← Quay lại trang sách

Chương 856 Lữ Thần Châu cường thế, thần động buông xuống (2)

Tầm mắt Khương Trường Sinh rơi vào trên người Diệp Chiến, cái tên này đã đột phá thành công, đang củng cố lực lượng Chí Hư Triệt Võ cảnh, Côn Lôn giới do khí vận của Khương Trường Sinh vững chắc, có thể gánh chịu cảnh giới Chí Hư Triệt Võ, từ sau khi Lữ Thần Châu gia nhập, khí vận Thiên Đình tăng vọt, đừng nói Chí Hư Triệt Võ, cho dù sinh ra Nguyên Đạo Võ Tôn, cũng sẽ không dẫn tới thiên địa sụp đổ.

- Lên thiên đình, thành thiên binh, chuẩn bị tác chiến.

Khương Trường Sinh truyền âm cho Diệp Chiến.

Diệp Chiến đang tĩnh tọa trong động đột nhiên mở hai mắt ra, lập tức đứng dậy, sau đó xông phá Thiên Hàng sơn, bay nhanh về phía Thiên Đình.

- Tiểu tử thúi, làm sao đột nhiên muốn lên thiên đình?

Tiếng Diệp tộc lão tổ ngạc nhiên nghi ngờ vang lên trong đầu Diệp Chiến.

Diệp Chiến nhìn chằm chằm phía trên, mặt mũi tràn đầy hưng phấn trả lời:

- Đạo Tổ gọi đến ta, để cho ta chuẩn bị tác chiến.

Hắn vừa đột phá, đã không kịp chờ đợi muốn chứng minh mình.

Năm trăm năm, ròng rã năm trăm năm, hắn dùng chiến thành danh nhẫn nhịn năm trăm năm, người nào rõ ràng trong ngọn lửa lòng của hắn?

Rất nhanh, Thiên Đình chấn động, Diệp Chiến đến để Thiên Đình như lâm đại địch, cũng may Diệp Chiến kịp thời giới thiệu mình, Thiên Đế tự mình nghênh đón hắn, dẫn hắn vào Phong Thần bảng. Tin tức liên quan tới Diệp Chiến chính là Chí Hư Triệt Võ cảnh cấp tốc truyền ra, cực đại kích thích đến chúng thần Thiên Đình.

Càng ngày càng nhiều cường giả thiên ngoại gia nhập, bọn hắn cũng đang lo lắng cho mình bị chen đi, cho nên chỉ có thể càng thêm nỗ lực luyện công.

- Đạo Tổ nói để ngươi chuẩn bị tác chiến?

Khương Tử Ngọc nhíu mày hỏi, Diệp Chiến đứng ở trước mặt hắn đã thay đổi một thân Thiên Đình ngân giáp thần uy bất phàm, bá khí đến cực điểm.

Diệp Chiến gật đầu, kinh ngạc hỏi:

- Chẳng lẽ ngài không biết?

Khương Tử Ngọc đang muốn nhiều lời, chợt nghe cái gì, sắc mặt đại biến, liền nói ngay:

- Trẫm đã biết được, đi thôi.

Một lúc lâu sau, Khương Tử Ngọc mang đến nhóm phong thần mười vạn thiên binh thiên tướng thứ hai đi vào trước Vạn Giới môn, các Chính thần khác cũng tới, bọn hắn chuẩn bị cùng nhau tiến vào Vạn Giới môn.

- Đại chiến tiếp theo không cần các ngươi ra tay, nhưng các ngươi nhất định phải nghiêm túc quan chiến, các ngươi sẽ kiến thức đến sự mạnh mẽ chân chính, kiến thức đến Thiên Đình sẽ đối mặt cái gì.

Khương Tử Ngọc đứng trên đám mây, nhìn xuống hết thảy tiên thần, âm vang hùng hồn nói, Diệp Chiến đúng bên cạnh hắn, cảm xúc sục sôi.

Các thiên binh thiên tướng đều nín thở ngưng thần, bọn họ nghĩ tới trước đó Lữ Thần Châu đột kích, bất quá khi đó ra mặt chính là nhóm thiên binh thiên tướng phong thần đầu tiên, bọn hắn là nhóm phong thần thứ hai, chỉ có thể nghe nói phong thái của Đạo Tổ.

Chẳng lẽ lần này.

Tất cả mọi người kích động.

Phàm là người vào Thiên Đình, không khỏi đều là hương hỏa tín đồ của Đạo Tổ.

Khương Tử Ngọc nhìn về phía Cơ Võ Quân, khẽ gật đầu, Cơ Võ Quân lúc này dẫn đầu các thiên binh thiên tướng tiến vào Vạn Giới môn.

