Chương 859 Có tu luyện cả một đời đều theo không kịp
Tam Thanh Thánh Linh vừa vang lên, thiên địa đi theo yên tĩnh.
Thất Thập Nhị Thần Động cùng Độc Cô Điệu đều kinh hồn động phách, lâm vào một loại trạng thái hốt hoảng, bọn hắn vẫn lần đầu tiên gặp phải pháp bảo tập kích linh hồn, không có chút nào phòng bị.
Thiên Đình một phương mặc dù không có gặp công kích linh hồn, nhưng bọn hắn nghe được tiếng chuông trong nháy mắt đều nổi da gà lên, không hiểu sợ hãi.
Lánh lánh lánh.
Tam Thanh Thánh Linh lần nữa phát động tiếng vang, hắc ám hư không vô biên vô tận cấp tốc ngưng tụ thành bộ dáng Độc Cô Điệu, hắn và Thất Thập Nhị Thần Động toàn thân run rẩy, bắt đầu thất khiếu chảy máu.
Linh này chính là pháp bảo do Khương Trường Sinh độ kiếp đột phá đoạt được, lúc trước chẳng qua tùy tiện lay động đã làm cho cả người Thiên Đình đều hốt hoảng, từ đó về sau, hắn không dám tùy tiện sử dụng, hôm nay gọi nhiều tiên thần như vậy đến đây, vậy thì phải hiện ra thủ đoạn của Tu Tiên giả một chút.
Con ngươi Độc Cô Điệu bỗng nhiên co rụt lại, hắn vậy mà cưỡng ép tỉnh lại.
Thực lực của hắn mạnh hơn Thất Thập Nhị Thần Động.
Độc Cô Điệu lúc này quay người, bay nhanh vào sâu trong hư không, hắn đã không lo được Thất Thập Nhị Thần Động, không lo được thiên thuyền của hắn.
Lánh lánh lánh.
Sắc mặt Độc Cô Điệu kịch biến, tiếng chuông đáng chết kia vậy mà lại vang lên, hắn vô ý thức vận công, muốn phải bỏ qua thính giác của mình, nhưng tiếng chuông Tam Thanh Thánh Linh cũng không phải để lỗ tai cảm thụ, mà là thẳng tới linh hồn.
Độc Cô Điệu đột nhiên dừng lại, một loại thống khổ khó tả làm hắn kinh hô sụp đổ, ánh mắt của hắn bắt đầu trời đất quay cuồng.
- Không…
Độc Cô Điệu khàn giọng gào thét, thân thể run rẩy dữ dội, Thất Thập Nhị Thần Động cũng giống như thế, chỉ là bọn hắn rất nhanh dừng lại.
Cũng không lâu lắm, Độc Cô Điệu cũng dừng lại, nhục thể của bọn hắn trở nên lỏng lẻo, sinh cơ cấp tốc trôi qua.
Tam Thanh Thánh Linh đánh tan hồn phách của bọn hắn, hiện tại bọn hắn chỉ còn lại có thi thể.
Linh hồn tán đi, sinh cơ của thân thể cũng sẽ nhanh chóng trôi qua, chẳng là cảnh giới của bọn hắn đủ mạnh, thân thể sẽ không dễ dàng yên diệt.
So với thân thể võ giả mạnh mẽ, linh hồn võ giả rất yếu đuối, bởi vì bọn hắn không Luyện Hồn.
Thiên Đình một phương yên tĩnh, tất cả mọi người nín thở.
Không rõ ràng tiếp theo sẽ phát sinh cái gì.
- Thu thập tàn cuộc đi, bọn hắn đã chết.
Ngưng thần.
Khương Trường Sinh vứt xuống lời này liền hư không tiêu thất, nhóm tiên thần Thiên Đình bừng tỉnh, tiếng náo động động trời vang lên.
Vòng bảo hộ màu vàng chậm rãi tán đi, gió mạnh đáng sợ vọt tới từ bốn phương tám hướng, nhưng không thể thổi tan kích động trong lòng nhóm tiên thần Thiên Đình.
- Chết rồi? Tiếng chuông vừa rồi kia chẳng lẽ là một loại thủ đoạn?
- Đó là tiên bảo, võ bảo chính là sản phẩm tiên bảo diễn sinh.
- Quá mạnh, ở trước mặt Đạo Tổ, cái gì Võ Chủ, cái gì Nguyên Đạo Võ Tôn, căn bản không đáng chú ý.
- Nói nhảm, Đạo Tổ khẳng định vô địch, bất quá những người này xác thực mạnh mẽ, Thiên Đình so sánh với Thần Võ giới thì còn kém xa lắm.
