← Quay lại trang sách

Chương 867 Cừu địch của Thần Võ giới, Huyết Vực xâm lấn (1)

Phía dưới bầu trời xanh thẳm, từng dòng sông lưu động trong biển mây, như tơ lụa phất phới bầu trời, đếm không hết sinh vật đủ loại hình dáng ngao du trên không trung, đẹp như bức tranh.

Phía dưới là đại dương mênh mông vô bờ, nhìn không thấy mặt đất, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, chính là Thái Thượng Côn Luân, hắn bay về một phía, theo phương hướng của hắn nhìn lại, một hòn đảo nhỏ như là bụi trần đứng ở trên mặt biển, vô cùng nhỏ bé.

Thái Thượng Côn Luân rơi xuống đất, rơi vào bên trên một quảng trường, quảng trường do bạch ngọc khảm thành, phản chiếu thân ảnh của hắn, ánh mắt của hắn rơi vào trên người một người đang tĩnh toạ phía trước.

- Vì sao không cho ta tiến đến, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta không địch lại Đạo Tổ?

Thái Thượng Côn Luân mở miệng hỏi, ngữ khí không có chút tình cảm, chẳng qua ánh mắt hắn rất lạnh.

Hắn công khai chuyện Thất Thập Nhị Thần Động, Độc Cô Điệu bị giết, là hi vọng sớm ngày giải quyết Thần Võ giới nội đấu, hắn thành công, nhưng không nghĩ tới Thần Võ giới ngược lại sợ hắn chết trong tay Đạo Tổ, cái này khiến hắn rất khó tiếp nhận.

Thất Thập Nhị Thần Động chính là lực lượng hắn vun trồng, hao tốn bao nhiêu năm tâm huyết, nếu như không báo thù, Thái Thượng Côn Luân hắn còn mặt mũi nào tồn tại?

Đây tương đương với nói cho toàn bộ Thần Võ giới, Thái Thượng Côn Luân hắn không bằng Đạo Tổ.

Người tĩnh toạ phía trước là một nữ tử, người mặc đạo bào tương tự Thái Thượng Côn Luân, tóc dài như tuyết trắng, khuôn mặt lại không già nua, đoan trang ung dung, giữa mi tâm điểm đỏ, nàng từ từ mở mắt, đối mặt Thái Thượng Côn Luân.

- Vậy bản tọa lại hỏi ngươi, ngươi có thể tru diệt Độc Cô Điệu, Thất Thập Nhị Thần Động hay sao?

Nữ tử tóc trắng mở miệng hỏi, ngữ khí thanh lãnh.

Thái Thượng Côn Luân nói:

- Tự nhiên có thể, Thần Võ giới bồi dưỡng ta, không phải liền coi trọng thiên tư có thể hủy diệt lực lượng quy tắc của ta sao?

- Bản tọa hỏi tình huống thật, nếu bọn hắn muốn chạy trốn, ngươi có thể tru diệt toàn bộ bọn hắn?

Đối mặt nữ tử tóc trắng truy vấn, Thái Thượng Côn Luân nhíu mày, lâm vào trong trầm mặc.

Nữ tử tóc trắng tiếp tục nói:

- Còn chưa điều tra rõ nội tình của Đạo Tổ, không thể tùy tiện hành động, Thần Võ giới tự nhiên tràn ngập lòng tin về ngươi, nhưng ngươi còn không có đạt đến cực hạn, hà tất chiến đấu không lý trí với kẻ địch không biết?

- Còn về Đạo Tổ, Thần Võ giới sẽ coi trọng cao độ, chỉ cần Đạo Tổ hiện thân, chắc chắn sẽ bị bắt, Thần Võ giới tôn trọng ngươi, sẽ cho ngươi một lần cơ hội tự tay báo thù.

Nghe thấy vậy, Thái Thượng Côn Luân cau mày, tâm tình càng thêm không vui.

Hắn lạnh giọng hỏi:

- Trước mắt Thần Võ giới còn không tìm hiểu về thông tin của Đạo Tổ? Mạnh mẽ như thế, tất nhiên không phải hạng người vô danh.

