← Quay lại trang sách

Chương 891 Cái gọi là ngộ đạo, Hắc Ám Hoàng Tuyền (1)

Đang lúc Thất Minh Vương thấp thỏm lo lắng, hắn bỗng nhiên cảm nhận được kim cô trên đầu co rụt lại, dọa hắn toàn thân run rẩy.

- Ngươi còn chưa nghĩ rõ ràng, ta lưu ngươi một mạng, không phải cần ngươi cúi đầu, mà hi vọng người ngộ đạo, đi đến chính đạo.

Âm thanh của Khương Trường Sinh truyền ra từ bên trong Tử Tiêu cung, ngay sau đó, cửa lớn Tử Tiêu cung mở ra, một hồi gió mạnh đập vào mặt Thất Minh Vương, cuốn hắn đi.

Thất Minh Vương chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đợi hắn rơi xuống đất, hắn ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện mình quỳ gối trước cung điện Lữ Thần Châu.

Thực lực thật đáng sợ.

Thất Minh Vương vô cùng lo sợ, mặc dù hắn mang kim cô, nhưng thực lực của hắn cũng không có bị áp chế, vậy mà không có chút sức chống cự được đưa về đến, Đạo Tổ xây dựng Tiên đạo rốt cuộc mạnh cỡ nào?

Hắn đứng dậy, hít sâu một hơi, lúc này đi vào trong cung điện, hắn nghĩ mãi mà không rõ ý của Đạo Tổ, quyết định đi hỏi thăm Lữ Thần Châu.

- Ngộ đạo, tự nhiên thật tâm thành ý mong muốn tu hành Tiên đạo, mà buông xuống cừu hận trong lòng, ta hai lần thua ở trong tay Đạo Tổ, ngay từ đầu ta cũng hận Đạo Tổ, không có cam lòng, muốn sau này lấy lại danh dự, nhưng khi trong lòng ta thật buông xuống cừu hận cùng thành kiến, chân chính thờ phụng Tiên đạo, tự sẽ được Đạo Tổ tiếp nhận. Ngươi bây giờ chỉ là muốn mượn lực lượng tu tiên thôi.

Đối mặt Thất Minh Vương hoang mang, Lữ Thần Châu nghiêm túc nói.

Thần Du đại thiên địa chính là bí mật của người đồng đạo bọn hắn, hắn tự nhiên không thể nói được, mà hết thảy tín đồ đều không rõ ràng Đạo Tổ là như thế nào lựa chọn người đồng đạo, nhưng rất rõ ràng, phàm là người tiến vào Thần Du đại thiên địa đều tràn ngập tín ngưỡng kiên định dành cho Đạo Tổ.

Lữ Thần Châu đã bắt đầu tiếp nhận tín đồ khác, trước kia tại Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, hắn đều độc lại độc vãng, thuộc hạ của hắn đều là chó, hắn không thèm nhìn, nhưng từ khi tiến vào Thần Du đại thiên địa, tâm tình của hắn bắt đầu chuyển biến.

Hắn bắt đầu để ý cái nhìn của những người khác đối với hắn, hắn bắt đầu hưởng thụ ủng hộ do truyền thụ tuyệt học mang tới, hắn thậm chí ưa thích đấu võ mồm với phàm linh, bởi vì nhìn không thấu cảnh giới, các tín đồ ở nơi này có lời nói thẳng, nghe thấy phàm nhân phản bác lời mình, hắn vậy mà cảm thấy thú vị.

Lữ Thần Châu trước kia chỉ muốn truy cầu lực lượng, bây giờ lại có ý khác, muốn làm chút chuyện khác, một chút chuyện trước kia hắn nghĩ rằng phi thường ngu xuẩn.

Thất Minh Vương lâm vào trong yên lặng, cẩn thận suy tư nói lời này.

Lữ Thần Châu nói theo:

- Người suy nghĩ kỹ một chút, từ khi ngươi mang theo kim cô, Đạo Tổ có từng dùng cái này tra tấn ngươi, hoặc bức hiếp ngươi? Tiên đạo thần thông sao mà nhiều, nếu thật chỉ coi trọng tư chất nhục thể của ngươi, Đạo Tổ có rất nhiều biện pháp, gần đây ta vừa hiểu rõ đến một thủ đoạn của Tiên đạo, tên đoạt xá, ý nghĩa là chỉ dùng linh hồn của mình chiếm lấy thân thể của người khác, từ đó thu hoạch được thân thể hoàn toàn mới.

