Chương 903 Đông kết hết thảy, hắc ám hiện hình (1)
Đại Hàn Thiên bẻ bẻ cổ, phát ra tiếng vang thanh thúy, theo hô hấp của hắn, hàn khí xung quanh càng ngày càng nồng đậm, tràn ngập tinh không.
Theo ánh mắt của hắn nhìn lại, có thể cúi xem tinh không sáng chói, phía dưới chính là Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, vô biên vô hạn, tinh quang lan tràn đến từng chỗ sâu trong vũ trụ.
Lúc này, một thân ảnh buông xuống, rơi vào bên cạnh Đại Hàn Thiên, cung kính hành lễ.
- Bái kiến Đại Hàn Thiên, Thần Võ giới đã chuẩn bị kỹ càng, ngài có thể bất cứ lúc nào động thủ.
Người này cố tướng mạo già nua, nhưng ánh mắt nhìn về phía Đại Hàn Thiên tràn ngập cuồng nhiệt.
Đại Hàn Thiên không có lên tiếng, đối phương đành phải rời khỏi, không dám nhiều lời.
Qua rất lâu, Đại Hàn Thiên thu hồi ánh mắt, trong ánh mắt toát ra vẻ chán ghét, tay phải của hắn đè lại bộ ngực của mình.
Oanh!
Một cỗ khí thế khủng bố bùng nổ, hàn khí quanh mình trong nháy mắt bị thổi tan, hình thành luồng khí lạnh vũ trụ, bao phủ bát phương.
Hàn khí càng thêm bàng bạc phát ra từ trong ngực Đại Hàn Thiên, cả người hắn bị hàn khí bao phủ, nhưng ở trong hàn khí, thân ảnh của hắn kịch liệt bành trướng.
Rất nhanh, trong hàn khí che đậy một phương tinh không xuất hiện một đôi mắt màu bạc, con ngươi đều muốn sáng ngời hơn hết thảy sao trời phía dưới.
- Không thú vị, hết thảy liền nên bị băng phong.
Âm thanh Đại Hàn Thiên truyền ra từ trong hàn khí bàng bạc, ngay sau đó, một cỗ lực trùng kích khó có thể tưởng tượng mang theo vô tận lạnh lẻo bùng nổ, bao phủ toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa.
Ầm ầm - võ đạo linh khí cuồn cuộn, hàn khí khuếch tán tốc độ cực nhanh, vượt xa tốc độ ánh sáng phía dưới từng mảnh từng mảnh sao trời, cấp thiên địa tốc bị đông cứng!.
Trong thiên địa Viêm tộc. Cao tầng Viêm tộc đang đang thương thảo phương án cụ thể đối mặt Vạn Cổ Hàn Triều, đúng lúc này, tộc trưởng bỗng nhiên ngẩng đầu, các trưởng lão khác lần lượt giương mắt.
- Cỗ hàn ý này, không phải không có khả năng...
Tộc trưởng động dung, một thoáng đứng dậy, đang muốn hạ lệnh, ngoài cửa đại sảnh truyền vào hàn khí bàng bạc, xen lẫn mảnh vỡ hàn băng, như bão tuyết đột nhiên bao phủ tộc địa bọn hắn.
Viêm Chủ đang muốn mở miệng, hàn khí bao phủ hắn, trong nháy mắt đông kết hắn.
Những người khác cũng như thế, sau khi bị đóng băng, không thể động đậy, ngay cả ánh mắt cũng mất đi thần thái.
Từ ngoài nhìn lại, thiên địa Viêm tộc bị một luồng hơi lạnh quét ngang qua, những nơi đi qua không khỏi bị băng phong, mấy tức sau, toàn bộ thiên địa một mảnh trắng xóa.
Không chỉ là thiên địa Viêm tộc, các đại thiên địa gần đó đều là như thế, cỗ hàn khí kia có thể thẩm thấu không gian, truyền đến từng tầng không gian ở sâu nhất trong cùng của tiểu thiên địa, vô luận lẫn tránh bao sâu, đều không thể tránh thoát.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh dừng lại Côn Luân giới, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, Thiên Địa Vô Cực Nhãn có thể làm cho hắn thấy tình huống Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, ánh mắt của hắn không có đi sâu vào Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, chẳng qua là ở ngoài rìa.
Hắn thấy được Vạn Cổ Hàn Triều, từ chỗ sâu trong Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cuốn tới, luồng khí lạnh kia còn lơn hơn muôn vàn sao trời, thiên địa lộ ra nhỏ bé như hạt bụi.