Diệp Chiến thấp giọng hỏi:

- Bệ hạ, Lữ Thần Châu đâu?

Hắn nghe nói Lữ Thần Châu gia nhập Thiên Đình, không có kinh hỉ. Chỉ có lo lắng, Lữ Thần Châu quá mạnh, đây chính là tồn tại nổi danh cùng đại ca hắn, nhân vật bực này gia nhập, khiến cho hắn rất có cảm giác nguy hiểm, sợ của mình không bị Thiên Đình coi trọng.

Khương Tử Ngọc trả lời:

- Ra ngoài chấp hành nhiệm vụ.

Hắn xem thấu kế vặt của Diệp Chiến, nhưng cũng không có mở lời an ủi, vừa vặn để Lữ Thần Châu kích thích Diệp Chiến, để tránh Diệp Chiến ngông cuồng.

Từ khi Lữ Thần Châu gia nhập, ngay cả Thái Sử Trường Sách đều trở nên nội liễm.

Sau lưng Khương Tử Ngọc, còn có mười mấy nam tử, đều là nhi tôn của hắn lần này, hắn cũng dự định để đám con cháu mở mắt một chút.

Cũng không lâu lắm, đại quân tiên thần trùng trùng điệp điệp tiến vào Vạn Giới môn, Thiên Đình cũng trở nên an tĩnh.

Xuyên qua Vạn Giới môn, ánh vào tầm mắt Diệp Chiến là tinh không óng ánh khắp nơi, hướng xuống một mảnh đại thảo nguyên rộng lớn vô ngần, võ đạo linh khí nơi này cực kỳ dồi dào, khiến cho tâm thần người thanh thản.

Mười vạn thiên binh thiên tướng đã bày trận chờ đợi, nhóm Chính thần cũng bắt đầu chờ đợi.

Cơ Võ Quân đi vào bên cạnh Bạch Kỳ, thấp giọng hỏi:

- Đạo Tổ thật muốn xuất thủ?

Bạch Kỳ ngồi bên trên một cái ghế báu, hưởng thụ hai tên tiên tử vò vai, nàng cười nói:

- Đó là tự nhiên, nếu không ngươi cho rằng Thiên Đế bệ hạ đang nói đùa?

Cơ Võ Quân đánh giá nàng, nhíu mày hỏi:

- Tác phong này của ngươi là học theo Đạo Tổ?

Bạch Kỳ trợn trắng mắt, nói:

- Nói hươu nói vượn, ta chỉ là có chút mệt mỏi.

Cơ Võ Quân rất muốn hỏi ngươi mệt mỏi cái gì, nhưng nhịn được, dù sao Bạch Kỳ là hồng nhân bên cạnh Ðạo Tổ, nàng cũng cần thông qua Bạch Kỳ quan tâm tình hình Đạo Tổ.

Rất nhanh, Mộ Linh Lạc từ phía sau bay tới, Bạch Kỳ thấy này, vội vàng đứng lên, thoái vị cho Mộ Linh Lạc, còn bản thân thì bóp vai cho Mộ Linh Lạc.

Cơ Võ Quân thấy thế không còn gì để nói.

Bên trong một đám nữ tiên, ánh mắt Ngọc Nghiên Dật nhìn về phía Mộ Linh Lạc tràn ngập hâm mộ, thậm chí còn có một tia ghen ghét.

Khương Tử Ngọc cũng mang theo con cháu đến đây hành lễ với Mộ Linh Lạc.

Diệp Chiến biết được Mộ Linh Lạc chính là thê tử của Đạo Tổ, cũng hết sức co quắp.

Rất lâu.

Một cỗ khí tức cường đại theo phần cuối mặt đất kéo tới, quấy nhiễu tất cả mọi người Thiên Đình.

- Không tốt! Là Thất Thập Nhị Thần Động.

Diệp tộc lão tổ trong đầu Diệp Chiến hoảng sợ nói, lời nói tràn ngập kiêng kị.

Diệp Chiến vội vàng ở trong lòng hỏi:

- Thất Thập Nhị Thần Động là cái gì?

Diệp tộc lão tổ yên lặng mấy tức về sau, nói:

- Năm đó trấn áp Diệp Thần Không chính là bọn hắn, bảy mươi hai người tất cả đều là Nguyên Đạo Võ Tôn, thực lực không kém hơn Đại Thiên Tôn, nhưng bọn hắn cũng không phải là Đại Thiên Tôn, bọn hắn chỉ nghe theo một người!

- Người nào?

- Thái Thượng Côn Luân.