Chương 868 Cừu địch của Thần Võ giới, Huyết Vực xâm lấn (2)
Hồn Hài đại đế đưa lưng về phía bọn hắn, trả lời:
- Tất nhiên là muốn bảo hộ, chẳng lẽ các ngươi không muốn ủng hộ ta?
Cực Oán đại đế buông tay, cười quái dị nói:
- Cái kia như thế nào, chúng ta mặc dù thân ở Huyết Vực, nhưng bản chất khác biệt với những tên kia có, bọn hắn gạt bỏ chúng ta, chúng ta tự nhiên muốn ôm thành đoàn sưởi ấm, không phải sao?
Tham Thần đại đế mở lời:
- Huyết Vực điều động chúng ta cùng nhau xâm lấn Thần Võ giới, trong khoảng thời gian này, tiểu tử này chỉ có thể tự vệ.
Nghe vậy, Hồn Hài đại đế đứng dậy, nàng khiêng khoát đao răng cá mập trong tay, hỏi:
- Xâm lấn Thần Võ giới? Lá gan những lão gia hỏa kia lớn như thế rồi?
Cực Oán đại đế âm hiểm cười nói:
- Đúng đấy, to gan lớn mật, không biết sống chết, nghe nói là có cấu kết cùng Ma tộc, quản bọn họ nhiều như vậy, giết thôi, lại không phải không có đi qua, lần trước thảm như vậy, chúng ta không phải cũng còn sống sao?
Hồn Hài đại đế nhìn về phía Khương Thiện, lại hỏi:
- Huyết Vực dốc toàn bộ lực lượng sao?
- Không phải, nhưng cũng gần như, lưu lại gia hỏa đều không thế nào mạnh, chẳng qua như thế này sẽ dẫn đến Huyết Ma bạo động, tiểu tử này có thể còn sống sót hay không thì nhìn hắn có thể kiên trì bao lâu.
Tham Thần đại đế trả lời, dứt lời, hắn quay người rời đi, tan biến trong sương máu.
Cực Oán đại đế tiến đến trước mặt Hồn Hài đại đế, liệt diễm bên trên đầu lâu chập chờn, hình thành mắt cười quỷ dị, nói:
- Nhanh chuẩn bị, nhanh chuẩn bị, sắp trở về nhà mổ giết.
Tiếng nói vừa ra, hắn hóa thành bột phấn, tung bay không thấy. Hồn Hài đại đế nhìn chằm chằm Khương Thiện, lâm vào trong trầm mặc.
Bên trong Thần Du đại thiên địa.
Khương Thiên Mệnh cùng Khương Thiện ngồi bên vách núi, phía trước là một mảnh thác nước lớn, giống như chân trời góc biển, bên trong đây đã có thể thấy tinh không.
Đây là các tín đồ sáng tạo, cũng không phải là phần cuối thật, Thần Du đại thiên địa vô cùng vô tận, có thể để các tín đồ sáng tạo đủ loại kỳ quan. Từ khi Khương Thiện đi Huyết Vực, hắn đã không nữa xuất đầu lộ diện, một mình trốn ở chỗ này, sợ bị người nhìn thấy hình dạng của hắn, chỉ có Khương Thiên Mệnh biết được hắn ở chỗ này.
Tóc đỏ của Khương Thiện tung bay, hai con mắt của hắn hiện lên màu trắng, cực kỳ doạ người, trong con ngươi con mắt thứ ba càng là huyết khí cuồn cuộn, tựa như cất giấu một biển máu.
- Ngươi bây giờ mạnh bao nhiêu? Làm sao cảm giác ngươi đã vượt qua ta rồi?
Khương Thiên Mệnh tò mò hỏi, bên trong Thần Du đại thiên địa, các tín đồ không có khí tức, cho nên không thể phán đoán lẫn nhau mạnh bao nhiêu, cái này cũng kéo gần lại khoảng cách lẫn nhau, suy yếu cảnh giới mang tới áp lực tâm lý.
Khương Thiện trả lời:
- Ta cũng không rõ ràng ta mạnh bao nhiêu, lần này đến đây là muốn nói cho ngươi, về sau một đoạn thời gian rất dài ta đều sẽ không lại tiến vào Thần Du đại thiên địa, ngươi chớ có lo lắng ta.
- Vì sao?
