← Quay lại trang sách

Chương 904 Đông kết hết thảy, hắc ám hiện hình (2)

Đây là…

Lữ Thần Châu trừng to mắt, hắn giống như suy nghĩ cái gì, toàn thân run rẩy, Thất Minh Vương cũng giống như thế.

Diệp Chiến thì hoang mang hỏi:

- Bên ngoài là cái gì?

Lữ Thần Châu hít sâu một hơi, nói:

- Nếu ta không có đoán sai, chính là Vạn Cổ Hàn Triều trong truyền thuyết, đông kết hết thảy, để thời không đình trệ.

- Cái gì? Vạn Cổ Hàn Triều?

Đám người quá sợ hãi, thân là người Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, bọn hắn tự nhiên đều từng nghe nói về truyền thuyết của Vạn Cổ Hàn Triều.

Lữ Thần Châu cùng Thất Minh Vương đối mặt, đều nhìn ra sợ hãi cùng hưng phấn trong mắt của nhau.

Sợ hãi chính là Vạn Cổ Hàn Triều buông xuống, hưng phấn là Đạo Tổ không ngờ lại có thể ngăn cản Vạn Cổ Hàn Triều.

Từ xưa đến nay, bọn hắn còn chưa từng nghe nói trừ Thần Võ giới ra, ai có thể ngăn cản Vạn Cổ Hàn Triều, mà Thần Võ giới sở dĩ có thể ngăn cản, đây chính là tập hợp lực lượng một giới, mà Đạo Tổ thì là lực lượng một người, độ khó cả hai là không thể đánh đồng.

Bọn hắn hưng phấn đồng thời, Khương Trường Sinh đang rất khó chịu.

Khương Trường Sinh rõ ràng cảm giác được Thiên Địa bảo giám bị đông cứng, mình tạm thời không thể thao túng Thiên Địa bảo giám, đáng sợ nhất là, cỗ hàn ý này không ngờ lại theo nhân quả của hắn và Thiên Địa bảo giám tràn vào trong cơ thể hắn, cũng may không nhiều.

- Thật sự không thể đánh giá thấp võ đạo, năng lực như vậy thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Trong lòng Khương Trường Sinh kinh ngạc tán thán, đồng thời vận công khu trục lạnh lẻo trong cơ thể.

Vạn Cổ Hàn Triều còn đang bao phủ hư không, mà Côn Luân giới thân ở trong đó chịu đủ tra tấn, mặc dù có Thiên Địa bảo giám bảo hộ, nhiệt độ không khí giữa thiên địa giảm nhiều, chúng sinh rõ ràng cảm nhận được ý lạnh.

Thay đổi to lớn như thế để thương sinh thiên hạ lo lắng.

Khương Trường Sinh thử dò thần niệm ra ngoài, kết quả bị luồng khí lạnh đông cứng, hơi lạnh kia thấu xương theo thần niệm truyền đến trong linh hồn, dọa hắn không còn dám nhìn trộm ra ngoài.

Hắn hiện tại chỉ có thể cầu nguyện Thiên Địa bảo giám có thể chống đỡ.

- Nếu như Vạn Cổ Hàn Triều là người làm, kia tất nhiên đến từ Thần Võ giới, Thần Võ giới đông kết hết thảy, là vì mục đích gì?

Khương Trường Sinh nhíu mày suy nghĩ, trong lòng bất an.

Mặc dù trước mắt đến xem, Thần Võ giới quá ti tiện tự đại, nhưng Thần Võ giới có thể thống trị ba ngàn thiên địa lâu như vậy, tất nhiên có chỗ bá đạo của mình.

Chẳng lẽ Thần Võ giới nghĩ thừa dịp hết thảy bị đông cứng diệt trừ đối lập?.

Chờ chút!

Khương Trường Sinh bỗng nhiên suy nghĩ cái gì, sắc mặt kịch biến.

Hư Không Vô Tận bị đông cứng, thế sẽ không còn hắc ám, hết thảy thiên địa núp trong bóng tối chẳng phải đều sẽ bạo lộ ra?

Mục tiêu của Thần Võ giới là Hư Không Vô Tận.

Hắn hiện tại chỉ có thể chờ đợi luồng khí lạnh đi qua, lại tính toán sau.