Nghe vậy, sắc mặt Thất Minh Vương đại biến.

Lữ Thần Châu không cần phải nhiều lời nữa, cười híp mắt nhìn hắn.

Rất lâu.

Thất Minh Vương hít sâu một hơi, sau đó giương mắt nói:

- Ta hiểu được, ta trở về suy nghĩ lại một chút.

Hắn lúc này đứng dậy rời khỏi, Lữ Thần Châu cũng không có nhiều lời, tiếp tục nạp khí tu tiên.

Từ sau khi tu tiên, hắn không lại tập võ, quá trình nạp khí thật sự mỹ diệu, không thống khổ giống như rèn luyện thân thể võ đạo.

Trong Hư Không Vô Tận, huyết khí tràn ngập, chính là Huyết Vực.

Tại chỗ sâu Huyết Vực quanh quẩn tiếng thở dốc trầm trọng, mơ hồ có một đạo hào quang màu đỏ thẫm đang nhấp nháy.

Hồn Hài đại đế nhanh hcóng bay tới, nàng cảm thụ được sát khí nơi này, âm thầm kinh hãi:

- Vừa rồi qua đi bao lâu, tiểu tử này..

Một đường tiến lên, nàng tìm được Khương Thiện.

Giờ phút này Khương Thiện đang tĩnh tọa, bốn phương tám hướng nổi lơ lửng vô số kể đầu, những đầu lâu này đều là Huyết Cốt, có xương đầu người, có chủng tộc khác, lít nha lít nhít, phạm vi bao trùm khó mà ước lượng, sâm nhiên kinh dị. Khương Thiện mở hai mắt ra, ánh mắt lạnh lẽo, con mắt thứ trên trán nhanh chóng cao nháy, lập loè sâu hào quang màu đỏ.

Hồn Hài đại đế dừng lại, lạnh lùng nói:

- Chẳng lẽ ngươi đã quên bản đế rồi?

Khương Thiện nghe xong âm thanh của nàng, ý lạnh trong mắt giảm xuống, hắn chậm rãi mở miệng nói:

- Ngươi làm xong rồi? Tình huống như thế nào?

Âm thanh của hắn hết sức khàn khàn, cũng rất mệt mỏi.

- Không có bất ngờ gì xảy ra, đã thất bại, bất quá có thể tạo thành thương vong rất lớn cho Thần Võ giới, đã đủ.

Hồn Hài đại đế trả lời, nàng cẩn thận nhìn chằm chằm Khương Thiện.

Khương Thiện chật vật đứng dậy, hỏi:

- Nơi nào còn có Huyết Ma?

Hồn Hài đại đế đang muốn trả lời, một đạo âm thanh khủng bố truyền đến:

- Ta thật biết một chỗ có Huyết Ma liên tục không ngừng, ngươi có nguyện tiến đến?

Nghe vậy, Hồn Hài đại đế vội vàng xoay người nhìn lại, chỉ thấy trong huyết vụ bàng bạc xuất hiện một đôi lớn mắt to, trước mặt đôi mắt này, Khương Thiện, Hồn Hài đại đế nhỏ bé như hạt bụi, giống như Sáng Thế thần chỉ đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

- Thuỷ Tổ, không thể, ngài không thể dẫn hắn đến đó.

Hồn Hài đại đế hoảng hốt hô, trong những năm này, nàng thường xuyên nhớ tới hứa hẹn của Khương Trường Sinh, cái này cũng dẫn đến chấp niệm nàng muốn quay về trở thành thân người càng thêm mãnh liệt.

- Ngươi nguyện ý không?

Huyết Vực Thuỷ Tổ bỏ qua Hồn Hài đại đế, chăm chú nhìn Khương Thiện, hỏi.

Khương Thiện không sợ hãi chút nào nói:

- Nguyện ý, hung hiểm hơn nữa thì cùng lắm là chết.

Chết rồi, còn có thể để gia gia, phụ thân ít phiền.

Nhiều năm sát lục đã làm cho tâm hắn chết lặng.

- Không hổ là Vạn Cổ Sát Tinh, từ nơi sâu xa tự có mệnh số, sát tinh khởi nguyên từ đây, tất nhiên muốn tìm mệnh số từ đó.

Ngữ khí Huyết Vực Thuỷ Tổ trở nên phiêu hốt, đôi mắt to lớn kia chậm rãi thối lui.