Chương 873 Đạo Tổ độ kiếp, thiên uy hạo đãng (1)
Có, bất quá rất ít, mà lại có một người cực kỳ đặc thù, còn cần quan sát.
Thái Thượng Côn Luân trả lời, nữ tử tóc trắng khẽ gật đầu, sau đó nhắm mắt.
Thấy cảnh này, Thái Thượng Côn Luân quay người, chuẩn bị rời khỏi.
- Chớ có sầu lo chuyện Thần Võ giới, nắm chặt thời gian đột phá đi, đi đến cảnh giới vượt qua vạn cổ kia.
Tiếng nói của nữ tử tóc trắng theo sau lưng truyền đến, Thái Thượng Côn Luân không có trả lời, cấp tốc tan biến tại chỗ.
Phiến thiên địa này đi theo an tĩnh lại.
Trên biển mây, Lữ Thần Châu cùng Thất Minh Vương sóng vai tĩnh toạ, nhìn xuống nhân gian, thương thế của hai người đã khôi phục.
Lữ Thần Châu thỉnh thoảng nhìn về phía vòng kim cô trên đầu Thất Minh Vương, muốn nói lại thôi.
Kim cô này giống như đúc kim cô của Tôn Ngộ Không trong trí nhớ của Khương Trường Sinh, đeo ở trên đầu Thất Minh Vương, có một phen khí chất đặc biệt.
Thất Minh Vương hừ lạnh nói:
- Đừng nhìn nữa, ngươi thật dự định một mực đợi ở dưới trướng Đạo Tổ?
Lữ Thần Châu cười nói:
- Có gì không thể, ngươi ta đều là người truy cầu lực lượng, bằng không ngươi cũng sẽ không tu hành ma công không phải võ đạo, Đạo Tổ đang trải qua bách thế luân hồi, đợi hắn khôi phục đỉnh phong, mở ra Tiên đạo, ngươi ta đều có thể tu tiên, khi đó ngươi lại tu hành ma công kia của ngươi, tất nhiên sẽ không còn tâm ma, chưởng khống tự nhiên, cũng sẽ không bị khí vận võ đạo gạt bỏ.
Thất Minh Vương yên lặng.
Ma công của hắn chỉ có thể thi triển ở trong Hư Không Vô Tận, nếu không sẽ bị quy tắc võ đạo kháng cự, ngay cả khí vận võ đạo trên người hắn cũng sẽ trở ngại hắn, duy nhất khiến cho hắn cao hứng là sau khi bỏ qua khí vận võ đạo, hắn thi triển ma công càng thêm thông thuận.
Chẳng qua hắn không rõ ràng đi theo Đạo Tổ sẽ có hậu quả thế nào, nhưng hắn biết rõ một chút, chặt đứt sau khí vận khi võ đạo, hắn chính là dị số, Thần Võ giới sẽ không tha cho hắn.
Không nói chuyện tương lai, tình cảnh hiện tại của hắn khiến cho hắn rất khó chịu, gia nhập Côn Lôn giới đã có một quãng thời gian, hắn vẫn không thích ứng, hắn thấy tiên thần Thiên Đình không khác gì phàm nhân, chẳng qua là hưởng thụ khí vận Đạo Tổ, Long Phượng há có thể cùng viện với gà chó?
Cho nên hắn một mực đợi ở chỗ này, không muốn đi Thiên Đình, cũng không muốn hạ phàm.
Lữ Thần Châu thì đi theo hắn, trông giữ hắn, cũng may Thất Minh Vương cũng không có làm loạn, mà nhập gia tùy tục, lựa chọn luyện công, để cầu cơ hội đào thoát.
Lữ Thần Châu lần nữa mở ra con đường thuyết phục, cổ vũ Thiên Đình cùng Đạo Tổ mạnh mẽ, suy nghĩ về Tiên đạo.
Mặc dù tiên thần Thiên Đình còn chưa chân chính tiến vào Tiên đạo, nhưng khí vận Phong Thần bảng đã có thể khiến người ta vô hạn mơ màng.
Thất Minh Vương không tiếp tục lên tiếng, chịu đựng đối phương thuyết phục.
Hắn là Thất Minh Vương, một thân ngông nghênh, há có thể khom lưng?
Nếu không phải trên đầu đeo thứ đáng chết này, hắn há có thể uất ức như thế?