Hàn khí tràn ngập tinh không, Đại Hàn Thiên chậm rãi hiện thân, phóng ánh mắt nhìn tới, toàn bộ vũ trụ đều là hàn băng, màu nền của vũ trụ đều biến thành hàn băng, hàn khí bàng bạc tùy ý tràn ngập.

Cả người Đại Hàn Thiên rõ ràng gầy gò đi rất nhiều, hắn nhìn kiệt tác của mình, mặt lộ vẻ nụ cười, tự nhủ: - Còn không tệ, thao túng cỗ thần lực này vượt qua trước đó.

Hắn ngẩng đầu, cả người hóa thành một gió lốc ánh bạc bay lên, cấp tốc biến mất không thấy gì nữa.

Huyền Hoàng Đại Thiên Địa vô cùng mênh mông đã bị đông cứng, những sinh linh tiến lên trong tinh không cũng bị đông cứng, duy trì động tác lúc trước của riêng mình, thậm chí còn có người trong chiến đấu bị đông cứng, có người đầu một nơi thân một nẻo, đầu treo ở phía trên thân thể mấy trượng.

Đợi Đại Hàn Thiên rời khỏi, luồng khí lạnh giữa thiên địa vừa hay biến mất, nhưng ba ngàn thiên địa đã bị đông cứng, lâm vào trong tĩnh lặng.

Trong Tử Tiêu cung, Khương Trường Sinh một mực diễn toán người mạnh nhất trong phạm vi đã biết, đột nhiên 6 thiên đạo giá trị hương hỏa chợt hạ xuống đến 4 thiên đạo giá trị hương hỏa, sau đó thì không có biến hóa, hắn bởi vậy suy đoán đối phương đã rời khỏi.

- Theo 11 thiên đạo giá trị hương hỏa đến 6 thiên đạo giá trị hương hỏa, thật sự là điên rồi.

Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, đối phương rời khỏi, cái này cũng đại biểu Côn Luân giới tạm thời an toàn.

Thiên Địa bảo giám đã bị triệt để đông kết, cũng may lạnh lẽo trong Côn Luân giới ở vào trạng thái có thể tiếp nhận, sẽ chết rất nhiều sinh linh, nhưng không đến mức hủy diệt chúng sinh. Khương Trường Sinh đột nhiên suy nghĩ kỷ Băng Hà trong lịch sử kiếp trước, so với Vạn Cổ Hàn Triều của thế giới võ đạo tì có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, đều là thường cách một đoạn năm tháng dài đằng đẵng sẽ xuất hiện, khác biệt chính là, Vạn Cổ Hàn Triều là triệt để đông kết hết thảy, không tồn tại sinh linh nào đang giãy dụa.

- Tốt, ổn định lại, để Thiên Đình trợ giúp nhân gian đi.

Khương Trường Sinh mở miệng nói, sau đó nhắm mắt lại, luồng khí lạnh tan biến, lúc này, hắn có khả năng thử thần du thiên ngoại.

Không cần hắn phân phó, Thiên Đế đã bắt đầu bận rộn.

Nhiệt độ Côn Luân giới chợt hạ, điều này đối với thương sinh dưới nhân gian mà nói tuyệt đối là tai hoạ ngập đầu.

Ý thức Khương Trường Sinh đi vào bên ngoài Côn Luân giới, hắn quay đầu nhìn lại, quả nhiên, Côn Luân giới đã bại lộ, tựa như một khỏa Kim Cầu to lớn bị băng phong, trong như một phiến đại lục.

Ý thức của hắn nhìn về phía những phương hướng khác, hết thảy những thiên địa lúc trước hắn quan tâm hiện hình.

Khương Trường Sinh đi vào đại thiên địa của Cựu Cổ giáo, phương đại thiên địa này cũng bị đông cứng, chúng sinh bên trong không nhúc nhích.

- A?

Khương Trường Sinh bỗng nhiên nhìn thấy cái gì, lúc này chui vào trong Cựu Cổ đại thiên địa.

Ý thức của hắn cấp tốc rơi vào phía trên một mảnh sông băng, hắn thấy được một người, hàn băng trên người hắn đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được tan rã.

Không ngờ người này lại có thể cứng rắn chống đỡ hàn khí của Vạn Cổ Hàn Triều?

Điều này làm mới nhận biết của Khương Trường Sinh về Cựu Cổ giáo.