← Quay lại trang sách

Chương 872 Minh tộc chấn nộ, Đại Hàn Thiên (2)

Thân thể ba đầu mười bốn cánh tay sẽ để cho thực lực Thất Minh Vương tăng vọt, nhưng cũng sẽ tăng trưởng sát tính của hắn.

Thất Minh Vương chật vật ngẩng đầu, hắn hai mắt sung huyết, cắn răng hỏi:

- Ngươi đến cùng là ai?

- Vạn Tiên Chi Tổ, ngươi có thể xưng ta là Đạo Tổ, tiếp theo ngươi cứ lưu lại Côn Lôn giới đi, để Lữ Thần Châu dẫn theo ngươi.

Khương Trường Sinh ngồi bên trên Đại Đạo Càn Nguyên Thần Tọa, nhẹ nhàng phất tay, một trận gió đập vào mặt Thất Minh Vương, đưa hắn ra khỏi Tử Tiêu cung.

Thất Minh Vương có cùng cảm thụ như Lữ Thần Châu, trời đất quay cuồng, khó chịu giống như phàm nhân.

Đợi hắn rơi xuống đất, hắn trợn mắt nhìn, phát hiện mình rơi vào trong một mảnh núi rừng, hắn chậm rãi đứng lên, ánh mắt phức tạp.

- Đạo Tổ Côn Lôn giới.

Một bên khác.

Khương Trường Sinh nhắm mắt, tiếp tục luyện công.

Hắn cảm thấy rất hứng thú đối với chuyện Thất Minh Vương đã trải qua, bất quá hắn đang tại thời điểm đột phá, trước đột phá lại nói.

Trợ giúp Lữ Thần Châu, không có thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, không có khiến cho hắn thấy ngoài ý muốn, quan hệ giữa hắn và Lữ Thần Châu cũng không thân cận, chết thì đã chết, sẽ không sinh ra nhân quả hắn đi báo thù, hắn chẳng qua căn cứ vào góc độ Thiên Đình đi cân nhắc.

Những tạp niệm này cũng không có lưu trong lòng hắn, hắn hiện tại chỉ có một ý nghĩ.

Đột phá.

Bạch Kỳ gặp hắn không có nhiều lời, cũng không dám quấy rầy, đi đến nơi hẻo lánh tĩnh toạ, cấp tốc tiến vào trong mộng cảnh.

Bạch Long thì lật người một cái, dùng một tư thế càng thoải mái hơn trước đí đi ngủ, tình cảnh vừa rồi quá dọa người, nó nhất định phải làm mộng thật đẹp để đền bù.

Phía dưới bầu trời màu đỏ, Thập Vạn đại sơn liên miên chập trùng, như là mặt đất, phía trên một ngọn núi cao tọa lạc một mảnh Cổ Lâu. Trong hành lang một lầu vũ, mười mấy nam nữ tụ tập ở này. Bọn hắn chính là Minh tộc, một trong vạn cổ cường tộc.

Nam tử cầm đầu tên Minh Tôn, khí thế mạnh mẽ, ngồi ở đằng kia như núi lửa sắp bộc phát, nhất là hai mắt của hắn, lộ ra hàn mang khiếp người.

- Võ ngọc của Thất Minh Vương nát, hắn đến cùng đi đâu?

Minh Tôn trầm giọng hỏi, cả tòa lâu vũ đều đang rung động.

Một lão phụ nhân mở lời:

- Nghe nói hắn đi gặp Lữ Thần Châu ước chiến, nhưng gần đây nghe Lữ tộc nói, võ ngọc Lữ Thần Châu đã sớm nát, chẳng qua tin tức không có truyền ra, việc này tất có kỳ quặc.

Những người khác mở miệng, phần lớn đều nổi giận đùng đùng.

- Chẳng lẽ là Thần Võ giới làm?

- Đoán chừng, Lữ Thần Châu có thể là thiên kiêu Thần Võ giới bồi dưỡng, Thần Võ giới bảo Lữ tộc nói rằng hắn đã chết, cái này cũng quá đơn giản.

- Mấu chốt nhất là vì sao Thần Võ giới muốn giấu diếm chuyện này, chờ Lữ tộc nổi giận, mới nói ra chân tướng?