- Cái này cũng không có cách nào, Nguyên Đạo Võ Tôn có thể sống mấy trăm vạn năm, Thiên Đình mới thành lập bao nhiêu năm?
Các thiên binh thiên tướng nghị luận, Diệp Chiến bên cạnh Khương Tử Ngọc thì bay ra ngoài, đã tìm đến thi thể Độc Cô Điệu.
Thất khiếu Độc Cô Điệu còn chảy máu, con ngươi đã tan rã, thân thể cứng đờ, tử trạng như vậy để trái tim Diệp Chiến băng giá.
- Tiên đạo nguyên lai thật tồn tại, dùng tiếng chuông tru diệt một đám Nguyên Đạo Võ Tôn, thật sự đáng sợ, mà Võ Chủ còn là tồn tại vượt qua Nguyên Đạo Võ Tôn, rất khó tưởng tượng, Đạo Tổ rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Diệp tộc lão tổ trong đầu Diệp Chiến cảm khái, trong giọng nói của hắn lần đầu xuất hiện hoảng sợ.
Dùng kiến thức của hắn, cũng nhìn không thấu vừa mới xảy ra chuyện gì.
Diệp Chiến nhìn chằm chằm thi thể Độc Cô Điệu, trong mắt dấy lên đấu chí, đây mới là lực lượng hắn muốn theo đuổi.
- Lão tổ, có lẽ ta gia nhập Thiên Đình là cơ duyên lớn nhất Diệp tộc.
Diệp Chiến ở trong lòng cảm khái nói, Diệp tộc lão tổ không có phản bác. Chỉ cần kiến thức qua chiến đấu mới vừa rồi, không người nào dám đánh giá thấp Đạo Tổ, người mạnh như thế sáng lập trật tự, chưa hẳn không thể thay thế Thần Võ giới.
- Đối với Thần Võ giới mà nói, đáng sợ nhất là bọn hắn còn không hiểu rõ Đạo Tổ, nhóm sau khi người này chết, Thần Võ giới tất sẽ càng thêm kiêng kị Đạo Tổ, lần sau, bọn hắn lại nên phái phái người nào đến đây?
Diệp tộc lão tổ giễu cợt nói, hắn rất chờ mong kết cục của Thần Võ giới.
Diệp Chiến hừ hừ, nghĩ thầm:
- Thần Võ giới tự lo không xong, sao có thể lo lắng Đạo Tổ.
Cùng lúc đó, nhóm tiên thần bay tới, bắt đầu kiểm tra thi thể Thất Thập Nhị Thần Động cùng Độc Cô Điệu, Khương Tử Ngọc lại điều động thiên binh thiên tướng chạy tới thiên thuyền, cũng không thể lãng phí bảo vật như vậy.
Đợi các thiên binh thiên tướng đi vào bên trong thiên thuyền phát hiện bên trong có không ít võ giả, bọn họ giống như đám người Độc Cô Điệu, hồn phi phách tán, chỉ còn lại có thi thể.
- Chủ nhân thật sự quá mạnh, Cơ Võ Quân, ngươi cần phải nỗ lực thêm, bằng không chênh lệch so với chủ nhân càng lúc càng lớn.
Bạch Kỳ nhìn về phía Cơ Võ Quân, trêu chọc cười nói.
Cơ Võ Quân trớn trắng mắt, tức giận nói:
- Làm như ngươi rất mạnh.
- Ta không giống, ta rất sớm đã đi theo chủ nhân, quen biết từ khi còn nhỏ, ngươi có thể so với cùng ta?
Cơ Võ Quân không phản bác được.
Mộ Linh Lạc lắc đầu bật cười nói:
- Đừng nghe nàng, Đạo Tổ chẳng qua là bận bịu tu luyện thôi, chúng ta tranh thủ không phải là trước mắt, mà là trường sinh.
Cơ Võ Quân gật đầu, nàng hiện tại cũng bề bộn nhiều việc, không rảnh đi nghĩ những chuyện ngổn ngang kia, vừa rồi chẳng qua là muốn tranh cãi với Bạch Kỳ một phen.
Bạch Kỳ che miệng cười nói:
- Các ngươi cố gắng tranh thủ.
Trong lòng nàng xem thường.
Dưới cái nhìn của nàng lại tu luyện thế nào đều khó có khả năng đuổi kịp chủ nhân, không bằng chọc chủ nhân vui vẻ, chờ chủ nhân luyện chế ra đan trường sinh bất tử.