Nhẫn!
Ngay khi Thất Minh Vương bi phẫn, một cỗ uy thế lớn lao từ trên trời giáng xuống, bao phủ toàn bộ Côn Lôn giới, chúng sinh đều vô ý thức ngẩng đầu nhìn lại.
Võ giả đang tập võ, sinh linh các tộc đang chém giết, Hung thú đang ngủ say, tiên thần đang chấp hành công vụ, hạ thần vận triều, vô luận đang làm cái gì, đều bị đánh gãy, tất cả đều nhìn về phía bầu trời.
Lữ Thần Châu động dung, kinh ngạc nói:
- Đây là...
Gia nhập Thiên Đình nhiều năm, hắn chưa từng cảm thụ qua khí tức mênh mông như vậy, mạnh như hắn đều cảm giác bản thân nhỏ bé.
Cỗ uy áp này cũng không bá đạo, lại làm cho người không tự chủ được đản sinh ra lòng kính nể.
Thất Minh Vương cũng bị kinh động, thị lực của hắn không thể xuyên qua cửu trọng thiên, hắn có thể cảm giác được cỗ uy áp kia đến từ cửu trọng thiên.
- Xem ra Đạo Tổ có đột phá.
Lữ Thần Châu cảm khái, ánh mắt đầy nóng bỏng.
Hắn đang mong đợi ngày Tiên đạo buông xuống đó.
Một bên khác.
Trước cửa Tử Tiêu cung, Bạch Long cùng Bạch Kỳ bị đuổi ra ngoài, các nàng chịu không được uy áp của Khương Trường Sinh, đành phải rời khỏi.
- Đi thôi, cùng ta đi dạo Long Cung? Ngươi có thể là đầu Chân Long thứ nhất giữa thiên địa.
Bạch Kỳ cười nói, Tam Hải Long Vương đều là thuộc hạ của nàng, bởi vì nàng mà Hóa Long, cực kỳ cung kính nàng.
Bạch Long ngáp một, nói:
- Được, hi vọng giường rồng thoải mái một chút.
Bạch Kỳ lúc này nhảy đến trên lưng nó, cưỡi rồng xuống trần.
Trong Tử Tiêu cung, Đại Đạo Chỉ Nhãn của Khương Trường Sinh mở ra, không thể khép kín, kim quang óng ánh chiếu rọi cung điện.
Cuối cùng, hắn sắp đột phá.
Hắn cố nén xúc động đột phá, quan sát nhân gian.
Bây giờ đã là Thừa Thiên năm bốn trăm bốn mươi mốt, một năm này, hắn một ngàn ba trăm hai mươi lăm (1,325) tuổi, cách lần trước đột phá qua đi bảy trăm ba mươi bảy năm.
- Thật sự là đủ lâu.
Trong lòng Khương Trường Sinh cảm khái, theo số tuổi nhìn lại là đủ lâu, nhưng theo cảm thụ của hắn, thật ra không tính lâu, sau khi thành tiên, cảm thụ của hắn về thời gian đã thay đổi biến, trở nên càng nhanh.
Khương Trường Sinh đứng dậy bắt đầu chuyển động gân cốt, chuẩn bị đột phá.
Hắn điều ra xem bảng giá trị hương hỏa, giá trị khí vận.
"Giá trị hương hỏa trước mắt: 1,190, 210, 029,092"
"Giá trị khí vận trước mắt: 25,888, 632,110, 034"
Giá trị hương hỏa đã đột phá vạn ức, tốc độ tăng trưởng đã hướng tới điểm bằng phẳng.
Trước đó lúc đột phá vạn ức giá trị hương hỏa, cũng không có mở ra mới hương hỏa công năng, mà xuất hiện một cơ hội cường hóa hương hỏa công năng, Khương Trường Sinh không chút do dự, lựa chọn cường hóa công năng hương hỏa diễn toán.
Mặc dù tạm thời không có địch nhân tập kích, nhưng hương hỏa diễn toán giúp hắn lúc đầu thu được rất nhiều tình báo, ý nghĩa trọng đại, đến mức những chức năng khác, đều là trợ giúp hắn tăng cường thế lực, bây giờ Thiên Đình đã cất bước, hắn rất ít lại sử dụng hương hỏa công năng khác, tận khả năng lưu giá trị hương hỏa dùng cho độ kiếp.