- Huyết Vực muốn tiến công Thần Võ giới, Hồn Hài tiền bối không cách nào lại thủ hộ ta.
- Thì ra là thế, Huyết Vực thật mạnh, lại dám tiến công Thần Võ giới, có khí phách hơn Cựu Cổ giáo.
Hai người như hai huynh đệ đang tán gẫu, mặc dù Khương Thiện thoạt nhìn rất lạnh lùng, nhưng đối mặt Khương Thiên Mệnh, khóe miệng của hắn không tự giác giương lên.
Hàn huyên một hồi lâu, bọn hắn bỗng nhiên cảm nhận được phía sau lưng truyền đến sóng gió, vô ý thức quay đầu nhìn lại, sắc mặt hai người đại biến, vội vàng xoay người quỳ lạy đối phương.
- Bái kiến tổ gia gia.
- Bái kiến gia gia.
Người đến chính là Khương Trường Sinh, lần này, hắn không có ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, mà đi bộ đi tới.
Khương Trường Sinh mỉm cười, nói:
- Đứng lên đi, nếu Thiên Mệnh cũng ở đây, ta sẵn tiện chỉ bảo hai người các ngươi, truyền cho các ngươi một tuyệt học.
Hắn một mực chú ý tiếng lòng của Khương Thiện, biết được tình này huống, liền đến đây truyền thụ tuyệt học, tránh cho Khương Thiện chết yểu.
Những năm này ngộ đạo, để Khương Trường Sinh có rất nhiều cảm thụ, hắn sáng tạo võ đạo cũng dễ dàng hơn xa trước kia, điểm này đầy đủ nói rõ, Tiên đạo cao thâm hơn võ đạo, đến mức tại sao lại bị võ đạo thay thế, tạm thời không biết được.
Đem thần thông sáng tạo thành tuyệt học võ đạo, mặc dù không còn hiệu quả thần kỳ ban đầu của thần thông, nhưng bên trên lực hủy diệt, vượt xa võ học bình thường.
Nghe vậy, Khương Thiên Mệnh tò mò hỏi:
- Tuyệt học gì, mạnh sao?
Khương Trường Sinh ý vị thâm trường nói:
- Đây chính là đại chiêu, hết sức thích hợp dùng ít địch nhiều.
Khương Thiện nghe xong, lộ ra vẻ mừng rỡ.
Hắn đang vì điều này phát sầu, Huyết Ma quá nhiều, chiêu thức võ đạo của hắn không có đủ lực sát thương quy mô lớn, mặc dù bùng nổ chân khí, cũng rất khó đồng thời tru diệt rất nhiều Huyết Ma.
Khương Trường Sinh ngồi ở trước mặt bọn hắn, bắt đầu truyền thụ tuyệt học.
Rất lâu.
Bên trong Tử Tiêu cung.
Khương Trường Sinh mở mắt, trong mắt lóe lên tinh quang.
Lần bế quan này mới kéo dài hơn hai mươi năm liền bởi vì Khương Thiện chuyện gián đoạn, mặc dù có chút không thích ứng, nhưng vì tôn nhi, không coi là cái gì.
- Khoảng cách đột phá đã rất gần, nhưng luôn cảm thấy giống như kém một chút gì.
Khương Trường Sinh lâm vào trong suy tư, Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ mười một vẫn như cũ là tu hành đạo quả, đạo quả của hắn đã bị hắn tu luyện tới giai đoạn cực hạn, nhưng hắn luôn cảm giác bị đồ vật gì ngăn cản.
Đây là hắn tu tiên đến nay, lần đầu gặp được bình cảnh tương đối nghiêm trọng, hoàn toàn khác biệt với cảm ngộ đạo tâm trước đó. Càng nghĩ, Khương Trường Sinh vẫn quyết định quan sát chúng sinh, cảm ngộ đạo pháp. Tu tiên vốn là lĩnh hội chúng sinh thiên địa, lĩnh hội Đại Đạo Tam Thiên, cũng không phải vùi đầu khổ tu. Hắn đầu tiên nhìn về phía Hỗn Nguyên thần phù tại Huyền Hoàng Đại Thiên Địa phía xa, hắn có thể cảm nhận được vị trí Hỗn Nguyên thần phù, lại thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn lại. Tầm mắt một đường tiến lên, đợi lúc hắn thấy Phong Dục không khỏi nhíu mày.