- Chẳng lẽ có quan hệ với tranh đấu bên trong Thần Võ giới, nghe nói Độc Cô Điệu cùng Thất Thập Nhị Thần Động của Thái Thượng Côn Luân đều đã chết, chết trong tay Đạo Tổ, Thần Võ giới tìm tung tích Thiên Đình, nhưng không có truy xét đến, quả thực quỷ dị, thật có thế lực mà Thần Võ giới tìm không thấy?

- Có thể Thất Minh Vương cũng chết trong tay Đạo Tổ hay không?

Mọi người nghị luận cái chết của Thất Minh Vương, chuyện này đả kích bọn hắn thật sự quá lớn, đây chính là thiên kiêu thiên tư mạnh nhất của Minh tộc gần trăm vạn năm qua, đã định trước sẽ trở thành Vạn Cổ Cự Đầu, bọn hắn không thể nào tiếp thu được Thất Minh Vương đã cường đại bỏ mình.

Minh Tôn lạnh lùng nói:

- Mặc kệ là Đạo Tổ, hay là Thần Võ giới, việc này nhất định phải tra rõ ràng, cái gì võ đạo đại kiếp, lại có người thừa dịp kiếp nạn đặt thanh đặt ở trên đầu Minh tộc, nếu tra không ra hung phạm, vậy thì để vô số người chôn cùng.

Hắn đứng dậy, những người khác cũng như thế.

- Đi trước Thần Võ giới, cho dù không phải Thần Võ giới làm ra, trước mắt cũng chỉ có Thần Võ giới đang điều tra Đạo Tổ.

Bên trong đại dương mênh mông vô tận, trên cô đảo. Thái Thượng Côn Luân lần nữa buông xuống, hắn tới chỗ nữ tử tóc trắng.

Trước mặt, trầm giọng hỏi:

- Làm sao rút lui? Không truy xét Đạo Tổ rồi?

Nữ tử tóc trắng mở mắt, ánh mắt phức tạp, buồn bã nói:

- Trong thời gian ngắn tra không được, mà chúng ta biết được Huyết Vực chuẩn bị xâm lấn Thần Võ giới.

- Tra không được? Không cảm thấy hài hước, Thần Võ giới nội đấu nhiều năm như vậy, vậy mà thật mất đi chưởng khống ba ngàn thiên địa, mặc dù Đạo Tổ trốn ở Hư Không Vô Tận, dùng cơ sở ngầm của Thần Võ giới cùng với thiên cơ dự đoán, há có thể tìm không thấy?

Thái Thượng Côn Luân giễu cợt, hắn quá thất vọng về Thần Võ giới.

Vẻ mặt nữ tử tóc trắng lạnh lẽo, nói:

- Thần Võ giới xác thực đi rất nhiều lối rẽ, nhưng chung quy là thuộc về Thiên Đạo, là chính đạo duy nhất, gặp trắc trở như thế, Thần Võ giới đã sớm trải qua, lần này võ đạo đại kiếp để cho Thần Võ giới tự mình mở ra, thuận tiện thanh lý Hư Không Vô Tận, muốn cho những con chuột ẩn núp trong bóng tối kia hết thảy chết hết.

Ngữ khí của nàng lộ ra một cỗ sát ý đáng sợ.

Thái Thượng Côn Luân nhíu mày.

Mạnh miệng như vậy.

Tựa hồ xem thấu ý nghĩ của hắn, nữ tử tóc trắng bình tĩnh nói:

- Đại Hàn Thiên sắp trở về, lực lượng của vị thần thoại kia, ngươi dù sao cũng nên tín nhiệm đi.

Đại Hàn Thiên.

Thái Thượng Côn Luân động dung, vội vàng hỏi:

- Làm sao mời hắn về rồi? Hắn vừa ra tay, bị diệt cũng không chỉ là những dị số kia!

Nữ tử tóc trắng khẽ lắc đầu, nói:

- Giới Chủ đã chịu đủ rồi, Thần Võ giới tiếp nhận quá nhiều, bây giờ loạn trong giặc ngoài, cũng nên đi con đường bá đạo, thời kỳ hòa bình, Thần Võ giới nguyện ý giảng quy tắc, nhưng hỗn loạn đến, chỉ có bá đạo mới có thể bình định hết thảy.

Thái Thượng Côn Luân yên lặng.

Nữ tử tóc trắng nói sang chuyện khác, hỏi:

- Tình huống tuyển bạt Thất Thập Nhị Thần Động như thế nào? Có người lọt vào mắt ngươi hay không?