôn giới đã thuộc về hắn, nhưng bản chất Côn Lôn giới vẫn là quy tắc võ đạo, không đủ an toàn, cần dùng Thiên Địa Bảo Giám cùng Côn Lôn giới hợp hai làm một, triệt để chưởng khống quy tắc thiên địa.

Trường Sinh đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì.

Khương nhấc mắt nhìn đi, ánh mắt xuyên thấu Tử Tiêu cung, nhìn trộm Hư Không Vô Tận.

Bóng tối vô tận trong có một quái vật khổng lồ đang tiến lên, tốc độ rất nhanh, khoảng cách đến Côn Lôn giới càng ngày càng gần.

Cũng may đối phương cũng không phải đi tới phía Côn Lôn giới, chẳng qua vừa hay đi ngang qua.

Khương Trường Sinh vận dụng hương hỏa diễn toán, tính toán tên kia mạnh bao nhiêu.

[ Cần tiêu hao 90,000,000,000,000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không"

Chín mươi vạn ức giá trị hương hỏa.

Nguyên Đạo Võ Tôn.

Khương Trường Sinh thúc giục động Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn lại.

Xuyên qua Hắc Ám không gian rộng lớn, hắn thấy được một tôn cự thú lớn như thiên địa, thân hình giống như kình, mọc ra sáu cánh, phần đuôi thiêu đốt lửa xanh hừng hực, hình thành biển lửa cuồn cuộn. Trên đây đỉnh đầu cự thú, còn có một cỗ khí tức cũng rất mạnh mẽ.

Khương Trường Sinh định thần nhìn lại phát hiện kia lại là một bộ khô lâu màu máu, là một bộ xương người, đang tĩnh tọa luyện công.

Sau người lơ lửng một thanh khoát đao dữ tợn, sống đao như răng cá mập, lượn lờ huyết khí.