Thật nhanh!
Khương Trường Sinh cảm nhận được không ổn, lúc này xuất ra Thiên Địa bảo giám, Thiên Địa bảo giám bắn ra kim quang óng ánh, cả kinh Bạch Kỳ, Mộ Linh Lạc tỉnh lại, kinh ngạc nhìn về phía hắn.
Tay phải hắn đi lên nâng lên một chút, Thiên Địa bảo giám hư không biến mất.
Mộ Linh Lạc vội vàng hỏi:
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm phương hướng Huyền Hoàng Đại Thiên Địa, nói:
- Vạn Cổ Hàn Triều tới, toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thiên Địa bị đông cứng, tiếp theo sẽ lan đến gần chúng ta.
Vạn Cổ Hàn Triều?
Hai nữ bị hù dọa, chưa từng nghe thấy chuyện này, nhưng nghe thấy Khương Trường Sinh miêu tả các nàng cũng cảm thấy sợ hãi.
Lực lượng gì có thể đông kết Huyền Hoàng Đại Thiên Địa cùng với Hư Không Vô Tận?
Khương Trường Sinh bắt đầu điên cuồng diễn toán người mạnh nhất trong phạm vi đã biết.
Hắn phát hiện vị co giá trị 11 thiên đạo giá trị hương hỏa đang giảm xuống, tuyệt đối không phải thay người, cũng không thể đổi nhiều người như vậy, hắn diễn toán mấy chục lần, trị số cũng khác nhau, giá trị hương hỏa của đối phương đã giảm xuống đến 8 thiên đạo giá trị hương hỏa.
Như thế khiến cho hắn thở dài một hơi, xem ra đối phương chế tạo Vạn Cổ Hàn Triều cũng không phải dễ dàng.
Ngoài Tam Thập Tam Trọng Thiên, phía trên thiên hà, người Thường tộc đang ở các nơi tĩnh toạ tu tiên, Kim Ô thì ngủ trong Thái Dương tinh, nó bỗng nhiên mở mắt, đi theo ngẩng đầu phát ra tiếng kêu chói tai.
Tiếng kêu như vậy kinh động đến toàn bộ Thường tộc.
Thường Nhạc Càn, Tử Hoàn thần quân hiện thân, bọn hắn vừa muốn mở miệng, sau đó quay đầu nhìn lại, bọn hắn trông thấy trong bóng tối có hàn khí đáng sợ kéo tới, xen lẫn băng tuyết khó có thể tưởng tượng, giống như toàn bộ hư không đã đón bão tuyết.
Trong lúc bọn hắn đang sững sờ, một vệt kim quang theo phía sau bọn họ bay lên, cấp tốc mở rộng, bao trùm vùng trời Thiên Hà, bao phủ toàn bộ Côn Luân giới.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, thấy màn ánh sáng màu vàng, trong màn ánh sáng màu vàng đều là hình ảnh sông núi, mênh mông vô bờ.
- Đây là cái gì?
- Chẳng lẽ là pháp bảo của Đạo Tổ?
- Trời à, pháp bảo lại có uy lực như thế? Đây là bao boc lại trọn cả Côn Luân giới
- Mau nhìn, đằng sau có hàn khí.
- Hàn khí này là hướng về phía chúng ta mà tới?
Tất cả mọi người thấy màn ánh sáng màu vàng bị hàn khí trùng kích, phía sau màn ánh sáng màu vàng cấp tốc ngưng tụ ra tầng băng, tốc độ kết băng cực nhanh, con mắt người Thường tộc hoàn toàn theo không kịp, bao gồm cả Thường Nhạc Càn mạnh nhất ở trong.
Kim Ô ở bên trong Thái Dương tinh run lẩy bẩy, cũng may Thái Dương tinh cũng ở trong phạm vi Thiên Địa bảo giám bảo hộ.
Đám người Lữ Thần Châu, Thất Minh Vương, Diệp Chiến, Lý Thương Hải, Thái Sử Trường Sách trống rỗng xuất hiện phía trên thiên hà, bọn hắn đưa mắt nhìn lại, toàn bộ hư không bị màn ánh sáng màu vàng che đậy, mà sau màn ánh sáng màu vàng là tầng băng hùng vĩ, thậm chí suy yếu kim quang củaThiên Địa bảo giám.