Nữ tử tóc trắng thở dài, nói:

- Bên trong tháng năm dài đằng đăng, có rất nhiều cường giả mất tích, cừu địch Thần Võ giới cũng rất nhiều, mong muốn tra rõ ràng thân phận chân thật của Đạo Tổ, rất khó, bất quá hắn có thể tru diệt Độc Cô Điệu, Thất Thập Nhị Thần Động, có lẽ hắn cũng không phải người võ đạo, mà là Đại Đạo khác, Đại Đạo khác biệt vốn không dung lẫn nhau, chỉ cần một phương mạnh hơn một phương, có thể tru diệt lẫn nhau.

Thái Thượng Côn Luân cũng lâm vào trong suy tư.

Đạo Tổ quá mức thần bí, thân phận thần bí, lực lượng thần bí, mục đích thần bí.

Bọn hắn nắm giữ tình báo rất ít, phong phú nhất vẫn là phần tình báo Lữ Thần Châu trước đó nộp lên kia, phía trên ghi chép chiêu thức của Đạo Tổ, nhưng bằng vào chữ viết, bọn hắn cũng phân tích không ra Đạo Tổ dùng tuyệt học gì.

- Thần Võ giới chuẩn bị như thế nào đối phó Đạo Tổ, có thể thỉnh động những người kia?

Thái Thượng Côn Luân hỏi.

Nữ tử tóc trắng nhắm mắt lại, nói:

- Yên tâm đi, Thần Võ giới sẽ không lại phạm sai lầm.

Thái Thượng Côn Luân lúc này quay người, chuẩn bị rời đi.

- Thất Thập Nhị Thần Động đã chết, ngươi cũng nên tìm kiếm Thất Thập Nhị Thần Động mới, thân phận của ngươi có thể điều động lực lượng, nhưng không thể giảm xuống tiêu chuẩn thiên tư.

Nghe được lời nữ tử tóc trắng, Thái Thượng Côn Luân không có trả lời, cấp tốc tan biến tại chỗ.

Thiên địa khôi phục an tĩnh, gió biển thổi động hoa cỏ cây cối trên đảo, không có một chút xíu tiếng vang, trong yên tĩnh lộ ra đè nén.

Bên trong hư không một mảnh màu máu, huyết khí như sương mù dày, Hồn Hài đại đế xếp bằng ở trong hư không, đưa mắt nhìn về phía một đạo thân ảnh phương xa, chính là Khương Thiện.

Nhiều năm sát lục đã để khí chất Khương Thiện thay đổi, giống như một người khác, mái tóc màu đen đã nhuộm thành màu đỏ thẫm, bờ môi huyết hồng, rất khiếp người, giống như đã tẩu hỏa nhập ma.

Con mắt thứ ba trên trán Khương Thiện đang nhìn ngó nghiêng hai phía, linh động mà đáng sợ.

- Tiểu tử này thật chỉ là Vạn Cổ Sát Tinh?

Trong lòng Hồn Hài đại đế yên lặng suy nghĩ, hết sức kinh ngạc.

Tốc độ phát triển của Khương Thiện quá nhanh, nàng sớm có nghe thấy về Vạn Cổ Sát Tỉnh, nhưng tốc độ phát triển của vị trước mắt này còn đáng sợ hơn cả truyền thuyết.

Làm nàng khiếp sợ nhất là Khương Thiện vậy mà có thể bảo trì lý trí, cũng không có mất lý trí như trong truyền thuyết, hắn thậm chí còn lĩnh ngộ võ đạo ở bên trong sát lục.

Nàng chỉ có thể đổ nguyên nhân cho huyết mạch Đạo Tổ, dù sao trong lòng nàng, Đạo Tổ mới là tồn tại khó tin nhất.

Lúc này.

Trong huyết vụ sau lưng nàng có hai bóng người đi ra, đều là hình dáng hài cốt, sâm nhiên kinh dị.

Tương đối cao lớn chính là Tham Thần đại đế, một vị khác thì là Cực Oán đại đế, ba vị bọn hắn cùng xưng là Huyết Vực tam đại Đế, lưu lại tiếng xấu cực sâu bên trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.

- Sát khí của kẻ này đã kinh động những lão gia hỏa kia trong tổ địa, ngươi thật còn muốn bảo đảm hắn?

Tham Thần đại đế mở miệng hỏi, tiếng âm hàn, lộ ra sát cơ nồng đậm.